Chuyến Tàu Đêm

Chương 34: Hy Vọng



Bị anh năm lần bảy lượt từ chối, My My hiện tại đã chết tâm với đoạn tình cảm này. Nếu anh không lên tiếng thì cô cũng không làm phiền. Dù có nhớ có thương anh đến thế nào đi chăng nữa cô cũng có lòng tự tôn của mình.

Cô gái tự nhủ lòng: “Vết thương nào rồi cũng sẽ lành thôi. Quên đi anh có chút khó nhưng em sẽ làm được dù gì em cũng không phải cô gái mới lớn lần đầu yêu đương.”

Bất ngờ cô lại nhận được tin nhắn từ anh: “Ghé xuống anh chơi được không? Hãy để anh trả em ân tình lúc trước đã đón tiếp anh khi anh đến quê em.”

Vốn nên từ chối vì giữa hai người không cần thiết phải gặp nhau nữa. Càng cho nhau kỉ niệm nỗi đau chỉ thêm dài ra. Hai đường thẳng song song thì sẽ không bao giờ có điểm gặp gỡ.

Thế nhưng tay lại nhanh hơn não, cô nhắn lại ngay: “Được ngày mai làm giấy tờ xong em sẽ bắt xe xuống anh, đến đó anh đón em nha.”

Tin nhắn gửi đi rồi My My tự mắng mình: “Mày điên à? Chê bản thân chưa đủ phiền lại muốn người ta coi khinh mày thêm sao?”

Có những lời nói ra rồi sẽ không thể rút lại được. Cố gắng thu hồi tin nhắn nhưng hình như anh đã nhận được.

Anh rất nhanh trả lời cô: “Được vậy anh chờ em.”

***

Không ngờ thủ tục hồ sơ lại phiền phức như vậy. My My bị hành đi hết từ phòng ban này đến phòng ban khác. Lâu lâu mới trở về nơi xưa chốn cũ cô cũng gặp lại rất nhiều bạn cũ, những người ngày trước có quan hệ rất tốt với mình. Mỗi người nói đôi ba câu thời gian phút chốc trời đã ngả về chiều.

Bắt chuyến xe lúc 6h chiều mãi đến hơn 10h đêm My My mới đến điểm hẹn với Pepsi. Hai người gặp nhau, mừng mừng tủi tủi cảm xúc thật khó tả.

(Ừm thì khó tả thật! Tui giận tui ghim vì hết lần này đến lần khác tổn thương trái tim nhỏ của tui. Đâu phải tui không có ai yêu. Đâu phải bản thân tui là người dễ dãi mà chẳng qua do anh là người tui chọn nên mọi thứ với anh nó trở nên dễ dàng.

Người ta nói á gái một con trông mòn con mắt. Tui thì không phải quá xinh đẹp nhưng với vẻ ngoài cá tính, hoạt ngôn lại hay cười biết cách che giấu cảm xúc của bản thân tui được rất nhiều anh trai đánh giá cao à nha.

Nhưng tui không hiểu sao mình thời điểm đó chỉ hướng về anh, không thể mở lòng với ai. Luôn hy vọng anh thực hiện những gì đã hứa ngày đầu gặp mặt. Dù biết những lời hứa đó có lẽ anh quên rồi.

#Lề: Những dòng này là tâm sự thật của Nghi lúc đó. Ngồi sau xe anh, cảm giác vừa yêu vừa giận. Muốn ôm nhưng lại không dám. Tui muốn anh nắm tay tui vòng qua người anh ôm lại như ngày trước nhưng anh đã không làm vậy. Khiến tui có chút hụt hẫng chua xót, thầm hối hận vì đã đến đây.

Con nhỏ im lặng, anh cũng không nói gì. Không gian yên tĩnh trên suốt đoạn đường đi. Anh tự mình quyết định tất cả mà chẳng hỏi ý kiến tui lấy một tiếng. Đầu tiên anh chở tui đi ăn. Quán ăn lề đường thôi nhưng mà tui thấy rất ngon, vị ở đây khác hẳn quê tui. Có lẽ ngon vì tui có anh ân cần lau đũa cho, nhỡ anh lem miệng, có anh thay tôi cẩn thận lau đi. Anh đối với tôi chu đáo lắm! Tui không biết hiện tại chúng tôi đang là gì của nhau. Bạn bè? Người quen? Hay tình nhân?

Tui rất muốn hỏi anh nhưng lại không biết mở lời thế nào. Ăn xong anh đưa tôi đi tìm nhà nghĩ và mọi chuyện bắt đầu từ đây.)