“Cố Dật Nhĩ! Tớ tuyên bố từ hôm nay trở đi chúng ta tuyệt giao!”
“Cậu không còn là một thành viên của phòng ngủ 521 nữa!”
Cố Dật Nhĩ bị ba bạn cùng phòng liên minh chống lại.
Cô thật sự không nghĩ tới, Tư Dật sẽ dùng phương thức phô trương như vậy để bày tỏ tình yêu.
Làm trò trước mặt mọi người kéo cô một đường từ nhà ăn vào phòng học trống, lại ở buổi phỏng vấn của hội học sinh dùng tên cô để giới thiệu.
Thật ra anh vẫn luôn rất khoe khoang, từ lúc tốt nghiệp cấp ba là đã nhìn ra, không làm thì thôi, vừa làm đã nhất chiêu kinh người.
Lúc này cô đang ngồi giữa phòng ngủ, ba người vây cô lại, một người cầm một cái máy uốn tóc đi qua đi lại trước mặt cô, cảm giác giây tiếp theo sẽ mở điện thiêu chết cô.
Đại tỷ Từ Dĩnh mở miệng trước, dùng máy uốn tóc chỉ vào chóp mũi cô tra khảo: “Nói! Có quan hệ gì với Tư Dật!”
Cố Dật Nhĩ không còn cách nào, đành phải thành thật khai báo: “Bạn trai bạn gái.”
Nhị tỷ phẫn hận không thôi: “Vậy tại sao trong lần tọa đàm đầu tiên của phòng ngủ cậu lại nói mình độc thân!”
“Sợ bị cô lập.” Nhưng mà trên thực tế co dù cô có phải độc thân hay không đều đã bị cô lập.
“Vậy, mỗi đêm lúc bọn tớ si mê Tư Dật, lương tâm của cậu không đau sao!” Tứ muội xấu hổ và giận dữ không thôi, ánh mắt tức giận.
Dù sao thì mọi người đang khen bạn trai cô vừa đẹp trai lại lạnh lùng, bông hoa cao lãnh khó theo đuổi, nhưng thực ra nam thần của học viện y đã là hoa có chủ, mà chủ nhân chính là Cố Dật Nhĩ cô đây.
Nói khó chịu thật sự quá là chém gió.
Ba bạn cùng phòng bị ngữ khí đương nhiên của cô chọc tức đến đỉnh đầu bốc khói, đấm ngực dậm chân: “Tớ chưa bao giờ gặp qua người nào mặt dày vô sỉ như thế này!”
Cố Dật Nhĩ vuốt mũi, cảm thấy mình quả thực có điểm quá mức.
“Mặt mũi như tiểu bạch hoa, không nghĩ tới lại là bạch thiết hắc, thật là nhìn lầm cậu!” Từ Dĩnh cảm thán chính mình nhìn lầm người, vậy mà lại tin rằng Cố Dật Nhĩ là một đóa bạch liên hoa không làm ra vẻ.
(Tiểu bạch hoa: bông hoa trắng nhỏ, bạch thiết hắc: cục sắt trắng)
Ngày đầu tiên Cố Dật Nhĩ bước vào phòng ngủ, tươi cười nhỏ nhẹ, toàn thân tản mát ra khí chất dịu dàng tươi đẹp của con gái phương nam, một đôi mắt đào hoa liễm diễm phong tình, vũ mị lại sạch sẽ.
Sau đó toàn bộ khoa tài chính đều cho rằng, hoa khôi của khoa, Cố Dật Nhĩ là một mỹ nhân Giang Nam đến ca hát cũng sẽ thẹn thùng xấu hổ.
Ha ha ha, quá ngây thơ rồi.
Cố Dật Nhĩ chớp chớp mắt, nghiêng đầu cầu xin: “Tớ mời các cậu ăn cơm, tha thứ cho tớ được không?”
“Cậu đừng dùng vẻ mặt này nhìn bọn tớ! Bọn tớ sẽ không khuất phục!” Từ Dĩnh nghiêng đầu không nhìn cô, phân phó hai người còn lại, “Nào! Quăng cậu ta ra ngoài cho tớ!”
“Sắp tới hội học sinh muốn tổ chức một buổi tụ tập, tớ hỏi qua hội trưởng rồi, hoan nghênh mang theo bạn bè người nhà, các cậu có muốn đi không?” Cố Dật Nhĩ tiếp tục tung ra cành ô liu, “Còn có cả các cán sự của đoàn ủy bên kia nữa.”
Thái độ của ba bạn cùng phòng rất kiên quyết: “Cố Dật Nhĩ cậu câm miệng, cậu cho rằng như vậy là có thể mua chuộc bọn tớ sao!”
“Nhà hàng buffet, miễn phí toàn bộ.”
“Tạm thời giữ lại cái mạng của cậu.” Từ Dĩnh ho nhẹ một tiếng cất máy uốn tóc, “Cậu còn dám giấu bọn tớ chuyện gì thì không đơn giản chỉ là máy uốn tóc hầu hạ đâu.”
Cố Dật Nhĩ nhẹ nhàng thở ra, từ ghế trên đứng lên.
“Cố Dật Nhĩ, cậu cứ chờ bị nữ sinh toàn trường thảo phạt đi, diễn đàn sắp vỡ trận rồi.” Nhị tỷ dùng di động lướt diễn đàn, vẻ mặt đau đớn kịch liệt, “Học viện y bao nhiêu năm mới có một cực phẩm đã bị cậu tóm lấy, cậu nói thật đi, có phải hai người đã sớm thông đồng với nhau rồi phải không?”
Cố Dật Nhĩ ngửa mặt lên trời, không biết có nên nói thật hay không.
Phần tự giới thiệu trong buổi phỏng vấn ngày đó của Tư Dật không biết đã bị ai quay lại up lên diễn đàn, vốn dĩ người quay cùng lắm chỉ là muốn quay lén phong thái khi phỏng vấn của anh, ai biết lại có thể quay được một tin tức kinh thiên động địa như vậy.
Video cũng chỉ có vài phút, năm phút đầu là Tư Dật, trọng điểm là từ giây 32, một câu “Tư trong Tư pháp, Dật trong Cố Dật Nhĩ” của anh, đến lúc anh xuống đài cũng không quay lại, video ngừng rồi lại tiếp tục, hình ảnh vừa mới sáng lên đã thấy một cô gái đứng trên sân khấu giọng nói trong trẻo, nụ cười ngọt ngào:
“Xin chào các thầy cô giáo, các đàn anh đàn chị, em là Cố Dật Nhĩ đến từ học viện Quang Hoa chuyên ngành tài chính.”
Người ngồi ở ghế chủ tịch C vị hỏi một câu “Dật trong chữ nào?”
Cô gái sửng sốt một lát, ngay sau đó rất nhanh đã phản ứng lại, tươi cười như cũ, lại một lần nữa tự giới thiệu: “Em là Cố Dật Nhĩ, Cố của nhìn xung quanh, Dật trong Tư Dật, Nhĩ trong nổi tiếng xa gần.”
Toàn bộ video đều rung rung, rất rõ ràng là em gái cầm di động kia đã cực kỳ hưng phấn rồi, còn nhỏ giọng hô vài câu “Đậu má”.
Từng câu từng chữ, không một chữ, một câu nào là tỏ tình.
Nhưng kết hợp lại với nhau lại biến thành bao lì xì cơm chó siêu to khổng lồ xa hoa cấp bậc hoàng gia.
【 Em gái này là thần thánh phương nào? Sao một tháng đã cua được Tư Dật 】
【 Ai nói Tư Dật khó theo đuổi! Đây không phải là mới một tháng đã bị đuổi tới tay sao! Nói đến nói đi vẫn là mấy người lúc trước không có thủ đoạn! 】
【 a a a a a Ông đây thật là tin tà thuyết của mấy người rằng Tư Dật là cao lãnh, con mẹ nó, đây rõ ràng là cao thủ tán gái! 】
【 Lầu trên tỉnh tỉnh đi, người ta chỉ là đối với em gái kia ngọt ngào sến rện, chứ đối với những người khác vẫn cao lãnh lắm 】
【 Không ai biết tin tức gì về em gái này sao, cầu tin tức của tình địch 】
【 Cố Dật Nhĩ, hoa khôi ngành tài chính, lớp 1 tài chính, bạn cấp ba với Tư Dật, mấy người không có cơ hội đâu 】
【 Nói vậy là từ cấp ba đã bị bứng rễ rồi à? 】
【 Được rồi, tôi đây đến chậm một bước, chỉ hận quen biết nhau quá muộn 】
Topic vẫn luôn được cập nhật, mọi người còn đang suy đoán em gái khoa tài chính này làm thế nào mà bứng được gốc hoa cao lãnh này.
Sau đó lại ấn reload, topic được update từng giây.
Mãi cho đến lầu 250, xuất hiện một cái bình luận thật dài, lầu chủ tên là “Bạn cùng trường cấp ba biết hết mọi nội tình”.
【 Chào mọi người, lần trước tôi đã bật mí cho cả nhà vì sao Tư Dật bỏ toán học y, hôm nay tôi lại xuất hiện giải đáp nghi vấn cho mọi người.
1. Bọn họ không phải lên đại học mới thông đồng với nhau, hai người bọn họ đã sớm ở bên nhau.
2. Không phải Cố Dật Nhĩ truy Tư Dật, Tư Dật từ rất sớm đã thích Cố Dật Nhĩ, cũng là Tư Dật tỏ tình trước.
3. Tư Dật cậu ta cũng không phải không dính khói lửa phàm tục giống như các vị tưởng.
Phía dưới là chứng cứ
[ video ]
[ video ]
OK, giải đáp xong, tôi lặn đây 】
Video đầu tiên là Tư Dật năm 17 tuổi nhận phỏng vấn của app video ngắn nào đó.
Trên màn ảnh, thiếu niên với khuôn mặt trắng nõn lúc trước còn rất bình tĩnh lạnh lùng, giờ lại thoáng rũ mắt, hai tai lặng lẽ đỏ lên.
Cậu mím môi, ngẩng đầu nhìn về phía ống kính, đôi mắt mang theo tinh khiết và ngượng ngùng chỉ thuộc về riêng thiếu niên, sau vài giây, cậu nhẹ gật đầu thừa nhận.
Trong giọng nói của phóng viên mang theo ý cười: “Nhìn dáng vẻ của của em thì rất thích cô ấy đúng không?”
Video thứ hai có bối cảnh rất hỗn loạn, cũng có rất nhiều tạp âm, nhìn qua như là đang tổ chức party gì đó.
Tư Dật đứng giữa sân khấu, trước microphone, cậu nhướng mày cười dịu dàng:
“Bạn học Cố Dật Nhĩ, tớ yêu thầm cậu ba năm, cho tớ một cơ hội để thăng hoa tình cảm hữu nghị của chúng ta được không?”
Sau đó là một trận lại một trận tiếng thét chói tai.
Hai video ngắn ngủi chỉ mười mấy giây là toàn bộ quá trình Tư Dật từ yêu thầm đến công khai, hình tượng từ e lệ đến thong dong con đường phát triển vô cùng nhuần nhuyễn.
【 Ghen ghét làm con người ta biến chất 】
【 Đây là cái tình yêu tuyệt mỹ gì thế a a a a a a a a a a a a 】
【 Tôi bị nhét một mồm cơm chóa! Úi đẹt! Tôi không muốn ăn! 】
【 Tư Dật con mẹ nó quá mồm mép! Sao lúc tôi tốt nghiệp cấp ba không có ai tỏ tình với tôi! 】
【 Tình yêu của mị với Tư Dật còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc 】
【 Cặp này quá ngon, khẹc khẹc 】
【 Mị thật sự ghen ghét em gái tài chính kia 1551】
【 Đây là cấp ba ngược cẩu không đủ chạy tới đại học tiếp tục ngược sao?】
【 Bái phục, hoa khôi của ngành với nam thần học viện, từ đầu đến cuối vẫn luôn là bộ phim của hai người, tôi trước nay chưa từng có tên 】
【 Thương thay cho mấy em gái học viện y với nhóm trai ngành tài chính, một tháng nay theo đuổi uổng công rồi】
Cố Dật Nhĩ bị ba bạn cùng phòng bóp cổ cho hả giận.
“Cậu nói đi! Cậu làm ni cô mấy đời rồi! Hay là kiếp trước cậu cứu vớt cả hệ Ngân Hà! Cậu làm thế nào mà vợt được Tư Dật! Nói!”
Cố Dật Nhĩ hơi thở suy yếu: “Rõ ràng là anh ấy cua được tớ, các cậu nhẹ chút, tớ sắp tắt thở……”
“Vậy hôm trước ở nhà ăn cậu nói bạn trai cũ, là Tư Dật?” Từ Dĩnh híp mắt hỏi.
Cố Dật Nhĩ vuốt cổ, gật đầu: “Là anh ấy, nhưng mà không phải bạn trai cũ.”
“Cho nên tiểu ngây thơ khả ái trước khi hôn sẽ hỏi ý kiến cậu, là Tư Dật?” Từ Dĩnh biểu tình hoảng hốt, dáng vẻ bị sét đánh trúng.
“Là anh ấy.”
Não bộ tự động xuất hiện một gương mặt tinh xảo, trong mắt lấp lánh những ánh sao, hai má ửng đỏ.
“Anh có thể hôn em không?”
Từ Dĩnh thống khổ che mũi lại: “Mau đưa cho tớ tờ giấy, tớ chảy máu mũi rồi! Quá đáng yêu tớ chịu không nổi!”
“……”
Mà lúc này tại phòng 301, Tư Dật lười biếng ngồi tại chỗ mình đọc sách.
Trong tay anh cầm một quyển 《 Sinh vật tế bào học 》.
Bỗng nhiên quyển sách trên tay bị cướp, Tư Dật thuận thế nhìn lại, là ba bạn cùng phòng đang dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn mình.
Anh nhướng mày: “Làm gì thế?”
“Lão đại!” Lão nhị lão tứ không màng nam nhi dưới gối có hoàng kim □□, dứt khoát kiên quyết quỳ xuống, “Cậu mở một lớp dạy tán gái đi! Bao nhiêu tiền bọn tớ cũng học!”
Lão tam đỡ trán: “Đã nói trước là khom lưng rồi, sao mấy ông lại quỳ hẳn xuống thế?”
Tư Dật nhíu mày, không nói chuyện.
Vương Vũ Ninh lấy di động ra, hai tay dâng lên cho Tư Dật.
Tư Dật nhận di động, xem một lát rồi cười: “Lục Gia thằng nhóc chết tiệt này.”
Vương Vũ Ninh tự động bỏ qua Tư Dật cười mắng, túm lấy vai anh hỏi: “Lão đại, hôm trước cậu nhắc đến bạn gái cũ bội tình bạc nghĩa, bá vương hoa không cho cậu danh phận, chính là Cố Dật Nhĩ sao?”
“Không phải bạn gái cũ.” Ngữ khí của Tư Dật bình tĩnh, giọng nói vừa chuyển, “Bá vương hoa gì?”
“Chính là một đầu tóc quăn dài, môi đỏ lửa cháy, váy da cúp ngực, khóe mắt còn có nốt ruồi đen, một đóa hoa bá vương phong hoa tuyệt đại……”
Vương Vũ Ninh ôm đầu, không làm thế nào mà liên hệ Cố Dật Nhĩ như tiên nữ với ba chữ hoa bá vương.
“Cô ấy?” Ánh mắt Tư Dật tối sầm lại, đột nhiên cười, “Quả thật là một đóa tiểu bá vương hoa.”
“Cho nên tớ ngay trước mặt Cố Dật Nhĩ, mắng cô ấy là tra nữ?” Ánh mắt Vương Vũ Ninh tan rã, ngữ khí hốt hoảng, “Thảm rồi! Nhất định cô ấy sẽ không nguyện ý giới thiệu mỹ nữ khoa tài chính cho tớ!”
Tư Dật định an ủi cậu ta vài câu nhưng lại ngừng lại.
Nhĩ Đóa có thù tất báo, một bụng ý xấu, có thể trả thù hay không thật đúng là khó mà nói.
Anh khe khẽ thở dài: “Không có khoa tài chính thì còn có khoa khác.”
Ngữ khí của Tư Dật tràn ngập đồng tình, nhưng trong ánh mắt rõ ràng mang theo ý cười, quả thực chính là vui sướng khi người gặp họa.
Vương Vũ Ninh cảm thấy, hình như Tư lão đại không có thanh lãnh giống như cậu tưởng, ngược lại, còn rất nhây.
***
Tiệc liên hoan học kỳ mới của hội học sinh và đoàn ủy cùng nhau bao cả một tầng của nhà hàng buffet, nói là để cho các cán sự mới làm quen với nhau, nhưng thật ra chính là đại hội giao lưu.
Có không ít người mang theo người nhà hoặc bạn cùng phòng.
Cố Dật Nhĩ tới tương đối sớm, cô đang bưng đĩa chọn điểm tâm ngọt.
Cô vẫn trước sau như một thích ăn đồ ngọt.
Đặc biệt là bánh kem chocolate phía trên có trái cây.
Bỗng nhiên lại nghĩ tới Lâm Vĩ Nguyệt, cô ấy giống cô, rất thích ăn loại bánh kem này, hai người từ lúc khai giảng đến giờ chưa liên lạc với nhau, không biết cô ấy ở Thanh đại thế nào.
Đợi lát nữa về phòng ngủ gọi video tâm sự vậy.
Trong lòng đang nghĩ chuyện nên ba bạn cùng phòng bỏ lại mình đi tìm người khác nói chuyện cũng không biết.
Cho đến khi có người đột nhiên gọi tên cô.
Cô giật mình quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.
Một mỹ nữ trang điểm nhẹ, tóc nâu dài, dáng người nhỏ xinh, ngũ quan thanh thuần đang cười nhìn về phía cô.
Mỹ nữ mặc áo khoác màu trắng gạo, chân đi giày cao gót trông lại càng có vẻ trưởng thành.
“Chào cậu, tớ là Đỗ Vũ Hân, bạn cùng lớp với Tư Dật.”
Cố Dật Nhĩ híp mắt, cô không quen biết nữ sinh này nhưng cô ta lại đến đây chào hỏi.
Hiển nhiên là liên quan đến Tư Dật nên tới.
Cố Dật Nhĩ nhanh chóng nhớ lại mấy hôm trước ở nhà ăn cô nghe thấy bạn cùng phòng của Tư Dật nhắc đến hoa khôi lớp bọn họ.
Cô khẽ cười một tiếng: “Chào cậu.”
“Trước nay không nghe thấy Tư Dật nhắc tới cậu, thật không nghĩ tới cậu ấy có một cô bạn gái xinh đẹp thế này.” Đỗ Vũ Hân đi tới thân mật dắt tay cô, “Không biết vì sao, tớ không chỉ đối với Tư Dật có cảm giác nhất kiến như cố, mà đối với cậu cũng vậy.”
(Nhất kiến như cố: Vừa gặp mà cảm thấy như bạn cũ)
Cố Dật Nhĩ tùy ý để cô ta nắm tay mình lúc lắc, cô chỉ cười mà không nói.
“Tư Dật giấu cậu cũng kỹ quá, học viện y bọn tớ còn tưởng rằng cậu ấy độc thân cơ, mỹ nữ theo đuổi cậu ấy nhiều lắm.” Đỗ Vũ Hân ngượng ngùng cười cười, “Nhưng mà hôm nay gặp cậu tớ mới biết được cái gì là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
Cố Dật Nhĩ lễ phép khen lại: “Cậu cũng xinh đẹp lắm, hẳn là hoa khôi lớp Tư Dật đúng không?”
Đỗ Vũ Hân thẹn thùng nhấp miệng: “Bọn họ quá đề cao tớ rồi, so với cậu tớ còn kém xa.”
Sao Tư Dật lại trêu chọc vào loại con gái này?
Trong lòng Cố Dật Nhĩ cảm thấy Tư Dật thật không được, một con mắt ngay thẳng đáng yêu cũng không có.
Thấy Cố Dật Nhĩ nhíu mày không nói nữa, Đỗ Vũ Hân lại chỉ tập trung vào mình nói: “Tư Dật thật sự là người tốt, lúc lên lớp giờ giải phẫu còn an ủi tớ đừng sợ, may có cậu ấy bên cạnh nên tớ nhìn thấy thi thể mới không khó chịu như vậy.”
“Đến thi thể cậu cũng sợ thì học y làm gì?” Cố Dật Nhĩ tò mò hỏi.
Đỗ Vũ Hân nghẹn lại, ý cười bên môi cứng đờ.
Lúc này ba bạn cùng phòng của Cố Dật Nhĩ cuối cùng cũng nhớ ra cô, ở chỗ đồ ăn nóng cách đó không xa vẫy vẫy tay bảo cô lại đây.
Cố Dật Nhĩ cười cười với Đỗ Vũ Hân rồi bưng đĩa điểm tâm ngọt đã chọn xong rời đi.
Cô và bạn cùng phòng chọn một vị trí tương đối khuất xa ngồi, như vậy có thể chuyên tâm ăn uống, cũng có thể thuận tiện quan sát đoàn người xung quanh, đúng lúc xem xét có soái ca nào đáng xuống tay không.
Có không ít người nhìn về phía cô, Cố Dật Nhĩ hoàn toàn coi như không thấy, chuyên tâm ăn đồ ăn của mình.
Sau đó chỗ cửa vào truyền đến một trận xôn xao.
Bạn cùng phòng bắt lấy tay cô kích động nói: “Bạn trai cậu tới!”
Cô ngẩng đầu, Tư Dật hôm nay mặc áo sơ mi màu đen nhìn có vẻ càng cao, mặt như quan ngọc, đứng ở cửa nhìn xung quanh không biết đang tìm cái gì.
“Tư Dật!”
Đỗ Vũ Hân vừa nãy còn chọc ngoáy hả hê với Cố Dật Nhĩ không biết từ đâu xông ra, dáng đi đi thục nữ rảo bước về phía Tư Dật.
Bạn cùng phòng còn tức hơn Cố Dật Nhĩ: “Cô ta là ai thế?”
“Ong bướm.” Cố Dật Nhĩ lời ít ý nhiều.
“Vậy cậu còn không chạy nhanh ra tuyên bố chủ quyền.”
Cố Dật Nhĩ thảnh thơi ăn miếng bánh kem: “Chỉ bằng cô ta cũng đáng để tớ ra tay?”
Bạn cùng phòng bị ngữ khí mạnh mẽ của Cố Dật Nhĩ làm cho kinh sợ rồi.
Tư Dật trong đám người không dấu vết lui về phía sau một bước, mỉm cười: “Cậu nhìn thấy bạn gái tôi không?”
Đỗ Vũ Hân gật đầu: “Vừa nãy tớ còn nói chuyện cùng cậu ấy.”
“Nói gì đó?”
“Nói cậu trong giờ giải phẫu còn an ủi tớ, tớ sợ thi thể mà, nhưng hình như bị cậu ấy khinh thường.” Đỗ Vũ Hân nghịch ngợm lè lưỡi, “Bạn gái cậu hẳn là lá gan rất lớn, không sợ gì cả.”
Tư Dật nhíu mày, trong ánh mắt toát ra tia đồng tình.