Cô Bé Mù - Tô Mã Lệ

Chương 54: Còn đau không



Khen thưởng đã không có.

Tô Nhuyễn lại được bà dì đến thăm.

Còn mấy ngày nữa là kiểm tra, Kha Tùng Ứng cũng không đi tìm cô.

Tô Nhuyễn nhìn có vẻ không được thoải mái, lúc đi học cũng lười biếng nhưng không nghĩ ngợi nhiều, thời gian giải lao cô sẽ đi nhà vệ sinh ở bên ngoài trường học, sau đó mất năm phút để quay lại, một lần đi một lần về, cô luôn đến muộn.

Kha Tùng Ứng vẫn luôn ở bên cạnh cô canh chừng.

"Sắp muộn rồi, anh đừng chạm vào em." Khi cô bước ra, ngửi được hơi thở trên người anh trong không khí, không khỏi cau mày, nhìn về phía anh nhỏ giọng nói "Em biết được đường trở về."

"Còn đau không?" Anh xé mở miếng dán giữ nhiệt đang cầm trên tay ra, vén đồng phục của cô lên, cách lớp áo thun dán vào bụng cho cô, nhẹ nhàng vỗ về "Anh vừa mua nó ở hiệu thuốc, người ta nói miếng dán này dùng rất được."

Mặt Tô Nhuyễn đỏ bừng, nghĩ cũng biết, anh đã hỏi bác sĩ cái gì rồi.

Cô cầm chặt gậy dẫn đường đi về phía trường học, Kha Tùng Ứng đi theo sau, đợi cô lên tầng 5, anh liền đi về phía nhà vệ sinh.

Vì đi cùng cô nên đã trễ thời gian vào lớp.

Ngày thứ ba, Tô Nhuyễn nhịn không được đi vào nhà vệ sinh của trường học, cách cánh cửa có cửa mở ra, có cửa đóng lại, bên bồn rửa tay có người vừa cười vừa nói chuyện.

Cô ấy đứng ở cửa một lúc, cuối cùng nâng chân bước vào trong.

Cô không muốn làm lãng phí nhiều thời gian của Kha Tùng Ứng đến như vậy chỉ để giúp cô.

Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, cô không khỏi run lên toàn thân, hít một hơi thật sâu, giọng nói của Kha Tùng Ứng văng vẳng bên tai cô:

——"Quá khứ hãy để nó trôi qua, về sau em đã có anh."

——"Anh ở đây, về sau vẫn sẽ luôn ở đây."

Nhưng cô vẫn sợ hãi, đóng cửa phòng, cô luôn lo lắng sẽ có người dội một gáo nước lạnh lên đầu mình, những nữ sinh ngoài cửa đó, liệu trong giây tiếp theo có thể sẽ kéo cô ra, xé rách quần áo cô và chửi rủa...

Giọng của Kha Tùng Ứng đột nhiên vang lên từ ngoài cửa, anh đang học bài "Thời gian tất yếu của xã hội lao động là thời gian cần thiết để tạo ra một giá trị sử dụng nhất định trong điều kiện mức sinh hoạt bình thường hiện có của xã hội, ở trong xã hội trình độ lao động có tay nghề cao và cường độ lao động trung bình là như nhau, về yêu cầu của thời giờ lao động, sản xuất ra một giá trị thời gian sử dụng nhất định..."

[Lời editor muốn nói: Đoạn trên là tui chém liên hoàn cước luôn nha mấy nàng, xin hãy tha lỗi cho sự chém gió này của tui, để tui đi chôm cuốn chính trị của nhỏ bạn tui cái đã=))]

Cát Ngạn và Triệu Dương cùng những người khác vội vàng đi tìm Kha Tùng Ứng, nhìn thấy anh đang ở trước bồn rửa tay vừa rửa tay vừa học bài, Triệu Dương nhịn không được nói "Anh Ứng, cậu cũng quá khoa trương rồi đó, đang rửa tay mà vẫn muốn học bài?"

"Lúc tôi đi tiểu cũng học bài, cậu muốn xem không?" Kha Tùng Ứng lắc lắc tay.

Triệu Dương cùng những người khác cười nói "Anh Ứng của chúng ta chính là một chữ—— lợi hại!"

Cát Ngạn lại chú ý tới, không lâu sau Tô Nhuyễn, từ nhà vệ sinh nữ sinh đi ra, cô lặng lẽ rửa tay, cuối cùng lấy khăn giấy ra lau khô.


Cô và Kha Tùng Ứng tuy không nói, nhưng cả hai lại có một sự thấu hiểu vô cùng ăn ý.

Ngay khi cô rời đi, Kha Tùng Ứng cũng đi theo.

Cát Ngạn cười.

Triệu Dương bên cạnh hỏi "Cậu đang cười gì vậy? Thật dâm đãng."

"Cút đi." Cát Ngạn cười mắng, cả nhóm hi hi ha ha nháo nhào quay về.

Mấy ngày sau, cứ tới thời gian nghỉ trưa ngày nào cũng thấy Kha Tùng Ứng ở trước bồn rửa tay học bài, đã trở thành cảnh tượng trên tầng 5, các ban chủ nhiệm lớp và thầy hiệu trưởng vào nhà vệ sinh đều có thể gặp được anh.

Anh cũng không bị quấy rầy, học bài như thế này học bài môn khác như thế kia, cuối cùng còn lôi kéo giáo viên dạy toán thảo luận mấy câu.

Anh gần đây đi học rất yên tĩnh thanh bình, trên lớp cũng không có làm ra chuyện gì xấu, cuối tiết còn ở trước cửa toilet học bài, nhìn thấy giáo viên cũng lịch sự lễ phép.

Dần dần, các giáo viên trong văn phòng đều bắt đầu thảo luận bàn tán về Kha Tùng Ứng, thái độ cũng thay đổi rất nhiều, nhưng cũng có nhiều người cảm thấy rằng, anh có thể chỉ là sự nhiệt tình nhất thời, đợi lát nữa tới giờ thi, sẽ nhìn anh chê cười anh.

Rốt cuộc cũng chỉ còn một năm đếm ngược, làm sao có thể sau khi vào ban 1 học, liền cải tà quy chính học tập thật tốt được?

Cải tà quy chính 改邪归正: Bỏ những lỗi lầm cũ làm theo con đường chính nghĩa.

Ngay cả khi anh thực sự cải tà quy chính, cũng không thể thay đổi được điều gì.

Bởi vậy, mới để lại cho anh hơn một tháng.

Khi kỳ kiểm tra kết thúc, lúc công bố kết quả, toàn bộ giáo viên trong văn phòng đều sững sờ.

Kha Tùng Ứng, toàn A.