Cô Béo Yêu Đương Cùng Tổng Tài

Chương 54: Chương 54




Sau khi Đinh Đinh đưa Phương Kim Ngọc về nhà, cô đã gọi điện thoại cho một người trong đoàn phim.
“Xin chào, tôi là Đinh Đinh.”
“Có chuyện gì thế?”
“Nghe bảo anh có số của nhà sản xuất đoàn phim.”
“Cô nói Tề Mạc.”
“Đúng… Đúng vậy.”
“Cô đợi tôi một lát.

Tôi gửi số điện thoại của ông ta cho cô.”
“Tôi cảm ơn anh rất nhiều.”
Đinh Đinh cũng đã có được số điện thoại của Tề Mạc.

Cô nhấn dãy số gọi điện thoại cho Tề Mạc.
Chuông điện thoại đổ vài tiếng, đầu dây bên kia cũng đã nghe máy.

“Ai thế?”
“Xin lỗi.

Cho hỏi có phải số điện thoại của ông Tề Mạc không ạ?”
“Tôi đây.

Có chuyện gì thế?”
“Tề Mạc, tối nay ông có bận gì không? Tôi có thể hẹn ông đi uống rượu được không?”
“Tối nay tôi rảnh.

Mà cô là ai?”
“Tôi là Đinh Đinh.”

“Đinh Đinh… Nghe tên quen lắm.

Cô có phải đóng phim của đạo diễn Lâm Vũ không?”
“Ông Mạc, ông nhận ra tôi sao?”
“Tôi có nghe Lâm Vũ nói rất nhiều về cô.

Được vậy tối nay chúng ta gặp mặt ở đâu?”
“Ông Mạc, ông cứ chọn địa điểm.

Tôi sẽ đến.”
“Được.

Vậy tối nay gặp cô ở quán rượu.”
Đinh Đinh vừa tắt điện thoại đã nhếch môi cười, vẻ mặt gian ác của cô hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp này.
“Phương Kim Ngọc, ngày tàn của chị cũng đã đến.”
Đinh Đinh quay trở về nhà chuẩn bị để đi gặp Tề Mạc.
Nhà Chu Tiểu Mân.
Sau khi Chu Tiểu Mân tức giận bỏ lên phòng, điện thoại cô liên tục vang lên thông báo.

Chu Tiểu Mân mở điện thoại ra xem thì thấy những bình luận tiêu cực dành cho cô.
“Đồ cái thứ tiểu tam, chen chân vào hạnh phúc của người khác.”
“Mỗi sáng có tự soi gương nhìn lại bản thân mình mập béo, xấu xí như thế nào chưa? Mà lại làm con giáp thứ mười ba phá vỡ hạnh phúc của người khác thế.”
“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao?”
“Đồ mập béo xấu xí.”
“Đĩa mà đòi đeo chân hạc.

Hãy nhìn lại bản thân của cô đi.”
“Cơ thể thế kia mà Hàn Thiên An để mắt đến cô.

Chắc là lại chơi bùa ngải gì rồi mới vớ phải cô.”
“Một người ở trên cao còn một người thì tìm mãi không thấy thứ hạng của mình là lại dám làm con giáp thứ mười ba.”
“Chắc chắn cô đã quyến rũ anh ấy nên Hàn Thiên An mới nhìn nhầm cô.”
Chu Tiểu Mân lướt đọc hết bình luận này đến bình luận khác đều chỉ trích cô là tiểu tam phá vỡ hạnh phúc của người khác.
Chu Tiểu Mân vỡ òa cảm xúc khi thấy được những dòng bình luận chỉ trích cô như vậy.
“Chẳng lẽ những lời mình vừa đọc là nói đúng sao?”
“Chẳng lẽ mình là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của Phương Kim Ngọc và Hàn Thiên An sao?”
“Không thể nào.”
“Thật sự, không thể nào như vậy được.”
“Không được.”
Chu Tiểu Mân nhốt mình trong phòng, không tiếp xúc với bất cứ ai.
Chu Tiểu Mân nhanh tay xóa đi những bình luận không hay về cô.

Nhưng không may cô đã chậm, những người khác cũng đã đọc được những lời không hay đó.
Những người họ cũng không khác gì người mà Phương Kim Ngọc đã thuê.

Bọn họ đọc được còn nói thêm những lời khó nghe khiến Chu Tiểu Mân rất tổn thương.
“Chu Tiểu Mân, em không ngờ chị lại là con giáp thứ mười ba phá vỡ hạnh phúc của người khác.


Uổng công em đã luôn ủng hộ chị.”
“Wow! Nhìn mặt hiền như thế mà không ngờ lại đi làm tiểu tam.”
“Đúng đó! Nhìn mặt thì hiền nhưng không ngờ tâm địa cô ta lại xấu xa như vậy.”
“Mọi người bỏ theo dõi cô ta đi.

Không thể nào dung túng cho kẻ thứ ba như cô ta được.”
“Đúng.

Đúng đó.

Tẩy chay cô ta đi.”
“Tôi sẽ chia sẻ cho mọi người đều biết bộ mặt hiền lành như vậy mà lại đi làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc người khác.”
Chu Tiểu Mân biết rằng, cô chỉ có thể xóa bình luận được một người, hai người.

Nhưng cô không thể xóa bình luận của nhiều người như vậy.

Cô tắt điện thoại mặc cho những người kia bình luận chỉ trích cô thế nào.
Chu Tiểu Mân òa khóc thật to, như một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Chỉ vài phút sau khi Chu Tiểu Mân đọc thấy được bình luận thì blog cá nhân của cô đã tuột đi vài nghìn người theo dõi.
Thật không ngờ sức mạnh của cộng đồng mạng lại lớn lao như vậy.
Tập đoàn Hàn Thiên.
“Mọi người, lại đây xem này.

Cô ta nhìn mặt hiền lành như vậy.

Mà lại làm tiểu tam phá hạnh phúc của người khác.”
“Bộ dạng mập béo, xấu xí của cô ta.

Mà lại đi làm tiểu tam.

Không biết mỗi sáng cô ta có tự đứng trước gương soi lại bản thân mình không nữa.”
“Chắc là mập quá nên đầu óc của cô ta đã bị mỡ che lắp rồi.

Nên cô ta không thể suy nghĩ được đâu.”
“Không biết gu của ai mà lại mặn mà như thế?”

Nhân viên trong công ty bàn tán xôn xao về những bài viết đăng Chu Tiểu Mân là kẻ thứ ba phá vỡ hạnh phúc người khác.
Đúng lúc này, Hàn Thiên An từ bên trong phòng đi ra ngoài có việc.

Anh đang đi thì nhìn thấy nhân viên của mình cầm điện thoại trên tay và đang bàn tán vấn đề gì đó bên trong màn hình điện thoại.
Hàn Thiên An đi đến gần để muốn biết được nhân viên của anh đang bàn tán vấn đề gì.

Nhưng khi anh vừa đến gần nhân viên đã giải tán.
Hàn Thiên An nói với giọng điệu lạnh lùng, nghiêm khắc nhưng vẫn toát lên vẻ gì đó rất có khí chất của một tổng tài.
“Đang giờ làm việc mà tụm ba tụm bảy để tám à? Muốn bị đuổi việc phải không?”
Nhân viên ai nấy mặt mũi đều đã tái xanh, bọn họ không dám nhìn thẳng mặt anh.
“Mấy người đang bàn tán về việc gì?”
“Không có gì đâu giám đốc.”
“Tôi hỏi lại một lần nữa.

Các người đang bàn tán về chuyện gì?”
“Dạ…”
“Có nói không?”
Một nhân viên khác lấy điện thoại của cô ta ra và đưa cho Hàn Thiên An.

Anh lấy điện thoại từ tay cô ta ra và nhìn thấy được những lời chỉ trích Chu Tiểu Mân.
“Từ nay trong giờ làm việc, nếu tôi còn thấy ai mà tụ ba tụ bảy lại tám chuyện.

Ngay lập tức sẽ nhận được giấy nghỉ việc.”
Hàn Thiên An ném điện thoại xuống đất và nói với giọng điệu nghiêm khắc như cảnh cáo nhân viên của anh.
Hàn Thiên An tức giận bỏ đi vào trong phòng làm việc của anh.
Nhân viên lúc nãy đưa điện thoại cho Hàn Thiên An đang nước mắt ngắn mắt dài vì điện thoại của cô đã bị anh ném xuống đất..