Cổ Chân Nhân

Chương 1292: Cá lớn nuốt cá bé (1)



“Ha ha ha!” Lời của Sa Ma khiến cho Phần Thiên Ma Nữ phải cười to: “Nghe ngươi nói như vậy, lão nương ta ra tay lại càng thêm mãnh liệt. Sa Ma, ngươi muốn dựa vào ngoại lực để ta rút đi? Không chiến mà thắng? Hừ, si tâm vọng tưởng.”

Vừa dứt lời, Phần Thiên Ma Nữ điểm ngón tay một cái.

Con chim lửa nhỏ đang đậu trên vai trái nàng ta đột nhiên phát động, chiếu chuẩn phương vị của Sa Ma mà lao xuống.

“Đến rồi.” Bốn người Sa Ma đều khẩn trương trong lòng, toàn thân căng lên, tập trung toàn bộ tinh thần để đề phòng.

Con chim lửa nhỏ nhìn thì giống như vô hại, nhưng thật ra lại rất phi phàm.

Nhưng nói thì chậm, tốc độ lại xảy ra rất nhanh.

Con cá mập Nhất Chỉ Lưu đột nhiên di chuyển, hóa thành một hình đom đóm màu bạc, tiến hành phản công.

Tốc độ của cả hai cực nhanh, trong nháy mắt đã chạm vào nhau trong nước biển.

Không có âm thanh, cũng không có tiếng nổ. Một khắc va chạm, chuyện kỳ lạ đã phát sinh.

Hai bên đột nhiên yên tĩnh lại, từ cực tốc biến thành cực tĩnh. Một khắc đó, con cá mập Nhất Chỉ Lưu và con chim lửa nhỏ đều giống như biến thành hình trên bức tranh.

Chuyển biến như vậy khiến người xem cảm thấy đột ngột.

Sau đó, đám người Phương Nguyên liền nhìn thấy con cá mập Nhất Chỉ Lưu chậm rãi di chuyển, nhẹ nhàng dùng chóp mũi điểm một cái lên người con chim lửa nhỏ.

Sau đó, con cá mập Nhất Chỉ Lưu bay vọt một cách rất ưu nhã, toàn bộ cơ thể vượt qua con chim lửa nhỏ, tiếp tục bay về phía trước.

Chỉ trong nháy mắt, hiệu quả đứng im không còn sót lại chút gì.

Tốc độ của con chim lửa nhỏ và và con cá mập Nhất Chỉ Lưu đã khôi phục lại như lúc trước.

Nhưng con cá mập Nhất Chỉ Lưu đã vượt qua được con chim lửa nhỏ đánh tới Phần Thiên Ma Nữ.

Còn con chim lửa nhỏ thì đánh tới đám người Sa Ma.

Sa Ma và Tô Bạch Mạn đã đề phòng từ lâu. Thấy con chim nhỏ bay gần đến thì nín hơi cắn răng muốn chống cự.

Phương Nguyên gần như muốn rút lui. Đúng lúc này, con chim lửa nhỏ đột nhiên vỗ cánh xẹt qua một đường vòng cung, thay đổi phương hướng đuổi theo con cá mập Nhất Chỉ Lưu.

“Quá linh hoạt!” Sa Ma tránh được lần đối kháng này, không khỏi chấn kinh.

“Con chim lửa nhỏ này quả thật được điều khiển giống như cánh tay, theo suy nghĩ mà động. Xem ra cũng không phải sát chiêu Viêm đạo đơn giản, tất nhiên có xen lẫn thủ đoạn Trí đạo.” Trong đầu Phương Nguyên nhanh chóng phân tích.

“Cảnh tượng vừa rồi hẳn là do một con tiên cổ Trụ đạo trên người con cá mập Nhất Chỉ Lưu phát động. Con tiên cổ này khiến cho tốc độ thời gian trôi qua trong một phạm vi nhất định trở nên cực kỳ chậm chạp. Nhìn cả hai từ cực nhanh chuyển thành đứng im, thật ra tốc độ vẫn luôn không thay đổi.” Thái Bạch Vân Sinh nói.

Tô Bạch Mạn gật đầu phụ họa: “Không những như vậy, về sau con cá mập Nhất Chỉ Lưu dùng chóp mũi điểm vào cơ thể con chim lửa nhỏ một cái, một khắc này khí tức tiên cổ thay đổi, là con tiên cổ Trụ đạo thứ hai phát động, chỉ là hiệu quả không rõ.”

Vừa dứt lời, hiệu quả đã xuất hiện.

Sắc mặt Phần Thiên Ma Nữ thay đổi. Bởi vì con chim nhỏ đang ra sức đuổi theo con cá mập Nhất Chỉ Lưu ở đằng sau đã nổ tung.

Oành.

Tiếng nổ vang vọng trời đất.

Khí lãnh mênh mông dâng trào bốn phía.

Chỉ trong nháy mắt, rất nhiều nước biển bốc hơi, rất nhiều sinh linh táng mệnh ngay tại chỗ.

Toàn bộ mặt biển bị nổ thành một hố sâu hình tròn.

Khi con chim lửa nhỏ bị nổ tung, nó đã nhanh chóng bay ra khỏi mặt biển. Nhưng hố sâu bên dưới lại chạm đến bùn cát dưới đáy biển sâu.

Sau đó, nước biển xung quanh tràn xuống, lấp đầy hố sâu.

Xoạt!

Thủy triều cuồn cuộn, sóng lớn trùng thiên. Bùn cát lăn lộn dưới mặt đất, tầm mắt trở nên cực kém, hoàn toàn thay đổi.

Đám người Phương Nguyên cũng có chút chật vật, bất đắc dĩ, từ đáy biển bay lên, lơ lửng trên không trung, tiếp tục quan chiến.

Chỉ thấy con cá mập Nhất Chỉ Lưu giống như một mũi tên màu bạc vọt thẳng vào mặt Phần Thiên Ma Nữ.

Sắc mặt Phần Thiên Ma Nữ ngưng lại, nào dám chống đỡ.

Người là vạn vật chi linh. Câu nói này không giả, nhưng luận sức mạnh, khôi phục, tốc độ… cũng không phải xuất chúng trong vạn vật.

Cho dù thành tựu cổ tiên, bình thường cũng không so được với hoang thú.

Đừng nhìn hình thể con cá mập Nhất Chỉ Lưu bé nhỏ, nhưng nó lại là hoang thú Thái Cổ, bên trong cơ thể nhỏ bé ẩn chứa man lực kinh người.

Con cá mập Nhất Chỉ Lưu bay vọt đến.

Phần Thiên Ma Nữ không phải cổ tiên Lực đạo, chủ tu Viêm đạo, tất nhiên biết khó mà ngăn cản.

Kinh nghiệm chiến đấu của nàng ta vô cùng phong phú. Con chim lửa nhỏ hy sinh rất có giá trị. Đám người Phương Nguyên đã nhìn ra được rất nhiều tin tức tình báo, Phần Thiên Ma Nữ tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Sát chiêu Viêm đạo, Ngũ Chỉ Viêm Liên.

Chỉ trong chốc lát, Phần Thiên Ma Nữ đã đưa ra lựa chọn sáng suốt.

Thân hình nàng ta bỗng nhiên bay ngược, đồng thời bàn tay phải mở ra, năm ngón tay hóa thành năm ngọn lửa nhỏ giống như roi hoặc xiềng xích lao thẳng đến con cá mập Nhất Chỉ Lưu.

Ngũ Chỉ Viêm Liên mắt thấy sắp quấn lấy con cá mập Nhất Chỉ Lưu, nhưng lúc này lại phát sinh cảnh tượng lúc trước.

Chung quanh con cá mập Nhất Chỉ Lưu, thời gian đột nhiên trở nên cực kỳ chậm chạp.

Cá mập Nhất Chỉ Lưu là hoang thú Trụ đạo, dựa vào năng lực thích ứng biến thái và đạo ngân Trụ đạo trên người, hạn chế đối với nó là rất ít.

Ngũ Chỉ Viêm Liên quấn vào nhau, nhưng dáng người con cá mập Nhất Chỉ Lưu lại linh hoạt, không ngừng du tẩu bên trong không gian vô cùng nhỏ bé, dùng tư thái không thể tưởng tượng nổi thành công thoát khỏi.

Sau đó, nó đã đuổi kịp Phần Thiên Ma Nữ, trực tiếp xuyên thủng trán của nàng ta.

Cơ thể nhỏ bé giống như mũi tên màu bạc, xuyên thẳng qua đầu Phần Thiên Ma Nữ xuyên ra ngoài.

“Thành công rồi sao?” Tô Bạch Mạn vừa mừng vừa sợ.

Hung mang bắn ra từ trong mắt Sa Ma, không khỏi ngo ngoe muốn động.

Mặc dù cơ thể tiên cương không có nhược điểm trí mạng như cổ tiên bình thường, nhưng nó cũng có khuyết điểm. Não chính là một trong số đó.

Tốc độ tư duy của tiên cương rất chậm, cho nên phải dựa vào cổ trùng Trí đạo để tạo ra suy nghĩ, phụ trợ suy nghĩ.

Não hải Phần Thiên Ma Nữ bị xuyên thủng, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng đã bị trọng thương.

“Nếu bốn người chúng ta thừa cơ đoạt công…” Khi trong đầu Sa Ma vừa mới xuất hiện suy nghĩ này, con cá mập đã quay lại, một lần nữa xuyên thủng lồng ngực của Phần Thiên Ma Nữ.

Một ngọn lửa thiêu đốt, trong chớp mắt đã khôi phục lại cái lỗ trên trán và ngực của Phần Thiên Ma Nữ như lúc ban đầu.

Nhìn thấy tình huống như vậy, Phương Nguyên líu lưỡi không thôi: “Sát chiêu thật lợi hại, có thể khôi phục lại nhanh như thế.”

Phần Thiên Ma Nữ ôm ngực, lặng yên nhìn con cá mập Nhất Chỉ Lưu. Nàng ta đã bị trọng thương, nhưng lúc này lại mỉm cười: “Haha, thú vị thật. Thì ra có đến ba con tiên cổ Trụ đạo, một con tiên cổ có thể tạm hoãn thời gian, một con có thể gia tốc thời gian, còn một con có thể thay đổi cảm nhận của ta đối với thời gian.”

Mặc dù không biết rốt cuộc tiên cổ Trụ đạo là gì, uy lực cực hạn như thế nào, nhưng Phần Thiên Ma Nữ đã có thể suy đoán được đại khái.

Trước đó, con cá mập Nhất Chỉ Lưu đụng vào con chim lửa nhỏ, đào thoát khỏi Ngũ Chỉ Viêm Liên, tất cả đều dùng tiên cổ Trụ đạo thứ nhất, tạm hoãn thời gian.

Về phần gia tốc thời gian là dùng chóp mũi đụng vào con chim lửa nhỏ một chút.

Con chim lửa nhỏ không thể tiếp tục. Sau khi một phần trong đó bị Nhất Chỉ Lưu điểm trúng, thời gian biến nhanh, đạt đến trình độ vỡ vụn. Sau đó, điểm vỡ vụn bộc phát, dẫn động những bộ phận khác của con chim lửa nhỏ, cuối cùng phá hủy kết cấu ổn định của con chim, dẫn đến nó tự bạo, nổ nát phạm vi mười dặm hải vực.