Cổ trận luyện đạo mở ra, từ bên trong xuất hiện trên một trăm con cổ Ngã Ý.
Địa linh Lang Gia đời trước bồi dưỡng cổ tiên người Lông, mặc dù sức chiến đấu rất thấp nhưng năng lực luyện cổ lại cực kỳ cường đại.
Mặc dù cổ Ngã ý chỉ là phàm cổ nhưng cao đến ngũ chuyển. Mao Thập Nhị có thể luyện được trên trăm con cổ Ngã Ý, có thể nói tạo nghệ luyện đạo của gã vô cùng phi phàm.
Mao Thập Nhị thầm kêu nguy hiểm thật, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn không thôi: “Cũng may mà ta tự mình hại mình bù đắp sai lầm. Bằng không, số cổ Ngã Ý mất hết, không chỉ tinh lực và thời gian luyện cổ của ta trong mấy ngày qua đều trôi theo dòng nước, mà ta còn phải bồi thường cổ tài gấp ba lần.”
Phương Nguyên vì muốn gia tăng sản lượng cổ Ngã Ý, không những dùng điểm cống hiến của mình thu hút cổ tiên người Lông khác luyện chế cổ Ngã Ý cho hắn, mà hắn còn đại tài khí thô tự móc tiền túi cung cấp tiên tài miễn phí, để cổ tiên người Lông có thể luyện chế phàm cổ.
Cảm giác của cổ tiên người Lông đối với Phương Nguyên bây giờ không còn xem thường và phản cảm như trước nữa.
Phương Nguyên có được chiến lực bát chuyển, khiến cho cổ tiên người Lông rất sùng kính. Bây giờ hắn lại thể hiện tài lực cường đại như vậy, càng làm cho cổ tiên người Lông cảm nhận được sự chênh lệch giữa mình và Phương Nguyên, từ đó càng thêm kính phục hắn.
Cảm giác hôn mê như muốn đánh úp Mao Thập Nhị.
“Liên tục luyện mười một lần cổ Ngã Ý, tiêu hao tinh thần quá nhiều. Vừa nãy lại phạm sai lầm, đây chính là lời cảnh báo đối với ta. Bây giờ phải nghỉ ngơi thôi. Mau chóng dưỡng thương, hoàn thành thêm nhiệm vụ luyện cổ, kiếm càng nhiều tiên nguyên thạch hơn.”
Mao Thập Nhị nghĩ đến tiên nguyên thạch, lập tức mặt mũi tràn đầy đắng chát, thở dài một tiếng.
“Hoang thú đúng là không dễ nuôi.”
“Mấy con hoang thú này, bụng con nào cũng lớn. Tháng nào ta cũng phải cho ăn, gánh vác quá nặng.”
“Quan trọng hơn, tiên cổ Nô Thú chỉ là môn phái cho ta mượn. Mỗi lần mượn đều phải dựa theo thời gian dài ngắn mà thanh toán điểm cống hiến cho môn phái.”
“Vì dự định lâu dài, ta nhất định phải mua lại tiên cổ Nô Thú. Nhưng tiên cổ Nô Thú lục chuyển này lại cần đến mấy vạn điểm cống hiến lận.”
Mao Thập Nhị móc ra một con cổ trùng Tín đạo.
Tác dụng duy nhất của con cổ trùng này là ghi chú điểm cống hiến và thứ tự của cổ tiên trong phái Lang Gia.
Đơn giản mà nói, nó chính là bảng cống hiến của phái Lang Gia.
Mao Thập Nhị rót tinh thần vào, xe nhẹ đường quen nhìn thấy tên của mình ở giữa bảng danh sách.
Đằng sau tên của gã là một con số.
“Hơn sáu trăm điểm cống hiến, khoảng cách đến mục tiêu vẫn còn rất xa.” Mao Thập Nhị cười khổ, cảm giác đường đúng là còn quá xa.
“Nhưng những cổ tiên người Lông khác cũng không hơn gì ta, thậm chí còn không bằng ta.”
“Ưu thế của ta nằm ở chỗ ta kiêm tu Nô đạo. Bây giờ có một số hoang thú hộ thân. Đạt được điểm cống hiến so với người khác càng dễ dàng hơn nhiều.”
“Không sai. Đây chính là sở trường của ta. Sau này tu hành, ta phải chọn dài tránh ngắn, phát huy đầy đủ tài hoa chiến đấu của ta.”
“Lợi dụng điều này để phá vỡ cục diện bế tắc, tăng thêm động lực tu hành.”
“Dựa theo kế hoạch này mà phát triển tiếp, lực chiến đấu trong tương lai của ta sẽ ngày càng mạnh, môn phái sẽ càng lúc càng cần ta hơn. Đợi đến khi ta có được thực lực như Phương Nguyên trưởng lão, không ai kiếm được điểm cống hiến dễ dàng như ta.”
“Cố lên. Thời gian sẽ càng ngày càng tốt. Mao Thập Nhị ngươi cần phải tiếp tục cố gắng. Ngươi sẽ leo lên đỉnh nhân sinh của mình.”
Mao Thập Nhị suy nghĩ càng nhiều, đấu chí lại càng dâng lên.
Nghĩ đến Phương Nguyên, gã vô thức liếc nhìn vị trí hạng nhất trên bảng cống hiến phái Lang Gia.
Sự kiện bốn dị tộc lớn liên minh giúp cho Phương Nguyên đạt được hơn ngàn điểm cống hiến, mức cụ thể lại càng khiến cho đám cổ tiên người Lông hâm mộ đến chảy nước miếng.
Nhưng gần đây, bởi vì Phương Nguyên công bố nhiệm vụ luyện cổ, khiến cho điểm cống hiến của hắn giảm xuống, hơn nữa tốc độ giảm còn rất nhanh.
Mặc dù tên Phương Nguyên vẫn chiếm đầu bảng cống hiến, nhưng sự chênh lệch giữa hắn và cổ tiên người Lông đứng thứ hai càng lúc càng nhỏ.
Rất nhiều cổ tiên người Lông đều chờ mong giây phút vượt qua tên Phương Nguyên.
Phương Nguyên là cổ tiên Nhân tộc, có chiến lực bát chuyển, nếu bây giờ có ai vượt qua được hắn, cảm giác của cổ tiên người Lông sẽ khác trước.
Đây là một vinh quang rất to lớn.
Nhưng sau một khắc, toàn bộ thân hình của Mao Thập Nhị bỗng nhiên cứng đờ.
Gã giống như biến thành tượng đá không nhúc nhích.
Bởi vì gã nhìn thấy được con số đằng sau tên Phương Nguyên.
“Hơn một vạn năm nghìn điểm cống hiến? Tại sao lại như vậy?” Mao Thập Nhị thiếu chút nữa tưởng mình là ảo giác.
Từ khi phái Lang Gia thành lập đến nay, chưa từng có ai có nhiều điểm cống hiến đến như vậy.
Có một lần, cũng là Phương Nguyên, điểm cống hiến đạt đến hai nghìn điểm. Về sau thì nhanh chóng giảm xuống.
Hiện tại, điểm cống hiến của Phương Nguyên đã vượt qua mốc một vạn.
Khó có thể tin được.
Đây là chuyện trước đây chưa từng có.
Trong lòng Mao Thập Nhị chấn động mãnh liệt.
Nhưng tình huống tiếp theo lại càng khiến gã thêm chấn động.
Điểm cống hiến của Phương Nguyên đang không ngừng tăng lên.
Một vạn năm nghìn, một vạn tám nghìn, hai vạn, ba vạn, năm vạn, sáu vạn...
Số lượng một đường thẳng lên cao.
“Siêu quá, vượt qua tám vạn rồi.” Mao Thập Nhị choáng váng. Điều khiến cho gã kinh hãi không thôi chính là tốc độ điểm cống hiến của Phương Nguyên tăng lên vẫn không có hiện tượng dừng lại.
Khi đến hơn chín vạn điểm, đột nhiên điểm cống hiến của Phương Nguyên giảm hơn bảy vạn.
Chỉ còn lại hơn một vạn.
“Tại sao lại như vậy?”
“Chẳng lẽ ta luyện cổ quá nhiều, xuất hiện ảo giác sao?”
“Đây là mộng sao?”
“A, không đúng.”
Mao Thập Nhị giật mình. Gã đã kịp phản ứng.
“Hơn bảy vạn điểm cống hiến mất đi, nhất định Phương Nguyên đã dùng để đổi lấy tiên cổ. Hỏng rồi, hỏng rồi. Hắn sẽ không đổi tiên cổ Nô Thú của ta chứ?”
Mao Thập Nhị vội vàng lấy ra một con cổ trùng tín đạo khác, sau đó tranh thủ rót tinh thần vào.
Sau khi tra xét, gã thở phào một hơi: “Thì ra hắn đổi không phải tiên cổ Nô Thú mà là một con tiên cổ thất chuyển. Chỉ cần không phải tiên cổ Nô Thú là được.”
Đúng là muốn hù chết người ta mà.
Mao Thập Nhị vỗ ngực của mình, tâm trạng bình tĩnh trở lại.
Nhưng vừa thả lỏng, lập tức khiến gã hôn mê ngay tại chỗ.
Vốn trong quá trình luyện cổ, gã đã bị thương tích. Lúc này cảm xúc vừa căng thẳng rồi thả lỏng, tất nhiên là phải hôn mê.
Sau khi đạt được mục đích, Phương Nguyên trở lại Vân thành.
Trong mật thất, hắn lấy ra một con tiên cổ hoàn toàn mới.
Con cổ này giống như sương mù hình rồng màu tím nhạt, cũng không có hình thái cố định, mờ mịt vô chừng.
Tiên cổ thất chuyển Long Tức.
Bởi vì trong kho tàng của phái Lang Gia có con tiên cổ này, Phương Nguyên mới lựa chọn sáng tạo Kiếm Giao Biến.
Để đổi lấy con tiên cổ này, Phương Nguyên đã bán tháo tất cả hồn phách cổ tiên, còn có rất nhiều nội dung tu hành do sưu hồn mà có được.
Đương nhiên, trong đó có một số nội dung Phương Nguyên giữ lại. Ví dụ như thủ đoạn Trí đạo của Đông Phương Trường Phàm, nội dung quan trọng của chân truyền Hắc Phàm.
Điều này khiến cho điểm cống hiến của Phương Nguyên cao đến hơn chín vạn. Trong thời gian ngắn, con số này sẽ là đỉnh phong của Phương Nguyên, khó có thể vượt qua.
Sau đó, Phương Nguyên dùng bảy vạn điểm cống hiến của môn phái đổi được tiên cổ Biến Hóa đạo Long Tức.
Lập tức, điểm cống hiến của hắn rơi xuống còn hơn một vạn.
Nhưng vẫn chiếm giữ vị trí đầu bảng.