Phương Nguyên lại tiếp tục lấy hai con cổ Tử Tinh Xá Lợi mọc lông tơ toàn thân ra.
Hai con cổ Xá Lợi hợp lại, rốt cuộc cũng giúp tu vi Phương Nguyên tăng lên ngũ chuyển đỉnh phong.
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, Phương Nguyên đã từ ngũ chuyển sơ giai trở thành cổ sư ngũ chuyển đỉnh phong, hoàn thành một nhiệm vụ lớn cần phải vượt qua. Cổ Xá Lợi rất huyền bí, khiến cho hắn không hề phát hiện được bất kỳ dấu hiệu căn cơ bất ổn nào.
Cổ sư tu hành, cực kỳ ỷ lại vào tài nguyên. Chỉ cần tài nguyên đủ, tu vi có thể tăng lên một cách nhanh chóng.
Xét trên lý thuyết, chỉ cần chuẩn bị đủ cổ Xá Lợi, tu vi của cổ sư có thể bay vọt. Nhưng trên thực tế, lại có rất ít cổ sư làm như vậy.
Thứ nhất, cổ Xá Lợi chỉ có thể giúp cổ sư tăng lên một cảnh giới nhỏ. Mỗi lần trùng kích cảnh giới lớn, đều cần cổ sư tự mình đột phá. Dùng nhiều cổ Xá Lợi, tu vi đột phá dễ dàng nhưng ngược lại sẽ khiến cho cổ sư bình thường phải chịu sự bất công, đột phá cảnh giới lớn lại càng khó.
Thứ hai, cổ sư tu hành cũng không phải là cảnh giới cao thì có thể đại diện cho hết thảy. Muốn sinh tồn bên trong thế giới tàn khốc này, còn cần sự tính toán, trí tuệ, cơ duyên, kinh nghiệm và huấn luyện. Sức mạnh tăng vọt, nếu không khống chế tâm trí đầy đủ, giống như đứa bé chỉ biết vung đại con dao, chẳng khác nào hại người hại mình.
Thứ ba, cổ Xá Lợi có giá bán khá cao, không phải cổ sư nào cũng có điều kiện tu hành xa xỉ như vậy. Ngay cả con cháu đời sau của cổ tiên, cho dù có điều kiện, trưởng bối của bọn họ cũng không muốn đốt cháy giai đoạn này.
Cuối cùng, còn có một điểm quan trọng hơn, đó chính là tư chất. Tư chất không đủ, có nhiểu cổ Xá Lợi cũng không có tác dụng. Phương Nguyên có thể thuận lợi tấn thăng ngũ chuyển, kinh nghiệm nhiều chính là một phần, tư chất loại Giáp thật sự đã mang đến sự trợ giúp rất lớn cho hắn.
Phương thức nuốt cổ Xá Lợi liên tục để tu vi tăng vọt, chỉ sợ cũng chỉ có Phương Nguyên mới làm như vậy.
Đổi lại là cổ sư ngũ chuyển khác, cho dù là thiên tài đi chăng nữa, ngay cả gia tộc Thương gia cũng phải thực hiện từng bước một. Dù sao cổ sư tu hành còn phải huấn luyện rất nhiều cổ trùng. Tu vi cao hơn mà không chuyển được thành sức chiến đấu, chẳng qua cũng chỉ là bia thịt cho người ta mà thôi.
Kinh nghiệm kiếp trước chính là nguồn tài sản lớn nhất của Phương Nguyên, giúp cho hắn thuận lợi khống chế được luồng sức mạnh này.
Tính toán thời gian, lần trùng kích tu vi này đã qua một đêm. Phương Nguyên bước ra khỏi hành cung Đãng Hồn, bước lên núi Đãng Hồn.
Quả nhiên như hắn đã dự đoán, trên núi mọc ra rất nhiều cổ Can Đảm.
Hắn bước qua mấy bước, sau đó ngồi xổm xuống, tay bóp nát một con, lại là một đống bùn đất.
Sau khi núi Đãng Hồn trúng phải cổ Hi Nê, dần dần suy yếu, cổ Can Đảm kết xuất ra, phần lớn đều biến thành bùn nhão màu vàng.
Mặt Phương Nguyên vẫn không đổi sắc, liên tiếp bóp nát bảy tám cổ Can Đảm.
Nhưng trong quá trình này, hắn tìm được hai con cổ Can Đảm hoàn chỉnh. Thông qua sức mạnh cổ trùng, Lang Nhân Hồn của hắn một lần nữa được tăng mạnh.
“Sức mạnh tiên cổ Hi Nê đã ăn mòn sâu hơn. Nhớ lại lúc trước, bên trong mười viên cổ Can Đảm, ít nhất cũng có được bốn năm viên hoàn chỉnh, nhưng bây giờ chỉ còn lại ba bốn viên.” Phương Nguyên thở dài.
Mặc dù loại bùn này đều là bùn Hi Nê, có thể mang đến Bảo Hoàng Thiên để bán, nhưng so với cổ Can Đảm hoàn chỉnh, giá trị khác biệt một trời một vực, có thể nói là tổn thất rất to lớn.
Nhưng cũng may, cổ Can Đảm khắp ngọn núi này đều là của một mình Phương Nguyên.
Mặc dù mười sáu mười bảy con cổ Can Đảm đều là phế cổ, nhưng dựa vào số lượng khổng lồ trên núi, vẫn có thể giúp cho hồn phách của Phương Nguyên tiến bộ rất lớn.
“Bây giờ ta đã là ngũ chuyển đỉnh phong, bước kế tiếp chính là trùng kích cảnh giới cổ tiên. Nhưng việc này rất khó khăn, còn phải chuẩn bị rất nhiều, từ từ tính toán.” Phương Nguyên âm thầm mưu tính.
Không khiếu ngũ chuyển đỉnh phong sẽ giúp hóa giải áp lực rất lớn của Xuân Thu Thiền.
Việc cấp bách bây giờ là chữa trị núi Đãng Hồn.
Không thể nhìn núi Đãng Hồn diệt vong được. Bảo toàn núi Đãng Hồn sẽ có sự trợ giúp rất lớn đối với việc tu hành của Phương Nguyên, ngay cả việc tấn thăng cổ tiên của Phương Nguyên sau này cũng có tác dụng.
Sau khi hái hết cổ Can Đảm trên núi Đãng Hồn, Phương Nguyên bước vào bên trong hành cung, dưới sự hợp tác của Tiểu Hồ Tiên, không ngừng thúc giục cổ Thông Thiên.
Bên trong Bảo Hoàng Thiên, các thần niệm đang dây dưa với nhau.
Vừa mới mở cổ Thông Thiên, lập tức có rất nhiều luồng thần niệm lao tới Tiểu Hồ Tiên, đều là ra giá liên quan đến Hi Nê.
Phương Nguyên bán rất nhiều Hi Nê bên trong Bảo Hoàng Thiên, khiến rất nhiều cổ tiên cảm thấy hứng thú.
Sử dụng Hi Nê, dựa vào bí phương tiên cổ, bọn họ sẽ luyện thành tiên cổ Hi Nê. Mặc dù chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng nó vẫn là tiên cổ hàng thật giá thật. Trong hoàn cảnh tiên cổ vô cùng khan hiếm, các cổ tiên đã chạy theo Hi Nê của Phương Nguyên như vịt.
Đối với việc bán Hi Nê, Phương Nguyên ra giá chính là bí phương luyện chế cổ Hi Nê.
Ban đầu, các cổ tiên chỉ xuất ra những tàn phương nát vô cùng, bảo quang chưa đến một trượng. Nhưng mấy ngày qua, các cổ tiên đã đưa ra bí phương có bảo quang cao đến ba bốn trượng.
Phương Nguyên vẫn không quan tâm. Hắn còn rất nhiều Hi Nê có thể bán. Những bí phương xuất hiện bây giờ không lọt vào pháp nhãn của hắn.
Cổ Thông Thiên lơ lửng giữa không trung, trong mặt gương thay nhau thoáng hiện hình ảnh của sói.
Bỗng nhiên hình ảnh dừng lại, hiện ra một con vạn lang vương Mai Rùa.
Thể trạng của sói Mai Rùa to lớn, toàn thân màu xanh sẫm, mắt màu u lam. Tên như kỳ danh, trên lưng mỗi con sói Mai Rùa đều có một lớp giáp xác giống như rùa đen.
Phần giáp xác rất nặng, chừng một phần ba trọng lượng của con sói Mai Rùa đều tập trung vào lớp giáp xác này. Tác dụng ngoại trừ phòng ngự thì cùng loại với bướu lạc đà, có chức năng tích trữ dinh dưỡng.
Trong những con sói hoang bình thường, loại sói này có lực phòng ngự mạnh nhất.
Bên trong cổ Thông Thiên hiện lên hình ảnh vạn thú lang vương Mai Rùa, hình thể rất to lớn, gấp mười lần sói Mai Rùa bình thường. Lưng Rùa hình tròn cao chót vót, mai rùa màu vàng xanh kiên cố mang đến cho người ta cảm giác chiến lực dồi dào, thân thể khỏe mạnh.
“Bây giờ quy mô đàn sói trong tay ta gần ba vạn. Trong đó chủ yếu là ba loại sói, theo thứ tự là sói Mai Rùa, sói Đêm và sói Gió. Số lượng mỗi đàn đều gần vạn con. Ngoài ra còn có một số ít sói Râu Độc lấy được từ thảo nguyên Hủ Độc, hơn trăm sói Nước là vì mua Bạch Nhãn Lang mà có.”
Vốn đàn sói dưới trướng Phương Nguyên có hơn ba vạn, nhưng sau mấy trận chiến, tổn thất không nhỏ. Bây giờ tính toán lại chỉ còn khoảng hai vạn bảy. Sau khi chuyển bớt những con già yếu, tàn tật đến phúc địa Hồ Tiên, đàn sói có thể chiến trong tay hắn chỉ còn lại chưa đến hai vạn rưỡi.
Vì thế phải cần bổ sung.
Cổ sư Nô đạo bình thường muốn bổ sung đàn thú phải tổ chức nhân thủ tiến hành săn bắt, tiêu hao sức lực và thời gian thì không nói, đàn thú quá lớn cũng sẽ nuốt không nổi.
Sau khi Phương Nguyên có cổ Thông Thiên, giống như sánh ngang với các cổ Tiên, có thêm một lựa chọn hơn so với các cổ sư bình thường, hắn có thể thu mua đàn thú bên trong Bảo Hoàng Thiên.
Đa phần các phúc địa đều nuôi dưỡng dã thú. Dã thú sinh sôi quá nhiều sẽ tạo thành áp lực cho sinh thái của phúc địa. Các cổ tiên quản lý phúc địa sẽ bán tháo chúng vào Bảo Hoàng Thiên. Cứ như vậy, không chỉ giảm bớt được áp lực mà còn có thu hoạch.
Tương tự, rất nhiều cổ Tiên muốn bồi dưỡng phúc địa, bổ sung sinh thái sẽ mua một số dã thú bỏ vào trong phúc địa nuôi dưỡng. Bởi vậy, việc mua bán dã thú rất bình thường bên trong Bảo Hoàng Thiên.
Bên trong Bảo Hoàng Thiên, chủng loại đàn sói rất phong phú, rực rỡ muôn màu.
Sói Đêm, sói Gió, sói Nước, sói Râu Độc, sói Mai Rùa của Bắc Nguyên, sói Điện, sói Thương, sói Huyết, sói Hai Đầu của Nam Cương, sói Tơ Lụa, sói Trân Châu, sói Cát, sói Thổ Hào của Tây Mạc, sói Mặc Thủy, sói Tham, sói Đỏ, sói Kim Bối của Đông Hải, Bạch Nhãn Lang, sói Tinh, sói Sắc, sói Huyết của Trung Thổ...