Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 47



"Cô cô, người thấy ta mặc như vậy được chưa?!” Bách Lý Thần rất khả ái ngoan ngoãn đứng trước mắt Bách Lý Thương Mặc lạn qua lạn lại: “ Có cảm giác giống cái loại công tử ca chuyên làm mấy cái chuyện đen tối hay không??”

"Thần nhi, ngươi vì sao phải mặc trang phục như vậy?" Bách Lý Thương Mặc nhìn, chỉ cảm thấy bạch y thư sinh trước mặt giống như mới từ trong một bức tranh bước ra. Tuấn dật tiêu sái nói không nên lời, ánh mắt tự tiếu phi tiếu, thanh âm lại còn mang theo chút âm nhu cùng mị hoặc hòa quyện như vậy. Lại bởi vì là nữ tữ, vì vậy vóc người cũng không cao lắm, nhưng lại có cái cảm giác của thư sinh gầy yếu với vẻ lễ nghĩa tri thư

“ Vì sao phải phẫn nam trang?”

"Cô cô, ngươi không cảm thấy như vậy rất có ý tứ sao? Đi ra ngoài chơi đùa, tự nhiên là phải phẫn thành nam tử!" Bách Lý Thần làm như vậy kỳ thực rất có thâm ý, thế nhưng nàng cũng không có thể nói ra, chỉ có thể giấu ở trong lòng chính mình suy nghĩ bậy bạ "Huống hồ, cô cô, người không nhìn thấy ánh mắt các tiểu cô nương đang nhìn ta không?! Hắc Hắc, xem ra trang phục của ta đã rất thành công nha!!”

Bách Lý Thần không đề cập tới Bách Lý Thương Mặc còn không có phát giác, Bách Lý Thần vừa nói ra, Bách Lý Thương Mặc cũng liền chú ý tới. Những nữ tử đi trên đường, mười người là có tới chín người đều len lén nhìn đến cái tên bên cạnh nàng. Loại cảm giác này không hiểu sao khiến Bách Lý Thương Mặc rất khó chịu. Tựa hồ giống như như chính bản thân mình bị người khác nhìn ngắm “ Thần Nhi, chớ có hồ đồ!!”

"Cô cô, kỳ thực, những nam tử xung quanh cũng đang nhìn người!!” Bách Lý Thần miệng nói lên lời này thật không giấu được ghen tuông “ Xem ra cô cô của ta cũng rất được người khác ái mộ. Cô cô, người có nghĩ tới sẽ tìm ai đó sống suốt đời không?!”

Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần lại hỏi như vậy, buồn cười lắc đầu, "Ta cả đời này vẫn sẽ cứ như vậy, không cần thay đổi."

"Cô cô, con đường tu tiên thật rất chậm rãi, một người trãi qua có phải hay không quá tịch mịch?!” Bách Lý Thần thầm nghĩ cô cô đại nhân nhà mình đối với chuyện tình cảm thực sự quá ngốc, người thực sự không phát hiện ra ta đối với người có tư tưởng lòng muông dạ thú sao?!

"Thần nhi nghĩ rất tịch mịch sao?" Bách Lý Thương Mặc nghĩ, lẽ nào Bách Lý Thần thật là đã yêu thầm ai đó nên mới thăm dò ý tứ ta?! Là cái kia Tần Liễu sao??

Không biết vì sao, khi cái ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, đột nhiên Bách Lý Thương Mặc có chút hơi thộn ra, không biết làm thế nào

Vì đã quen với việc có Bách Lý Thần bên người sao?! Nên khi biết nàng có thể ly khai liền có điểm thất vọng cùng lạc lõng

Thế nhưng, nàng vẫn còn nhỏ, không có khả năng vĩnh viễn ở bên người chính mình!!

Bách Lý Thương Mặc nghĩ thông suốt điều này như lòng bàn tay. Nhưng vẫn cảm thấy trong lòng rất khó chịu mà lại không biết vì sao

"Tịch mịch a!" Bách Lý Thần ngẩng đầu lên nhìn trời, làm bộ dáng rất là tiêu điều “ Thành tiên thì thế nào? Trường sinh bất tử thì sẽ ra sao? Nếu như trong cuộc đời ngoại trừ tu luyện cũng chỉ có tu luyện, thì sống như vậy còn có ý nghĩa gì?! Có người ở cùng, dĩ nhiên là tốt. Kỳ thực, nguyện làm uyên ương không làm tiên, như vậy không phải rất thư thái sao? Có một người cùng mình du sơn ngoạn thủy, so với chỉ có một mình mình tu luyện, ta tình nguyện chọn điều trước đó. Đây có thể nói ta không có chí tiến thủ, thế nhưng Trang Tử có câu ‘ Bất ngư yên biết ngư chi nhạc’, ta chỉ cần vui là được rồi cần gì phải đi quan tâm cái nhìn của người khác??” vì vậy cô cô, người không cần lo lắng cho ta, cũng đừng để ý tới cái nhìn người khác

( Câu đó nghĩa là: Không phải cá, làm sao biết cái vui của cá)

Bách Lý Thương Mặc trầm mặc chỉ trong chốc lát, "Là Tần Liễu sao? Nếu như Thần nhi muốn cùng người kia là nàng ta, vậy ta cũng sẽ không phản đối” mấy ngày nay Bách Lý Thần tiếp xúc nhiều nhất vẫn là Tần Liễu, Bách Lý Thương Mặc không có biện pháp không nghĩ như vậy. Dù sao hai người bắt đầu là có ân oán, nhưng mà ai biết nó sẽ tiến triển thành cái loại tình cảm gì?

Bách Lý Thần vốn đang cho rằng cô cô sẽ có chút thông suốt, không nghĩ tới nàng nói một câu liền khiến Bách Lý Thần thiếu chút nữa như bị sét đánh chết

“ Cô cô…….”

"Được rồi, không nên nói thêm nữa. Hiện tại chúng ta phải đi đâu?!” Bách Lý Thương Mặc không muốn nghe chuyện tình về Tần Liễu, lại càng không muốn nghe được từ chính miệng Bách Lý Thần nói ra. Cái này giống như sủng vật mình nuôi dưỡng lâu nay bỗng nhiên chạy đi theo chủ nhân khác, hơi có chút khó chịu cùng áp lực

"Được rồi, chúng ta đi ăn!" Bách Lý Thần buồn chán không gì sánh được. Cô cô, người muốn ta nói thế nào mới tốt đây?! Người tại sao lại đem ta cùng Tần Liễu ghép cùng một chỗ?! chuyện đó thực quá sức tưởng tượng a!!

Ngươi không xem chúng ta hiện tại đều đang mặc đồ trắng. Ta chọn riêng một thân bạch sắc nam trang cũng bởi vì muốn cùng người mặc đồ tình lữ mà. Ngươi chẳng lẽ một chút cũng không nhìn ra sao?!

Bách Lý Thần uất ức muốn chết. Cô cô, ngươi thực sự so với mười vạn tám ngàn dặm trường chinh kháng chiến còn muốn xa hơn!! Rút cuộc đời ta có thể nào chinh phục được người không?! Đột nhiên Bách Lý Thần nghĩ tới tiền đồ một mảng xa vời

Tìm một hồi liền thấy xa xa một tửu lâu rất sa hoa, Bách Lý Thần lôi kéo Bách Lý Thương Mặc đi đi vào.

"Vị công tử này, vị này phu nhân, muốn ăn gì ạ? ở đây chúng ta có Bát Bảo áp rất là tuyệt nha!!” Tiểu nhị ca làm hết sức phận sự, nhiệt tình giới thiệu

Bách Lý Thần phiền muộn bởi vì một câu “ Công tử” “ Phu nhân” của tiểu nhị ca nên liền nói “ Tiểu nhị, ngươi vì sao lại không nghĩ chúng ta là ‘Phu…….Thê’ đây?!” nhẹ liếc mắt qua Bách Lý Thương Mặc, chỉ nhìn thấy nàng bộ dạng hơi cứng lại nhưng lại giả vờ nhưng không nghe không thấy gì. Bách Lý Thần ý nghĩ đùa giỡn nổi dậy, liền nói thêm như vậy

"Ôi, vị công tử này nói đùa, các ngươi vừa nhìn là biết phu thê sao! Hai vị nắm tay nhau mà đến, nam tuấn dật tiêu sái, nữ khuynh thành chi mạo, lại đều cùng là bạch y. Cho dù các ngươi hiện tại không phải cũng rất nhanh sẽ thành thôi sao! Nói thật, ta làm tiểu nhị nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy qua ai so với hai người xứng đôi hơn” phải cảm thán, tiểu nhị này thực sự rất có mắt nhìn

Bách Lý Thần trong lòng đều nhanh nở hoa rồi, tiểu nhị ca, ngươi thực sự chân chính là tri âm của ta nha!!

Bách Lý Thương Mặc nghe được tiểu nhị nói dong dài một câu như thế, chung quy nhịn không nỗi liền nhàn nhạt nói một câu “ Ta là cô cô của nàng!!” tựa hồ còn ngại thiếu, liền vẽ rắn thêm chân, bỏ thêm một câu “ ….Thân cô cô!!”

Tiểu nhị sửng sốt một chút, Bách Lý Thần thế nhưng lại âm thầm buồn cười.

Cô cô, người sao lại có thể khả ái đến như vậy?!

"Thế nhưng, dù có vậy cũng có thể thành thân nha?” Tiểu nhị ca sờ sờ cái ót, “ Luật pháp đã sớm không còn hạn chế quan hệ huyết thống trong hôn nhân, lẽ nào hai người không biết sao?”

Bách Lý Thương Mặc tay đang cầm chén run lên, ngạc nhiên hỏi “ Cái gì?!”

"Nga, từ khi có thành tựu về văn hóa giáo dục, hoàng thượng cưới thân tỷ tỷ của mình, thì bộ luật về quan hệ huyết thống không được thành thân cũng bị phế đi. Bất quá cũng phải là cùng thế hệ, nếu như bối phận bất đồng tuy rằng cũng có thể nhưng vĩnh viễn cũng không thể tái giá hay nạp thiếp thêm. Nói cách khác cho dù đối phương đã chết cũng không thể tái giá!!” thành tựu về văn hóa giáo dục hoàng đế trong miệng tiểu nhị ca nói chính là đương kiêm hoàng đế đại lão gia “ Dù gì thì dù gì, đại gia cũng thành thói quen!”

Tin tức này không chỉ là Bách Lý Thương Mặc, đến cả Bách Lý Thần cũng bị sét đánh không nhẹ, thành tựu về văn hóa giáo dục hoàng đế này cũng lợi hại quá, người đồng đạo nha!! Người hiện đại cũng không dám làm chuyện tình này, hắn lại dám. Thật lợi hại, không bội phục không được. Một thân một mình lại cải biến cả một quốc gia, thậm chí ảnh hưởng đến cả toàn bộ đời sau

" Có nương tử trong nhà là cô cô hay thân muội muội, hắc hắc, chúng ta không phải sẽ cảm thấy rất ân ái sao?!” tựa hồ còn ngại sét đánh không mạnh lắm, tiểu nhị còn bồi thêm một câu “ A, được rồi, hai vị rút cuộc muốn dùng gì?!”

"Ách, ngươi tùy tiện lấy năm món đi. Chọn cho ta những món đặc sắc một chút” Bách Lý Thần lần đầu tiên nghĩ thế tục giới so với tu tiên giới còn muốn cởi mở hơn “Tiểu nhị ca, ta hỏi ngươi thêm một vấn đề. Nếu như hai người là nam tử hay hai nữ tử có thể yêu nhau không?!”

Tiểu nhị ca lần này nụ cười rõ ràng liền hơi trầm xuống “ Khách quan cũng không nê nói giỡn, làm sao lại có chuyện như vậy?! Đạo gia đã có nói, âm dương phải hoàn hợp, pháp luật tự nhiên cũng không cho phép trái điều đó. Nếu như không còn việc gì để nói, tiểu nhân xin lui trước” thái độ rõ ràng thay đổi hoàn toàn liền khiến có cảm giác không theo kịp. Vựng, đến loạn luân còn có thể tiếp nhận, vì sao lại không thể tiếp thu tình yêu đồng tính?!

Được rồi, xem ra cải biến cứ bắt đầu từ cô cô và ta đi. Để chúng ta là người dẫn đầu trào lưu ảnh hưởng tiếp theo cũng được

"Cô cô, nguyên lai là như vậy sao?" Bách Lý Thần hiếu kỳ nhìn Bách Lý Thương Mặc, chờ nàng vì chính mình giải đáp.

Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới thế gian lại biến hóa nhanh đến như vậy “ Ta thật lâu cũng không có xuất sơn, vì vậy cũng không có rõ ràng lắm. Lần cuối cùng ta đi thì vị hoàng đế văn hóa thành tựu này nọ này cũng mới chỉ đăng cơ!” Bách Lý Thương Mặc mặc dù cũng có lúc xuất sơn, thế nhưng cũng không ở trong thành và trấn nào dừng lại. Chỉ ngự kiếm mà đi, cùng thế tục giới cũng không có giao lưu gì

Ngạch, quả nhiên biết ngay mà

Bách Lý Thần càng nghĩ thì ra cô cô sinh hoạt tất cả lại chán như vậy, quả nhiên cần ta xuất hiện nhồi nhét thêm nha!!

"Cô cô, kỳ thực a, tiểu nhị vừa nãy nói ta cũng mới phát giác, ngươi không phát hiện chúng ta rất xứng đôi sao?" Bách Lý Thần chỉ chỉ hai người ăn mặc, như kẻ trộm kẻ trộm cười cười, "Nương tử —— "

Bách Lý Thương Mặc khó có được lúc đỏ mặt, phi thường không được tự nhiên trừng liếc mắt với Bách Lý Thần, vừa xấu hổ vừa tức giận nói rằng, "Thần nhi, chớ có để hồ đồ. Cứ tiếp tục như vậy, ta liền đem ngươi để ở lại chỗ này!"

"Hắc hắc, cô cô, chớ có tức giận, chớ có tức giận. Ăn ăn!" chỉ chỉ vào những món ăn tiểu nhị vừa bưng lên, cười nói: "Cô cô, để ta mang cho người một chút cảm giác được trở về chốn cũ. Hấp thu thiên địa linh khí làm sao bằng được hương thơm của mỹ thực, người nói phải không?!”

Thấy Bách Lý Thương Mặc có chút hơi ngẩn ra nhìn những loại thức ăn này, cũng không có động đũa, Bách Lý Thần thẳng thắn gắp một miếng tương thịt bò, đứa tới trước mắt Bách Lý Thương Mặc “ Cô cô, lại đây nếm thử!! A………..”

Bách Lý Thương Mặc nhìn Bách Lý Thần ánh mắt trong sáng mà lại tinh khiết tinh khiết nhìn mình, ma xui quỷ khiến nào liền hé miệng, tới khi phát hiện thì đã chậm. Liền thấy Bách Lý Thần giảo hoạt nhìn chính mình, nói: "Cô cô, mùi vị rất ngon đúng không?!"

Hít sâu một hơi, cưỡng chế trụ cả người đang rất không thích hợp, Bách Lý Thương Mặc đạm nhiên gật đầu, "Cũng không tệ lắm!"

Nếu như đổi thành người khác nhất định sẽ nghĩ Bách Lý Thương Mặc không có cảm giác gì, nhưng Bách Lý Thần trên cơ bản ngày ngày đều đi theo Bách Lý Thương Mặc bên người, thế nào lại nhìn không ra dị dạng của nàng?

"Cô cô, hai bên tai của người thật đỏ!" Bách Lý Thần hình như nghĩ còn thiếu liền nói thêm, đùa cô cô thực sự rất thú vị!

Bách Lý Thương Mặc quay đầu, nhìn phong cảnh bên ngoài, lạnh lùng nói rằng, "Trời quá nóng mà thôi!"

Được rồi, cô cô, ngươi làm người tu chân cũng sẽ thấy nóng sao? Bằng vào tu vi của người, cho dù đứng ở miệng núi lửa cũng không có gì cảm giác a?! Người đùa sao!

Bách Lý Thần cũng không vội vạch trần, chỉ là lý giải gật đầu, "Ta cũng nghĩ như thế."

Bách Lý Thương Mặc trong lòng vừa giận vừa thẹn, chỉ là không thể phát tác. Không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ghẹn trứ, lười nói lại Bách Lý Thần.

Nàng ta thật có bản lĩnh làm chính mình không giữ được bình tĩnh!!!

Chết tiệt Bách Lý Thần, cái loại như ngươi không nên theo ta quay về Hâm hải vân các, bằng không, ta nhất định phải cho ngươi biết tay!

Cô cô bình tĩnh, hôi phi yên diệt.

( ý là cô cô mà đã bình tĩnh rồi thì chỉ có nước bị chém cho hôi phi yên diệt…. haz phúc hắc ngự tỷ như vậy, thật chịu không nổi)

Bách Lý Thần nhưng thật ra lại rất vui, cô cô, ngươi thực sự đối với ta không có một chút cảm giác sao? Ta không tin! Bằng không, ngươi sao lại như vậy?!

Lẽ nào vừa rồi cô cô nhắc đến Tần Liễu, là bởi vì nàng đang ghen? Nghĩ tới điểm này, Bách Lý Thần nhanh chóng tim xốn xang cả lên

Cô cô, ngươi sao lại có thể khả ái như vậy?!

Ta không thương người thì còn thương ai đây!!

Edit: Hôm nay mình đi thi m.n chúc mình thi tốt đi ???? (づ ̄ ³ ̄)づ