Cô Dâu Của Diêm Vương

Chương 233: Thi Quỷ Hung Ác 2





Loại xác chết như vậy quá hiếm gặp, sau khi chết, ba hồn bảy vía còn chưa kịp tan hết đã bị khóa lại, nếu không hủy ngọc Cửu khiếu, sẽ không có cách nào lôi được oan quỷ trong cơ thể ra.
Nhưng nhiệm vụ hủy ngọc này quá khó, anh tôi và ông Lâm liều mạng đùn đẩy cho nhau, không ai muốn làm.
“Ông chẳng có bao nhiêu đạo thuật, đương nhiên là chúng tôi phải tới khóa chặt hành động của cô ta, còn ông đi lấy mấy viên ngọc Cửu khiếu kia rồi!” Anh tôi giân dữ nói: “Không phải ông là người chăm xác sao, ông còn sợ chạm vào xác chết?”
Ông Lâm liều mạng lắc đầu: “Không được không được, Thi Quỷ này quá hung dữ, ai biết đến gần cô ta liệu có bị cô ta túm được hay không.

Với sức mạnh của cô ta, tóm một cái là có thể xé nát tôi rồi! Tôi không làm được, không làm được đâu! Huống chi, ngọc Cửu khiếu này không chỉ ở trên đầu, còn có hai viên ở âm đ*o và hậu môn nữa!”
Ọe…thế này có chút ghê tởm, hơn nữa độ khó quá cao, một Thi Quỷ hung dữ không gì sánh được thế này, sao có thể làm cô ta ngoan ngoãn nghe lời?
Anh tôi không có cách nào, hét lên với ông Lâm: “Ông làm thế nào để cô vợ trẻ của ông ngoan ngoãn mở chân ra? Thử một lần xem nào! Ông thử bảo cô ta cong mông lên, làm tử phía sau! Một lần lấy luôn cả hai viên ngọc ra, ở trên đầu thì đơn giản hơn nhiều rồi!”
“Cô vợ trẻ của tôi được tôi dày công chăm sóc! Có thể so được sao?” Ông Lâm đã có tuổi rồi, lại bị anh tôi, một người trẻ tuổi sinh sau đẻ muộn nói chuyện này, khuôn mặt già nua của ông ta đổi thành màu gan lợn luôn rồi.
Anh tôi nhanh chóng dán bùa chú lên cửa, tạo thành một trận pháp hai lớp.
Anh ấy ghét nhất chuyện phải thủ ấn, bởi trong tay anh lúc nào cũng cầm đủ loại vũ khí, thủ ấn rất bất tiện, việc có thể dùng bùa chú để giải quyết thì anh ấy sẽ dùng bùa chú, vừa nhanh vừa tốt!

Cửa nhà xác rung lên rồi từ từ yên tĩnh trở lại.

Thi Quỷ ở phía sau cửa, chúng tôi đứng ngoài cửa, mắt lớn trừng mắt nhỏ, còn đang phân chia cá nhiệm vụ “khó nhằn” kia.
Viện trưởng chạy tới, đưa hộp cơm và sữa bò trên tay cho cậu bé kia rồi nói: “Đang xử lý rồi sao? Vậy vất vả cho mọi người rồi.

Tôi, tôi về phòng làm việc đợi mọi người trước, lát nữa gặp, lát nữa gặp!”
“Đứng lại.” Tôi kêu lên: “Hỏi ông vài câu.”
Vẻ mặt viện trưởng sợ hãi, ông ta hỏi: “Hỏi tôi cái gì? Tôi không biết tình hình bên trong…”
“Không hỏi ông tình hình bên trong…tôi muốn hỏi ông, cô y tá đã chết kia là ai? Tại sao lại vào nhà xác mở tủ đông?” Tôi nhìn chằm chằm viện trưởng.
Mặt ông viện trưởng trắng bệch, trong mắt toát ra vẻ bối rối nhưng ông ta nhanh chóng che giấu nó, ông ta do dự đáp: “Chỉ là một nhân viên bình thường của bệnh viện thôi, không biết tại sao lại tò mò như thế, chạy tới nhà xác…”
“Nhân viên bình thường sao lại biết mật mã mở cửa nhà xác? Y tá bình thường sẽ không xuất hiện ở nhà xác chứ? Những người xuất hiện ở đây chỉ có bác sĩ trực ban và người giữ xác thôi.” Tôi truy hỏi.
“Sao tôi biết được! Cô ta đã chết rồi, tôi đi hỏi ai!” Vẻ mặt viện trưởng hốt hoảng, vội quay đầu chạy trốn.
Hừ…nhất định có nội tình.
Cuối cùng, anh tôi và ông Lâm cũng bàn ra một phương án để đối phó với Thi Quỷ kia.

Ông Lâm tới phòng trực, lấy ra rất nhiều đôi găng tay cao su, tất cả chúng tôi đều đeo găng tay, tránh chạm trực tiếp vào xác chết.
Tố chất tâm lý của cậu bé kia cũng tốt thật, lại có thể ngồi xổm một bên, mấy miếng lớn ăn xong cơm rồi lau miệng nói: “Có cần tôi làm gì không?”
Ông Lâm nói ngay: “Đợi chút nữa, cậu lấy Cửu khiếu ngọc ở bên dưới cái xác nữ kia ra!”
“Mẹ nó, việc của ông ông lại bảo trẻ con làm! Người ta nhỏ thế kia, sao biết bên dưới là chỗ nào?” Anh tôi tức giận nói.
Cậu bé kia đeo hai lớp găng tay rồi nói: “Tôi biết, chính là hai khiếu bên dưới bị ngọc chặn lại.”
Vẻ mặt anh tôi cứng đờ, cậu trai trẻ kia nói tiếp: “Tôi đã đi theo thầy tôi bốn năm rồi, cũng biết những chuyện này.

Chỉ là tôi chưa từng làm thử bao giờ…lát nữa mọi người chỉ tôi, tôi dám lấy nó ra.”
“… Học sinh tiểu học bây giờ đúng là ghê gớm.” Anh tôi không nói gì, lắc lắc đầu.

Phân chia nhiệm vụ xong xuôi, anh tôi và ông Lâm đẩy mạnh hai cánh cửa ra.
Phía sau cánh cửa vắng vẻ, chỉ có mấy xác chết bị Thi Quỷ kia xé nát nằm lộn xộn ở đó.
Thi Quỷ kia đâu?
Tôi nắm chắc đồng xu bát quái, mới hơi ngẩn người thì sau cửa chợt có thứ gì rơi xuống, là một khối thịt vụn.
Anh tôi phản ứng rất nhanh, lập tức đóng cửa lại, một cánh tay của Thi Quỷ cũng bị kẹp.
Anh ấy không nỡ dùng Càn Khôn pháp kiếm để chém cô ta, bởi cái xác kia có chút ghê tởm anh ấy sợ làm bẩn kiếm.
Tôi tìm được mục tiêu, lập tức thủ ấn, phải sét trái sấm, song thủ lôi cục!
Thi Quỷ kia chợt rùng mình, đống thịt vụn trên người cũng run rẩy theo.

Tôi thật sự rất sợ, sợ rằng đám thịt thối rữa kia sẽ bị run đến rụng luôn, cảnh tượng đó quá kinh khủng.
Anh tôi và ông Lâm, một trái một phải, cầm dây thừng đỏ tẩm chu sa quấn lên người Thi Quỷ.
Tôi đứng ngay trước mặt Thi Quỷ, bấm đốt thứ ba của ngón thứ tư bên tay trái, giết quỷ!
Sức của Thi Quỷ quá mạnh, anh của tôi và ông Lâm, hai người đàn ông đầu đầy mồ hôi mới miễn cưỡng trói được thân trên của cô ta.
Tôi cũng không dám thủ ấn quá mạnh, bởi cái xác này đã bị phân hủy quá nhiều, nếu bất ngờ vỡ ra, nước xác chết bắn ra rất ghê tởm.

Đối với chúng tôi, nước xác chết cũng giống như axit sunfuric, dính lên người thì sẽ rất phiền phức.
“Mẹ nó! Cái xác nữ này là ụ xi măng sao? Sao lại nặng như thế?” Anh trai tôi và ông Lâm thở hổn hển, kéo ngã Thi Quỷ xuống đất, dùng sợi dây thừng chu sa trói hai chân cô ta lại.
Tư thế này quá ghê tởm, anh tôi không nhịn được hét lên: “Cậu bé dũng cảm kia ơi, đến lượt cậu ra tay rồi!”
Cậu trai trẻ kia chạy tới, thân hình nhanh nhẹn tránh sang một bên, đưa tay xuống bên dưới Thi Quỷ để lấy ngọc ra.

Mệnh hỏa của cậu ta rất mạnh, không hề sợ hãi khi phải chạm vào những thứ như thế này.

Đầu tiên, cậu ta nhanh chóng lấy được viên ngọc Cửu khiếu ở phía sau.


Nhưng viên ở phía trước…
Anh tôi quay đầu, không hề muốn nhìn viên ngọc ở phía trước đó! Anh ấy thúc giục: “Thằng nhóc thối tha, rốt cuộc cậu có tham gia lớp học sức khỏe sinh lý không, không tìm được cửa vào phải không? Đồ gà tơ chưa trải sự đời này, xuống chút nữa! Xuống thêm chút nữa!”
Mặt cậu bé kia đỏ lựng, tôi cũng có chút đồng tình với cậu ta.

Anh trai tôi vẫn đang mắng cậu ta làm mất thời gian, anh ấy và ông Lâm sắp không trụ nổi nữa rồi!
Cuối cùng, cậu bé kia cũng tìm được đường đi, đưa tay lôi ngọc Cửu khiếu ra.
Anh tôi và ông Lâm cũng nhanh chóng lôi mấy viên ngọc ở trên mặt cô ta xuống, những miếng thịt vụn rơi xuống lả tả.

Anh tôi không chịu được, vội chạy sang một bên nôn khan.
Tôi vội vàng thủ kết Lập Ngục Thu Tà, lôi một ác quỷ ra ngoài.
Vốn tưởng rằng như vậy là xong chuyện, ai ngờ bụng Thi Quỷ kia giống như một quả bóng bị rút nút bịt, áp suất trong cơ thể bất ngờ tăng lên, một vũng nước xác bắn ra từ bên dưới, vô cùng kinh khủng.

Anh tôi không chịu được, chạy vọt đi: “Mẹ nó…ba tỷ tôi còn thấy ít đây! Quá kinh tởm rồi!”
Ông Lâm bịt mũi lại, xoắn xuýt nhìn cái xác chết này, nói: “Đây có lẽ là xác chết mẹ con, trong bụng cô ta còn có một đứa trẻ nữa…vì thế oán khí mới lớn như vậy, lại bị ngọc Cửu khiếu chặn lại, không có cách nào rời khỏi thân thể, biến thành Thi Quỷ.”
Tôi sửng sốt, hỏi lại: “Chờ chút, xác mẹ con? Thế hồn đứa bé đâu? Vừa rồi tôi chỉ bắt được một hồn thôi mà!”
Trận vừa rồi vô cùng rối loạn, lại bị xác chết này làm ghê tởm, không ngờ trong bụng cô ta còn một âm hồn của một đứa trẻ!
Tôi cẩn thận nhìn lại, trên pháp trận mà anh tôi dùng để chặn cửa, có một tấm bùa chú đã bị rơi ra, nói cách khác, thứ đồ nhỏ kia đã trốn thoát từ lỗ hổng này..