Tuyết Liên Thảo lần mò những dấu vết còn sót lại mà đi đến biệt phủ của Bạch Vương, hôm nay nàng nhất định phải vào bên trong để cướp người về. Nàng ở bên ngoài đập cổng liên tục, người hầu đi ra mở cửa liền bị nàng hung hăng đẩy sang một bên rồi chạy vào bên trong.
- Tuyết Mai! Ngươi đang ở đây có đúng không??? Mau ra đây cho ta!!!
Giọng nói Tuyết Liên Thảo đầy tức giận, Tuyết Mai và Vân Kỳ nghe tiếng của nàng ấy nên đi ra cùng lúc. Tuyết Liên Thảo nhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt thì ngơ ngác lẩm bẩm.
- Sao có thể?? Rõ ràng ta đã hiến tế Vân Kỳ để đổi lấy sự hồi sinh cho Tuyết Mai rồi mà? Sao hai ngươi lại
Tuyết Liên Thảo thấy có gì đó sai sai nên đứng yên suy nghĩ, Tuyết Mai với Vân Kỳ quay sang nhìn nhau rồi đi đến đứng cạnh nhau. Lúc này Tuyết Liên Thảo mới nhìn kĩ lại lần nữa, nàng nhìn thấy Tuyết Mai đang hút nguồn năng lượng của Vân Kỳ, nàng kích động thầm nghĩ.
"Không lẽ ta đã làm sai nghi thức rồi ư? Tuyết Mai hút nguồn năng lượng của Vân Kỳ để duy trì sự sống, nếu như Vân Kỳ bị hút cạn nguồn năng lượng thì cả hai đều chết???"
Bạch Vương đi ra nhìn thấy Tuyết Liên Thảo đang đứng ở trước sân với bộ dạng thẩn thờ, hắn nhíu mày lên tiếng hỏi.
- Tuyết Liên Thảo! Ngươi đến đây để làm gì???
Lời nói của Bạch Vương khiến cho Tuyết Liên Thảo tỉnh táo trở lại, nàng hậm hực nói.
- Ta đến là để đưa Tuyết Mai đi, nàng ta là người mà ta đã hồi sinh!!!
Nghe vậy, hắn quay sang nhìn Tuyết Mai. Vân Kỳ đứng ở giữa không biết nên làm gì đành ở yên xem, Tuyết Mai nhìn Bạch Vương rồi quay sang đáp lại lời của Tuyết Liên Thảo.
- Ta sẽ không đi đâu cả!
Bị nàng từ chối thẳng, Tuyết Liên Thảo thấy thế thì không nhịn được liền muốn ra tay với Tuyết Mai. Bạch Vương đứng đó nhìn thấy đương nhiên sẽ không để nàng ta được như ý muốn, hắn định nhốt Tuyết Liên Thảo vào kết giới, không ngờ lại có người âm thầm phá vỡ kết giới mà hắn tạo ra.
Bạch Vương cứ tưởng chỉ có mình Tuyết Liên Thảo, không ngờ giờ đây lại có thêm ai đó.
- Là ai???
Giọng nói từ bên ngoài vang lên, bóng dáng quen thuộc của một người bước vào trong sân. Vừa nhìn thấy đối phương, Vân Kỳ bất ngờ nên thốt lên.
- Là....là Phong Liên??? Sao hắn ta lại đến đây?
Đối phương mặc trên mình bộ đồ lam bằng vải lụa màu đen sang trọng, mái tóc màu đen hơi dài. Khuôn mặt tuấn tú cùng với đôi mắt tam bạch, làn da trắng hơi xanh xao, cả người toát lên một khí chất phong thái bất phàm. Hắn nhìn thấy Tuyết Mai và Vân Kỳ đang đứng cạnh nhau, khuôn mặt có chút hứng thú.
- Ha, đã lâu không gặp. Vân Kỳ à, nàng có nhớ ta không???
Vân Kỳ nhíu mày cảnh giác hắn, Tuyết Mai nhìn thấy giữa hai người dường như đã xảy ra chuyện gì đó.
Tuyết Liên Thảo nhìn thấy Phong Liên đã đến thì tò mò hỏi.
- Phong Liên! Sao ngươi lại ở đây??
- Ta đến là để cướp lại cô dâu của mình. Chậc, tên Bạch Vương kia nhanh tay quá!!
Hắn vừa nói vừa quay sang nhìn Vân Kỳ với vẻ mặt đầy hứng thú, Vân Kỳ nghe hắn nói xong thì tức giận nói.
- Ta không phải đồ vật để các ngươi cướp giật, hơn nữa, ta cũng đã thành hôn với Bạch Vương rồi. Ngươi nên tìm người khác thích hợp hơn đi!!
Phong Liên bị nàng tạt gáo nước lạnh ngay trước mắt, lòng tự trọng bị nàng chà đạp không chút thương tiếc. Hắn nổi giận bắt đầu muốn ra tay để xử nàng, Bạch Vương nhanh tay dùng kết giới chắn trước mặt Tuyết Mai và Vân Kỳ để đỡ những đòn tấn công từ Phong Liên.