Cô Dâu Của Thủy Thần

Chương 55: Phát hiện bí mật



Chuyện này xảy ra khá nhanh, Tuyết Mai đứng ở bên cạnh lên tiếng để từ chối.

- Nhưng mà con vẫn chưa muốn kết hôn!

Lời vừa dứt, Tuyết Mai ăn trọn cái tát từ người ba, mẹ và người phụ nữ mai mỗi chứng kiển cảnh này thì giật mình đứng im. Ba của cô tức giận lườm mắt.

- Mày có quyền quyết định ở đây sao? Hôn nhân của con cái đều là do ba mẹ sắp đặt, mày nghĩ mày là ai mà lên tiếng phản đối???

Tuyết Mai mím chặt môi nhìn ba mình, trên má cô vẫn in hằn vết đánh đỏ ửng kia. Người phụ nữ kia thấy vậy liền lấy có rời khỏi đó.

- Thôi, cũng không còn sớm nữa. Tôi về nhà rồi còn sắp xếp sang bên kia nữa, nếu có gì thì tôi báo cho gia đình hai người hay!

Nói xong, người phụ nữ vội vàng rời khỏi đó. Người mẹ cũng đi vào bếp để chuẩn bị cơm nước, còn người ba thì lên giọng cảnh cáo.

- Được ông chủ ngọc để mắt tới là phước phần của mày rồi, ở đó làm ra vẻ thanh cao cho ai xem! Nhà này cực khổ nuôi mày lớn như vậy, giờ mày gả cho người có điều kiện cho chúng ta hưởng phúc thì có làm sao??? Chẳng lẽ tao với mẹ mày lại đi hãm hại mày hả???

Bị ông mắng một trận, Tuyết Mai tay nắm chặt chịu đựng. Đợi ông đi khỏi đó, lúc này nước mắt cô mới tuôn trào, cô không hề muốn gả cho một kẻ như vậy.

Đêm đến, vì lo lắng về mối hôn sự ba mẹ sắp đặt nên Tuyết Mai không thể ngủ được, cô quyết định ra ngoài đi dạo. Nhìn thấy trong rừng có rất nhiều đom đóm đang bay thu hút sự chú ý của cô, cô bất giác đi theo những con đom đóm ấy vào rừng để ngắm.

Đi được một lúc lâu, gần đó có tiếng nước chảy nên Tuyết Mai lặng lẽ đến gần xem thì thấy đó là một cái hồ lớn.

Cô quay người định rời đi thì nghe tiếng động rất lớn ở hồ, vì sợ gặp phải thứ không may nên đã núp vào một gốc cây lớn nhìn xem chuyện gì.



Tiếng nước vang lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, hình bóng của một thứ gì đó dần hiện ra. Thân rắn đầu có mào như rắn trong đền chùa, vảy mọc ngược từ dưới đuôi lên, cổ có vệt khoang, sau một lúc từ một con quái vật to lớn dần dần hóá thành một chàng trai có vẻ đẹp hoàn mỹ.

Chàng trai mặc trên mình bộ đồ lam màu trắng, mái tóc màu trắng hơi dài được cột gọn lại. Khuôn mặt tuấn tú cùng với đôi mắt phượng, cả người toát lên một khí chất phong thái bất phàm. Khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, Tuyết Mai theo phản xạ đưa tay bịt miệng lại. Cô không tin rằng chàng trai kia lại là quái vật to lớn kia biến thành.

"Không thể nào? Hắn ta không phải là người ư???"

Trong lòng cô lúc này vừa hồi hộp vừa lo sợ, cô sợ nếu như bị hắn phát hiện thì liệu cô có bị hắn ra tay trừ khử luôn không?

Nhìn thấy hắn đang chuẩn bị cởi đồ tắm rửa, Tuyết Mai đỏ mặt vội vàng chạy về nhà.

Chàng trai kia nghe tiếng động liền quay sang nhưng không thấy gì bất thường, hắn hơi nhíu mày lầm bẩm.

- Chẳng lẽ mình nhìn nhầm rồi?

Thân hình cơ bắp săn chắc được phơi bày, hắn bước xuống hồ mà ngâm mình trong nước. Đang tận hưởng thư giãn, đột nhiên trong đầu lại xuất hiện bóng dáng của Tuyết Mai doạ hắn bừng tỉnh.

- Sao tự dưng ta lại nhớ đến nàng ta???

Nói xong, hắn đưa tay sờ lên ngực mình để cảm nhận nhịp tim của mình, khuôn mặt hẳn trở nên đỏ bừng như cắn phải ớt.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cảm giác này là gì???



Vài ngày sau, Tuyết Mai đang cùng mẹ giặt giũ thì có vài người hàng xóm vội vàng chạy sang. Giọng nói gấp gáp.

- Bà Hòa, bà biết tin gì chưa???

Mẹ của Tuyết Mai thường được hàng xóm gọi là bà Hòà, bà nghe vậy thì bối rối hỏi.

Chuyện gì vậy???Có....có người phát hiện trong hồ có một con quái vật..... rất to lớn.....Người hàng xóm vừa nói vừa thở gấp, Tuyết Mai ở bên cạnh nghe xong liền liên tưởng đến chàng trai kia. Cô đứng ngẩn ngơ tại chỗ như đang nghĩ đến gì đó, bà Hòa lo lắng hỏi thêm.

Vậy, vậy chúng ta phải làm sao?? Trưởng làng có biết tin này chưa???Mọi người đều nhận được tin cả rồi, bây giờ ai cũng né khu rừng kia kẻo gặp con quái vật kia!Nói rồi người hàng xóm quay người rời đi, bà Hòa nghe xong thì bực bội lầm bẩm.

- Hừ, có gì mà đáng sợ? Không vào rừng để đào măng hái nấm, hái thảo dược thì sống kiểu gì?

Vừa nói bà vừa liếc mắt sang nhìn Tuyết Mai, giọng nói đầy chanh chua.

- Mày đừng nghĩ có thể lười biếng được, mặc kệ bọn họ nói nhảm, mày cứ đi làm việc như thường ngày đi!

Dứt lời, bà quay người bỏ đi để lại Tuyết Mai đứng một mình ở đó, trong đầu cô lúc này thầm nghĩ.

" Không lẽ, bọn họ đã phát hiện ra rồi???"

Vì sợ hắn sẽ bị người dân trong làng nhắm tới, đến tối Tuyết Mai lén vào rừng để thăm dò, cô cẩm theo đèn dầu mà đi đến cái hồ hôm trước để tìm hắn.

Cảnh này vừa hay bị bà hàng xóm thấy được nên đã bám theo sau, bà nghi ngờ hành động kì lạ của Tuyết Mai không biết cô đang định làm gì.