Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp

Chương 254: Không có hứng thú để ý tới



"Đại ca, Tiểu Yên không chuyện thi đấu của đội xe, con bé cũng chỉ là hảo tâm hỗ trợ mà thôi, sao anh có thể nói như vậy." Hạ Mộ Vân nhìn về phía Hạ Hùng, nhíu mày mở miệng.

"Ha ha, không hiểu thì thành thành thật thật ở nhà đợi, chạy tới đường đua xem náo nhiệt làm gì, tôi nói cho mấy người biết, lần này chiến đội hàng đầu trong nước còn có nhà đầu tư tài trợ đều đến, nếu như bởi vì các người mà xảy ra sơ suất gì, tôi không để các người dễ chịu đâu, loại đội đua xe ZH1 kia, còn có Bùi Vũ Đường, nếu như không phải vì Minh Khải, bọn họ sẽ quan tâm đến loại trận thi đấu nhỏ này? Còn tự mình đến trợ uy cho Minh Khải?!"

Thấy Hạ Mộ Vân không nói lời nào, Hạ Hùng cười lạnh nói: "Minh Khải mang đến vinh quang cùng hi vọng lớn như vậy cho cái nhà này, cho đội xe, trên đường đua, hết thảy đều phải nghe Minh Khải!"

"Cha, cha nói với bọn họ nhiều như vậy làm gì, bọn họ thì biết cái gì?" Hạ Minh Khải liếc mắt lườm Lâm Yên cùng Hạ Mộ Vân, mặt mũi tràn đầy khinh thường.

"Được rồi! Ồn ào cái gì!" Bỗng nhiên, lão gia tử Hạ Định Khôn lạnh giọng quát.

"Cha, con đều nói sự thật, cha xem, lần này nếu như không phải là bởi vì Minh Khải, ZH1 còn có ông chủ của đội xe Tật Phong Bùi Vũ Đường kia, làm sao lại tới quan tâm đội xe nhỏ của chúng ta." Lúc này, Hạ Hùng nhỏ giọng nói với Hạ Định Khôn.

Nghe thấy, lão gia tử cũng không có nói thêm cái gì, ánh mắt lại rơi vào trên người Hạ Minh Khải.

Một lát sau, Hạ Định Khôn nói với Hạ Minh Khải: "Tiểu Khải, lần này con lập công lớn... Ở trên đường đua nhất định phải biểu hiện tốt một chút, coi như thua trận đấu này, chỉ cần con biểu hiện tốt, nói không chừng, còn có cơ hội có thể tiến vào loại đội đua xe hàng đầu như ZH1 này."

"Ông nội, ônh yên tâm đi! Chỉ cần một số người không cản trở, con không dám nói có thể thắng, thế nhưng, coi như thua, cũng có thể thua đẹp đẽ." Hạ Minh Khải gật đầu về phía Hạ Định Khôn.

Giờ phút này, Lâm Yên liếc qua Hạ Hùng cùng Hạ Minh Khải, hai cha con này, đích thật là không làm rõ ràng được tình huống.

Chẳng qua, Lâm Yên lại cũng không thèm để ý hai cha con này, mục đích lần này của cô, cũng chỉ có một, giữ được đội xe của ông ngoại là được, còn về những thứ khác, cô cũng không có hứng thú để ý tới.

...

Sau khi ăn điểm tâm xong, Lâm Yên cùng đoàn người Hạ gia đi tới trường đua.

Đường đua lần này, hoàn toàn khác biệt với đường đua trước đó giao hữu cùng Speed.

Đường đua trước đó của Lâm Yên cùng Speed là sân bãi thi đấu.

Cái gọi là sân bãi thi đấu, chính là bên trong bãi xe đua đã dựng tốt tiến hành trên đường đua chỉ định.

Mà không phải sân bãi thi đấu, chính là tiến hành ngoài trời, đường xá hết sức phức tạp, cho nên, lúc này mới cần hoa tiêu.

Sân bãi lần tranh tài này, là ở ngoại ô đế đô, sân bãi rất lớn, phần lớn là đường núi tổ hợp.

"Đường đua ngoài trời cấp B..."

Nhìn sân bãi đường đua bốn phía, vẻ mặt Hạ Nhạc Phong có chút mất tự nhiên.

Trong dĩ vãng, chỗ sân ngoài trời Hạ Nhạc Phong thi đấu, phần lớn đều là sân bãi cấp C.

Sân bãi cấp C, tuy nói Hạ Nhạc Phong cũng chạy qua mấy lần, nhưng mỗi lần đều không phải là hết sức tốt đẹp, cộng thêm hoa tiêu của chính mình cũng không đủ chuyên nghiệp, nhiều khi đều sẽ phát sinh tình huống ngoài ý muốn.

"Các người nhớ kỹ cho tôi."

Giờ phút này, Hạ Hùng mang theo Hạ Minh Khải đi tới, Hạ Hùng lạnh giọng mở miệng nói: "Chờ một lát nữa khi tranh tài bắt đầu, các người liền phụ trách ngăn cản hai đội xe đua khác, để cho Minh Khải có thể luôn luôn chạy ở phía đầu tiên, hiểu không!"

Lâm Yên vừa muốn nói gì, Hạ Nhạc Phong lại nhẹ gật đầu, vội vàng nói: "Được... Con cùng chị Yên nhất định sẽ hết sức, cam đoan để anh Khải thông thuận."

Lâm Yên: "..."

"Còn có, nó chẳng qua là góp đủ số lượng, con chạy chính con, đừng nghe nó, nó cái gì cũng đều không hiểu." Hạ Hùng liếc qua Lâm Yên.