"Cái quái gì, cậu mịa nó... Nhất định đây là giả! Giả mạo, cậu nhìn màu mực cũng vẫn chưa khô hoàn toàn!" Vệ Từ Phong nghiến răng nghiến lợi nói.
"Đánh rắm, đây chính là lão đại tự tay ký cho tôi! Đúng, tôi sẽ nói cho cậu biết một cái bí mật nhỏ... Tôi có phương thức liên lạc của lão đại, thế nào, có tức hay không, đố kị ghen ghét hay không, ao ước hâm mộ hay không?" Kỳ Thiệu Nguyên lớn tiếng cười nói, đầy mặt đắc ý.
"Lão đại tự tay ký cho cậu... Còn có phương thức liên lạc?" Giờ khắc này, Vệ Từ Phong một mặt mộng bức.
"Thế nào, đừng nói là giả cái gì nữa, chữ viết là thật, không tin chúng ta tìm đơn vị chuyên nghiệp kiểm nghiệm, nếu như là giả, tôi gọi cậu là ba ba." Kỳ Thiệu Nguyên ngạo nghễ nói.
"Cậu... Cậu nói gì!" Đáy mắt Vệ Từ Phong một mảnh phẫn nộ ghen ghét, nhìn thái độ này của Kỳ Thiệu Nguyên, không giống như nói láo.
"Ha ha ha, không có năng lực mà chỉ biết gầm thét!" Kỳ Thiệu Nguyên một lần nữa trở lại chỗ ngồi, bắt chéo hai chân rung không ngừng.
"Tôi nói đại gia cậu... Tiểu tử cậu, nhất định là có chuyện gạt tôi, mau nói!" Vệ Từ Phong đi đến bên cạnh Kỳ Thiệu Nguyên.
"Ách, nào có bí mật gì, không có." Kỳ Thiệu Nguyên lắc đầu.
"Vậy cậu nói có phương thức liên lạc của lão đại? Đến cùng là xảy ra chuyện gì, cậu nói rõ cho tôi... Không được, cậu đưa phương thức liên lạc của lão đại cho tôi!" Vệ Từ Phong vội vàng nói.
Nghe lời ấy của Vệ Từ Phong, Kỳ Thiệu Nguyên biến sắc, lúc này mới nhớ tới, chính mình vừa rồi đắc ý quá mức, nói lỡ miệng, quả nhiên, cái miệng rộng này của hắn, thật sự không giữ được bí mật gì, không sớm thì muộn cũng tự mình nói ra.
"Nhanh lên, cho tôi phương thức liên lạc!" Giờ phút này, vẻ mặt Vệ Từ Phong có chút kích động.
"Đâu... Nào có đây, vừa rồi tôi khoác lác, tôi làm sao có thể có phương thức liên lạc của lão đại, nhưng cái áo ký tên này là thật." Kỳ Thiệu Nguyên lẩm bẩm nói.
Lão đại là của một mình hắn, hắn mới không nói cho những người khác phương thức liên lạc của lão đại!
Không, không đúng... Chủ yếu là giữ kín bí mật, nói cho hắn ta biết phương thức liên lạc của lão đại, không phải tự mình bán lão đại đi sao, ân... Hắn chính là nghĩ như vậy.
"Thôi đi, chỉ biết cậu không có nói thật, cậu làm sao có thể có phương thức liên lạc của lão đại." Vệ Từ Phong cười lạnh một tiếng, cũng một lần nữa trở lại chỗ ngồi.
Không đợi Kỳ Thiệu Nguyên mở miệng, Vệ Từ Phong tiếp tục nói: "Tôi và cậu cược, nếu như trận đấu này, đội xe Hạ gia có thể thắng được, chữ ký của tôi liền cho cậu, nhưng nếu như đội xe Hạ gia thua trận, áo ký tên trên người cậu nhất định phải cho tôi."
Nghe thấy, Kỳ Thiệu Nguyên liền vội vàng gật đầu: "Được, được! Cái kia mịa nó quả thực quá tốt rồi!"
Lần này, hắn nhất định phải cho Vệ Từ Phong ăn thua thiệt mà một dòng nước mắt một dòng nước mũi, lão đại chính chủ đang ở đội xe Hạ gia, mặc dù chỉ là một hoa tiêu, nhưng hắn tuyệt đối không tin đội xe Hạ gia sẽ thua, bởi vì Tử Thần Đường Đua Yeva đang ở đây!
"Ngồi thẳng!" Vệ Từ Phong thấy Kỳ Thiệu Nguyên muốn nằm xuống, bỗng nhiên lạnh giọng quát.
Cơ hồ vô thức, Kỳ Thiệu Nguyên ngồi thẳng người, một mặt mộng bức nhìn Vệ Từ Phong, "Làm gì?"
"Đừng làm mờ áo ký tên của tôi." Vệ Từ Phong lạnh lùng nói.
Kỳ Thiệu Nguyên hung hăng liếc mắt trừng Vệ Từ Phong: "Của lão tử!"
"Rất nhanh chính là của tôi." Vệ Từ Phong cười lạnh.
"Tiểu tử, cậu sẽ vì cuồng vọng cùng dốt nát của cậu mà phải trả giá thê thảm..." Kỳ Thiệu Nguyên cắn răng nói.
"Bớt nói nhảm, quần áo cởi ra cho tôi, bọc lấy thật tốt, đừng làm bẩn, vật trân quý như vậy, ai bảo cậu mặc lên người?" Lông mày Vệ Từ Phong nhăn lên.
Kỳ Thiệu Nguyên: "..."
Hắn cũng không muốn mặc, nhưng trận này lão đại đang ở đây, đây là chiến phục của hắn có được không, hắn muốn cổ vũ cho lão đại, bằng không thì hắn cũng không nỡ mặc!