Kỳ Thiệu Nguyên kìm nén nổi giận trong bụng, Vệ Từ Phong này quả nhiên là cái đồ đần, chính mình đây là đang cứu hắn, thế mà còn nhìn không ra, thậm chí cho rằng mình bị dụ dỗ, chỉ sợ là triệt để không cứu nổi.
Về sau, quả đắng chính mình gieo xuống này, vẫn là do chính hắn ăn đi.
"Lâm Yên, cô đừng cho là tôi không biết cô tới nơi này làm gì, thế nhưng tôi cho cô biết, nếu như cô quấy rầy đến Yeva, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cô.
Còn có, cô ngoại trừ muốn tiếp cận tôi, còn có một mục đích... Cô coi như muốn tranh đoạt vai Yeva này, tôi cảm thấy cô hoàn toàn có thể dùng thủ đoạn quang minh chính đại, mà không phải lợi dùng bạn bè của tôi, xin hắn mang cô tới loại trường hợp này, thậm chí là dùng phương thức như vậy tới tranh thủ ánh mắt." Vệ Từ Phong nhìn chằm chằm Lâm Yên, lạnh lùng nói.
Nghe Vệ Từ Phong nói, mặt mũi Lâm Yên tràn đầy mộng bức, hận không thể nhảy dựng lên vỗ tay cho Vệ Từ Phong, sức tưởng tượng của con hàng này, thực sự quá phong phú, làm một vị diễn viên ở giới giải trí, vậy đơn giản là quá uổng phí tài năng.
"Tôi cảm thấy, cậu hẳn là nên đổi nghề." Lâm Yên nhìn Vệ Từ Phong, cười nói, "Cậu không nên làm diễn viên, dùng trí tưởng tượng của cậu, hẳn là đi làm một vị tác giả, tôi cảm thấy, cái nghề nghiệp tác giả này, đối với cậu mà nói, càng có thêm tiền đồ."
Lúc này, Vệ Từ Phong hừ lạnh một tiếng, "Cô bớt ở chỗ này nói lời vô nghĩa với tôi, lời nói của tôi, cô tốt nhất nhớ kỹ."
Dứt lời, Vệ Từ Phong túm Kỳ Thiệu Nguyên qua, "Theo tôi đi, từ giờ trở đi, cậu liền đợi ở bên cạnh tôi."
"Tôi không... Ai muốn đợi bên cạnh cậu, tôi muốn ở lại bên người Lâm Yên tiểu thư... Một khắc tôi cũng không nguyện ý tách tời... Ai... Đừng túm tôi, tiểu tử cậu..."
Nhìn Kỳ Thiệu Nguyên bị Vệ Từ Phong túm đi, Lâm Yên hơi có chút bất đắc dĩ lắc đầu, hoàn toàn chính xác, như trước đó Kỳ Thiệu Nguyên nói, Vệ Từ Phong này, có chút không quá thông minh... Thế nhưng dù nói hắn không thông minh, sức tưởng tượng vẫn rất phong phú, còn có thể logic của mình suy diễn ra một chút phát triển cổ quái kỳ lạ.
...
"Chị dâu, vừa rồi thế nào, tiểu tử kia làm gì, có muốn em giúp chị giáo huấn hắn hay không?" Một lát sau, Bùi Vũ Đường đi đến bên cạnh Lâm Yên lẻ loi một mình.
"Quên đi thôi." Lâm Yên liếc mắt lườm Bùi Vũ Đường, "Thật sự xảy ra chuyện gì, tôi vẫn phải bảo hộ cậu."
"Chị dâu, xem chị nói này, với quan hệ này của chúng ta, chị bảo hộ em, đó không phải là chuyện rất bình thường à... Về sau, chúng ta có thể rõ ràng tiến hành phân công một chút, ai chọc chúng ta, chị dâu liền phụ trách đánh hắn!" Bùi Vũ Đường mở miệng nói.
Nghe thấy, Lâm Yên hơi sững sờ, không hiểu nói, "Tôi phụ trách đánh... Vậy còn cậu?" Bùi Vũ Đường cười hắc hắc lên, nhìn bộ dáng, giống như là có chút không tốt lắm nói, "Em... Em liền phụ trách mắng người."
Lâm Yên: "..."
Thật sự nhìn không ra, loại tính cách này của Bùi Vũ Đường, thế mà lại là em trai Bùi Duật Thành.
Thực ra, đừng nói Bùi Duật Thành, nếu như không biết quan hệ của bọn họ, nói Bùi Vũ Đường là em trai Bùi Nam Nhứ, Lâm Yên cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng!
Đây sao có thể là anh em, khoảng cách quá mịa nó lớn.
Khó trách, Bùi Vũ Đường trà trộn ở bên ngoài lâu như vậy, từ xưa tới nay chưa từng có ai hoài nghi thân phận của cậu ta, loại tính cách này của cậu ta, quả nhiên là ngụy trang tự nhiên tốt nhất.
Lại không nói bị người phát hiện, coi như công khai nói cho mọi người, Bùi Vũ Đường là em trai Bùi Nam Nhứ hoặc Bùi Duật Thành, chỉ sợ cũng căn bản không có bất cứ người nào sẽ tin tưởng.
Nhìn chằm chằm Bùi Vũ Đường líu lo không ngừng, Lâm Yên không hiểu sao có chút đau lòng.
Xem ra, cha Bùi cùng mẹ Bùi, thật sự là hơi có chút bất công...