Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp

Chương 507: Coi cô như không khí



Không đợi tên giả mạo nói cái gì, Ann Day bên cạnh lại nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Lâm Thư Nhã, nói, "Thư Nhã, em hoàn toàn không nên tự trách, mọi người ở đây đều thấy toàn bộ, cho nên cũng biết, chuyện này không có một chút quan hệ nào với Thư Nhã, thân là chị gái của em, thế mà cố ý phá em gái, thật sự là không xứng làm một người chị."

"Thư Nhã, em chính là quá thiện lương, anh đã nói với em rồi, Lâm Yên đến tột cùng xấu đến mức nào, đến loại thời điểm này, em còn muốn che chở cô ta?" Một bên, Hàn Dật Hiên cau mày nói.

Nghe thấy, Ann Day khẽ vuốt cằm, nói, "Đúng vậy, Thư Nhã, em hoàn toàn không cần thiết vì cô ta phạm sai lầm, mà đi gánh chịu, em thật sự là rất hiền lành, chị gái ác độc như vậy, chị cũng đã từng gặp, tâm tính của loại người này, đã hoàn toàn vặn vẹo, em càng thiện lương, cô ta càng không kiêng nể gì cả, hôm nay, nàng trêu chọc không chỉ em, còn có Yeva lão đại, cô ta nhất định phải trả giá đắt!"

"Thế nhưng... Để chị gái ăn chuông... Cái này..." Vẻ mặt Lâm Thư Nhã có chút thống khổ.

"Yên tâm đi, sẽ không thật sự để cô ta ăn hết cả tòa chuông, nhưng ăn vẫn phải ăn, chuyện này, em không cần tiếp tục quản." Ann Day nói.

"Thư Nhã, Ann Day nữ sĩ nói rất đúng, Lâm Yên chính là thấy em thiện lương mềm lòng, cho nên mới không buông tha em, nghe Ann Day nữ sĩ, đừng quản nữa." Hàn Dật Hiên lắc đầu với Lâm Thư Nhã.

Giờ phút này, Lâm Thư Nhã mặt ngoài tuy là rất thống khổ, nhưng đáy mắt lại hiện ra một ý cười băng lãnh.

Lúc này, Lâm Thư Nhã nhìn về phía Lâm Yên, mặt mũi tràn đầy xoắn xuýt, "Chị, coi như em van chị, chị nói lời xin lỗi với Yeva nữ sĩ... Sau đó rời đi đi, có được không? Nếu như thực sự không được, em tới gánh chịu trách nhiệm này!"

Lâm Thư Nhã cười thầm, cô ta chính là muốn để cho ai cũng không xuống đài được, Lâm Yên nếu muốn gây sự, vậy cũng chớ nên sợ mới tốt, cô ta ngược lại muốn xem xem, sau khi Lâm Yên thua tranh tài, muốn ăn chuông thế nào.
Nhưng mà, khiến Lâm Thư Nhã tuyệt đối không nghĩ tới chính là, Lâm Yên sau một lát trầm mặc, thế mà gật đầu đáp ứng.

"Được, vậy cô ăn chuông đi, tôi hiện tại liền rời đi." Lâm Yên cười nhìn về phía Lâm Thư Nhã.

Lâm Yên vừa dứt lời, cả người Lâm Thư Nhã hơi sững sờ.

Chỉ có điều, Ann Day một bên lại bỗng nhiên đứng ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Yên, "Tôi từ trước tới nay chưa từng gặp qua loại chị gái ác độc như cô, cô căn bản không xứng làm một người chị, hôm nay, cô không muốn lên đường đua cũng phải lên, nếu không lên, liền tự mình ăn chuông!"
"Ai..."

Giờ phút này, Lâm Yên có chút bất đắc dĩ thở dài, "Đầu tôi đã chờ đến bạc trắng, hiện tại có thể lên chưa?"

Kỳ Thiệu Nguyên vội vàng đi đến bên cạnh tên giả mạo, nhìn về phía Ann Day cùng tên giả mạo, nói, "Lão đại, nhanh đi giáo dục nữ nhân ác độc này đi! Cô ta là một đội viên đội xe nhỏ sơ cấp, trong đội xe nhỏ cũng là đồ đầu đường xó chợ, nghe nói còn là đội xe nhỏ của nhà mình...

Nếu không phải nhà mình, cô ta ngay cả tư cách làm đội viên đội xe nhỏ cũng không có, dạng người này, lão đại chạy cùng cô ta, nhắm hai mắt cũng có thể tùy tiện thắng!"

"Có đúng không..."

Cuối cùng, tên giả mạo cũng có phản ứng.

"Đúng vậy, Yeva tiểu thư... Là đội xe nhà ông ngoại, bất quá, cho tới nay, không có chạy ra thành tích gì, khả năng gần đây cũng sắp giải tán." Lâm Thư Nhã ở một bên nói khẽ.

"Tôi biết rồi." Sau khi tên giả mạo nhẹ gật đầu, ánh mắt lạnh như băng rơi vào trên người Lâm Yên, lạnh giọng nói, "Tôi vốn là có thể coi cô như không khí... Nhưng hiện tại tôi rất tò mò, dạ dày của cô, có thể tiêu hóa cái chuông cô đưa tới à."