Bàn tay trắng nõn xòe ra hứng từng giọt mưa. Cô bận áo sơmi trắng kết hợp chiếc váy xếp li màu kem dài qua đầu gối, mang đôi giày màu trắng nhìn vừa tao nha vừa cá tính (xl, ta miêu tả ngu lắm a). Mắt cô đượm buồn nhìn lên khảng bầu trời đen kịt, nhớ lại chuyện sáng nay.
" - Tiểu Di, mẹ đừng quên đem dù đấy_ Tiểu Minh từ phòng bếp nói lớn
- Dự báo nói tối nay sẽ có mưa, mẹ không đem dù, đội mưa về, thì đừng trách.
Mộc Di từ ngoài vọng vào bếp:
- Thôi mẹ đi nha, bảo bối nhà ngoan nha.
RẦM"
Vậy đấy, giờ thì hay rồi, đội mưa về sao? Cô đâu phải em gái mưa. Haizz, hối hận ghê.
Bíp bíp
Cô ngước mặt lên, nhìn chằm chằm chiếc Audi đậu trước mặt mình, đẩy cửa kính xuống, gương mặt điển trai lạnh lùng của đại boss hiện ra.
- Ủa, boss sao tự nhiên dựng xe ở đây?
Đầu Hoắc Lạc Thần chảy hắc tuyến, công ty hắn hắn thích dựng đâu thì dựng, cô có ý kiến sao? Con người này là giả ngu hay ngu thiệt vậy?
- Lên xe.
Cô ngơ ngác nhìn xung quanh có ai không rồi tự chỉ tay vào mình, vẻ mặt không thể tin đây là sự thật
- Tôi á?
- Giờ lên hay muốn cuốc bộ về?_ hắn giở giọng hăm dọa
- Ơ ơ, lên liền.
Mộc Di ngồi vào ghế phụ, phủi phủi tay áo, thắt dây an toàn chỉnh chu, miệng vẫn không quên chọc ghẹo hắn
- Sao hôm nay boss lại có nhã hứng cho tôi đi cùng vậy?
Hắn không quan tâm cô nói gì, lạnh giọng nói
- Ở đâu?
- Hả? Gì? Boss nói cái gì?
- Nhà cô ở đâu?_ Hắn gằn giọng, biể vậy khỏi làm người tốt cho rồi, khổ quá mừ.
- Gần nhà boss.
- Cô biết nhà tôi?_ Hắn nhướng mày, điều tra hắn sao? Hóa ra cũng là loại đàn bà đó thôi, hắn nhếch môi tự giễu.
- Không biết_ Cô thành thật lắc đầu.
- Cô vừa nói nhà cô gần nhà tôi_ Hắn nhíu mày
- Chứ tôi có nói tôi biết nhà boss sao?
Hắn bất lực rồi...
- Nhà cô ở đâu?
- Trên mặt đất_ Cô trả lời y như đúng rồi á
KÍT KÍT
Người cô ngã nhào về phía trước, cô lấy tay đỡ lấy mình ai oán:
- Boss dừng lại làm gì vậy, nếu tôi không còn trên đời này nữa thì sao?
(Haha, bà này tưởng tượng hơn quá rồi đúng không?)
Hoắc Lạc Thần giọng không chút độ ấm phũ phàng nói
- Xuống.
Cô nghe vậy liền ôm chân chó cầu xin hắn, đùa sao trời vừa tối vừa mưa có chết cô cũng không cuốc bộ đâu
- Huhu, boss ơi làm ơn thì làm ơn cho trót, đi nữa đường mà vụt tôi xuống đây là vô lương tâm lắm đây huhu...
- Haizz, vậy giờ nhà cô ở đâu
Vừa nghe xomg câu đó, mật cô liền tỉnh bơ như chưa có việc gì sảy ra
- Chung cư đường...
...
Xe anh đậu trước chung cư cao cấp này, mưa cũng đã tạnh. Cô tháo dây an toàn định mở cửa bước ra thì lại nghe giọng của lão boss đáng chết vang lên:
- Tôi rước cô về, mà không định cảm ơn một tiếng sao?
- Cảm ơn boss đã cho đi nhờ xe, giờ tôi có thể đi được chưa?
- Trời lạnh vầy, chi bằng cô mời cô lên nhà uống ly trà đi.
- Thành thật xin lỗi, nhà tôi không có trà a_ mặt gì dày dữ vậy?
Hắn nhìn đồng hồ đeo trên tay
- 8h rồi, tôi đói, nhà cô có gì ăn không?
- À, ừ có_ vô duyên vừa thôi chứ trời
- Vậy đi thôi_ Hoắc Lạc Thần nói rồi mở cửa xe ung dung bước đi. Cô còn ngơ ngác đuổi theo sau, còn không biết đây là nhà cô hay nhà anh nữa a.
Haizz, đúng là không có tiền đồ mà. Đến trước nhà mình rồi còn ngơ ngác nữa chứ.
Mộc Di định thần lại, mở cửa ra, nói lớn
- Mama về rồi a.
Hắn nhíu mày, mama? Cô có con rồi sao? Tự dưng một cỗ cảm xúc kì lạ nỗi lên, đến hắn còn không rõ là gì.
- Mộc Tiểu Di, mẹ dầm mưa về đấy à_ Thiên cùng Minh từ trong nhà bếp bước ra.
- Tiểu Di, mừng mẹ về.
Cô cùng hắn cởi giày bước vào
- Không có a, hôm nay đại boss tốt bụng chở ta về đấy. Nào để mẹ giới thiệu, boss đây là con tôi Mộc Vũ Thiên là anh, còn Mộc Vũ Minh là em. Còn đây là đại boss siêu cấp lanh lùng của mẹ tên...tên gì nhỉ?...À, tên Hoắc Lạc Thần nha_ Cô hăng hái tự biên tự diễn 1 hồi
1 lớn 2 bé đang nhìn chằm chằm nhau. Cả ba tự dưng nhếch môi, hệ như 1 khuôn đúc ra, từ khí chất lẫn cái đầu nhạy bén đó.
Ồ, vậy là chính thức gặp mặt nhau rồi baba trên khoa học rồi nhỉ?
...
Đây là con hắn sao? Kết quả tình 1 đêm đó để lại à? Quả thật rất giống hắn.
---còn---
P/s: mai viết tiếp...giờ ta buồn ngủ lắm rồi bù sau a