- - Ở ngôi nhà ma chứ đâu...Từ chiều tao đã hỏi nó rồi….Thằng ôn con này nó biết hết đấy….Đó là lý do vì sao thằng Lâm nó lại đến đây tìm mày. Ngày xưa tao với mày sơ suất một lần rồi, hôm nay không thể để như vậy một lần nữa. Tao không hiểu năm đó tại sao con Mai nó đồng ý cưới mày mà không bung chuyện này ra. Bởi nó mà bung ra, tiếp đến thằng ôn con này làm chứng thì mày với tao chết chắc rồi. Đúng là số trời, năm đó nó nghe lỏm được câu chuyện, hôm nay nó lại dám theo dõi tao với mày.
Phong nuốt nước bọt đáp:
- - Con điếm đó nó lấy tao vì nó đã có con với thằng bồ nó trước đó. Mãi sau này tao mới biết….Nhưng hai mẹ con nó chết cả rồi, không thể để chuyện này bại lộ được….Thằng đó vẫn sống chứ…?
Hân cười:
- - Yên tâm, nó vẫn sống…..Nhưng không được bao lâu nữa đâu….Tao đang xem để nó chết kiểu gì….Không hiểu sao giờ đây cứ nghĩ đến chuyện giết người tao lại thấy có hứng thú mày ạ…..Ha ha ha hay là tao điên rồi…
Màn đêm buông xuống, đã 11h tối nhưng tăm hơi của Phách vẫn không thấy đâu. Lâm đang cố gắng an ủi bà Thảnh và vợ Phách, cả Bột cũng đón Mến sang nói chuyện với vợ Phách cho yên tâm….Cả đêm hôm đó Lâm quay về nhà trằn troc không yên chỉ mong sao trời mau sáng để đi tìm bạn…..Cho đến sáng hôm sau….