- - Được rồi, xem xét xác nạn nhân xong chúng tôi sẽ thông báo.
Vừa lúc đó có một người công an khác đi lại, tay cầm một cái liềm với một cái bao nói:
- - Báo cáo thủ trưởng, tôi tìm thấy cái này ở ven sông. Cách nơi mò thấy xác nạn nhân tầm 30m…..Trong bao vẫn còn một ít rau lợn.
Lâm tròn mắt ngạc nhiên, bởi chẳng phải Phách đi cắt rau ở nhà ông Hai sao…? Nếu như thế tại sao ở đây lại có bao rau lợn cùng một cái liềm khác. Lâm nói:
- - Không thể nào, rõ ràng nó đi cắt rau ở nhà ông Hai cậu nó. Ở đó vẫn còn bao rau với cả cái liềm.
Tay công an lắc đầu đáp:
- - Tôi đã cho người đi xác minh như lời cậu nói, tuy nhiên lấy gì đảm bảo nạn nhân sau khi cắt ở chỗ cậu xong không cắt ở đây….Cậu cứ bình tĩnh.
Vừa lúc đó có người gọi điện cho tay công an báo:
- - Báo cáo, tôi đã đến nhà cậu nạn nhân, đúng là trưa hôm qua cậu nạn nhân có nói Phách có đến đây cắt rau, nhưng cắt đến đầu giờ chiều Phách nói về nhà lấy thêm bao rồi để bao rau đã cắt với liềm ở đây luôn. Từ lúc Phách di không thấy quay lại, cũng không có điệu bộ gì là khả nghi cả….
Tay công an dập máy rồi nói với Lâm:
- - Tình huống này có khả năng nạn nhân trên đường về nhà lấy bao xong, đi qua đây thấy có rau cắt được nên tranh thủ cắt luôn tại đây. Sau đó có thể do chuột rút hoặc nạn nhân đuối nước không biết bơi. Cậu ta bơi giỏi chứ..?
Tại nhà Phong lúc này, thông tin trong làng có người chết đuối hộc máu mồm khi được vớt lên tất nhiên cũng đã đến tai Phong và Hân. Cả hai tên lúc này đang ngồi ăn sáng thì chị giúp việc đi về nói:
- - Đm, mà cũng tại nó….Khi không lại đi theo dõi tao với mày. Có phải nó yên phận là không chết rồi không..?
Hân cười nhếch mép:
- - Lại đi thương xót cho nó à...Mày nên nhớ nó mà khai ra thì tao với mày chết chắc...Mà tự nhiên chó gì, nó thấy tao với mày ở quán rượu nên theo dõi, chỉ là nó không ngờ lần này về tao còn có người đi theo canh chừng. Lúc nó đến thì tao với mày đã nói chuyện xong, nên nó tò mò đi theo xem có phát hiện được gì không..Ai ngờ bị đàn em tao phát hiện. Mấy thằng làng này nhát chết lắm mà giờ lại dám đi theo dõi tao. Đm, số chết thì tao giúp thôi.
Phong nhìn Hân hỏi với giọng sợ hãi:
- - Hân này, sao bây giờ mày lại thích giết người thế….Hình như có gì đó thay đổi à…? Tao thấy mẹ tao nói, từ ngày giao cho mày đi nhận hàng từ trên mấy vùng núi là mày thay đổi hẳn. Công việc luôn thuận lợi, nhưng mỗi chuyến đi mày đều giết người….
Hân liếc sang Phong khiến Phong vội lảng đi chỗ khác, Hân đáp:
- - Thì tranh chấp, mày nghĩ đón được hàng đơn giản lắm à…..Kiểm lâm nó rình rập rồi bọn khác cướp gỗ….Đm, không giết nó thì nó giết mình….Nhưng mày phải thử giết một người, ban đầu mày sẽ rất sợ, nhưng khi giết đến người thứ 2, thứ 3 nó lại có cảm giác gì đó phấn khích…...Rồi khi mày giết người nó quen tay thì mày sẽ cảm nhận được cái cách giết người, cách khiến cho con người chết, có thể đau đớn, có thể không…? Nhìn cảm xúc của một người trước khi chết nó đớn hèn, nó sợ hãi, nó yếu đuối…..thích lắm…….Hơn nữa….