Là Cung Thi Kỳ các cậu thường nhìn thấy ngồi trong văn phòng chép phạt nhưng vĩnh viễn bất diệt.
Thực ra dù thế nào đi chăng nữa cũng không phải lỗi của tôi.
Ai muốn đi chơi Giáng sinh chứ?
Ai muốn hẹn giáo viên đi chơi Giáng sinh chứ?
Ai muốn được nắm tay trái, được nắm tay phải vào Giáng sinh chứ?
Muốn trách thì phải trách giáo viên ấy.
Thế nên bài tập môn Toán này vốn phải để cô Lý làm.
302.
"Bạn học Cung Thi Kỳ, em đã làm bài tập chưa?"
"Chưa ạ."
Tôi thiếu tự tin ngẩng đầu lên, liếc nhìn cô Lý.
"Cô Lý, sao hôm nay có mình cô ở văn phòng vậy ạ?"
"Mọi người đều đi thay đồ tập luyện để chuẩn bị cho chương trình văn nghệ buổi tối hết rồi."
À, suýt chút nữa tôi quên mất chuyện này.
Tôi đã nghe được tin từ A Bạch lớp kế bên, cậu ấy nói tối nay sẽ có tiết mục khiến mọi người kinh ngạc, rất đáng chờ đợi.
Tin tức này khiến hai học sinh tốt là tôi và Trương Xoa Xoa đang đói khát bỗng chốc trở nên hưng phấn.
303.
"Vậy sao cô Lý còn chưa đi thay đồ ạ?"
"Cô á?" Cô Lý chậm rãi đặt tay lên giáo án, dịu dàng quay đầu về phía tôi, "Đương nhiên vì nhiệm vụ tối nay của cô là giám sát buổi ôn tập cho học sinh cô yêu quý nhất."
Cô Lý, cô đừng cười như thế.
Em có chút sợ đó.
304.
"A, em chào cô Hoàng."
"Ở đâu, Đình Đình tang ở đâu?" Cô Lý hoang mang quay người, sau đó dựa lưng vào cửa văn phòng thở phào một hơi.
"Cô Lý..." Nói thật đi cô.
Cô Lý dịu dàng cười với tôi, sau đó chậm rãi đóng cửa phòng làm việc lại.
"Ầm."
305.
"Cô nói em nghe nhé, tối nay Đình Đình Tang sẽ nhảy một điệu rất đẹp mắt. Nhưng cô chưa thấy được đồ diễn. Cái gì mà hở lưng, hở eo chứ, thật đáng ghét, cô đây còn chưa được nhìn, dựa vào cái gì mà để mấy đứa vắt mũi chưa sạch các em nhìn chứ, a a a."
306.
"Vừa nãy xảy ra việc gì thế hả?" Cô Lý mở cửa văn phòng ra, dịu dàng nhìn tôi.
Tôi ngồi ngay ngắn, cầm bút mỉm cười, "Không có gì đâu cô, gì cũng không."
"Đúng là trẻ ngoan."
307.
Trương Xoa Xoa, Trương Xoa Xoa, tối nay cậu có viết truyện đồng nhân không?
308.
Đợi tôi bổ sung bài tập còn thiếu xong, các lớp khác đã bắt đầu tụ thành nhóm đến phòng thể dục chuẩn bị dự hội rồi, tôi quay đầu phát hiện cô Lý đã mất tích không thấy tăm hơi.
Các lớp xếp chỗ ngồi xuống, không biết Trương Xoa Xoa đã chen đến ngồi cạnh tôi từ lúc nào.
Làm gì thế? Gia Ái đâu?
"Gia Ái chuẩn bị biểu diễn rồi, Thất Tử, cậu không biết à?"
Biểu diễn? Biểu diễn cái gì?
Không biết Trương Xoa Xoa lấy đâu ra bảng danh sách tiết mục biểu diễn.
"Đi cấy."
309.
Chương trình bắt đầu rồi, không biết lớp trưởng lớp kế bên đã chen qua đây từ lúc nào.
Tôi có chút không thoải mái.
"Cầm lấy." Trương Vũ Hâm nhét vào tay tôi hai chiếc light board."
"Ý gì đây?" Tôi nghiêng đầu qua nhìn nhìn, bởi vì có chút to, không lật lại nên không nhìn thấy chữ.
"Lát nữa dùng để cổ vũ cho cô Lý và cô Hoàng." Trương Vũ Hâm bận rộn phát đèn cho lớp trưởng và lớp trưởng lớp bên.
"Nghe nói tiết mục của cô Lý và cô Hoàng biểu diễn cuối cùng, đợi đến lúc các cô nhảy xong, cậu hãy bật đèn lên rồi hò hét là được.
"Ừ."
Còn chưa đợi tôi phản ứng kịp, đột nhiên đèn sân khấu sáng lên, bắt đầu rồi.
310.
Khuôn mặt Dịch Gia Ái xuất hiện dưới ánh đèn, còn có cô Hoàng, cô Hà và cô Mạnh nữa.
Nhưng bảo bối Gia Ái, cậu có thể thu răng lại không, phát quang rồi kìa.
Cô Hà và cô Mạnh, đây là tứ ca, hai cô đừng nhìn nhau hát như thể đang hát tình ca được không.
Còn cô Hoàng nữa.
Cô Hoàng...
311.
Được rồi, không có gì.
Hát rất hay.
312.
Sau đó, tôi lại liếc danh sách tiết mục.
Cô Lâm và cô Cúc hát tình ca.
Đều là mấy tiết mục mọi người quen thuộc.
Tôi nhìn thấy một cái tên quen thuộc ở tiết mục cuối cùng, Lý Nghệ Đồng.
313.
Trương Vũ Hâm ngồi cạnh đang kích động hò hét không ngừng, tôi quay đầu, nhìn thấy cậu ấy đang rơi nước mắt nhìn tôi oẳng oẳng.
Khẩu hình miệng,
"Chứng minh đã từng yêu cậu~ Vào mùa hạ năm ấy~"
Được rồi, khi nào đến tiết mục tiếp theo vậy?
314.
Tôi đang định tìm lớp trưởng lấy bảng danh sách tiết mục, nhưng phát hiện lớp trưởng đã đi mất rồi.
A?
Tôi nghe thấy thông báo.
"Sau đây mời các bạn thưởng thức tiết mục ma thuật, 'Xuyên Qua Bốn Ngàn Năm Đến Gặp Người'. "
Biểu diễn: Cúc Tịnh Y, Triệu Gia Mẫn."
315.
Excuse me?
Lớp trưởng, cậu có gian tình với cô Cúc từ khi nào thế?
A, dường như tôi nhìn thấy trên đầu của cô Lâm chúng tôi trồng một đám cỏ xanh ngát xanh giữa ngày đông lạnh buốt thì phải.
316.
Kết quả tôi chẳng thấy được ma thuật, chỉ nghe thấy thông báo tiếp theo.
"Ca khúc 'Chuối Là Móc Khóa, Không Phải Khuyên Tai'."
Biểu diễn: Triệu Việt, Khâu Hân Di."
Excuse me?
Hình như tôi nhìn thấy cô Đường đứng sau sân khấu.