Triệu Yến hậm hực trở về phòng làm việc, mới bước vào đã có người kiếm chuyện, người đó là Dương Phong-1 nam luật sư
**"Nè luật sư Trần, cô có thể nào đi đổ nước không hả?"**
**"Không thể"**. Cô trả lời ngắn gọn, mang vài phần bực tức
**"Cô dù gì cũng là người mới, làm vài việc nhỏ này giùm chúng tôi không được sao?"**
**"Việc nhỏ? Vậy tại sao mấy người không tự mà làm lấy? Với lại đâu phải có 1 mình tôi là người mới"**
**"Nhưng Chi Chi cô ấy là tiểu thư chân yếu tay mềm không thể bê nổi thùng nước đó"**
**"Vậy đàn ông mấy người sinh ra chỉ để giúp phụ nữ gia tăng dân số hay sao? Đáng lẽ mấy việc nặng này phải là anh làm mới đúng. Ở cái phòng Luật này nam cũng có 4-5 người mà"**
**"Nhưng những ngày nay chúng tôi đều phải tăng ca, sức lực cũng bị tiêu hao rất nhiều"**
Trương Chấn đứng ở ngoài cửa nãy giờ cũng đã nghe hết, và anh cũng đang chờ câu trả lời tiếp theo của cô trước lí do vô lí này
**"Vậy thì anh dùng 1 ít tiền tăng ca của mình thuê mấy người trai tráng lực lưỡng về mà bê giúp, tôi không rảnh. Tôi còn phải làm việc, đứng sang 1 bên giùm"**
**"Cô..."**. Hắn ta nói rồi vung tay định đánh vào mặt cô thì bị cô giữ lấy và bẻ trật luôn cổ tay của hắn
**"Nói không lại thì muốn đánh người sao? Đồ hèn, né ra!"**. Cô đẩy mạnh hắn sang 1 bên, mọi người ở phòng Luật chứng kiến mà lạnh cả sống lưng *"người này đáng sợ quá, tốt nhất chúng ta không nên động đến cô ta"*
Trương Chấn chứng kiến mà cũng thấy bất ngờ *"mạnh mẽ vậy sao?"*, anh mỉm cười rồi xoay người rời đi
Châu Mai nhìn thấy nụ cười của anh mà tức tối
**"Anh ấy lại cười khi nhìn thấy cô ta sao? Trần!Tuệ!Thanh! Cô sẽ phải biến khỏi đây sớm thôi"**. Cô ta gằn từng chữ, nắm chặt tay thành quyền, khuôn mặt hiện lên tia thâm độc
Còn về phần Dương Phong, anh ta được Lâm Hải Chi đưa đến phòng y tế công ti. Trên đường trở về làm việc, 2 người họ gặp Châu Mai đi cùng với Quan Lệ Hoa
**"Chào thư kí Châu"**
**"Các người có muốn đuổi cổ Trần Tuệ Thanh ra khỏi công ti không?"**. Châu Mai cũng đã từng nghe mọi người kể về những người bị Triệu Yến dằn mặt
Nghe vậy, cả 3 người còn lại đều đồng thanh
**"Muốn!"**
**"Tốt"**
**"Vậy cô đã có kế hoạch chưa?"**
**"Tất nhiên, nghe cho rõ đây! Ngày mai công ti có cuộc họp khá quan trọng để phản bác lại tin đồn công ti chúng ta hối lộ Chính phủ, chủ yếu là bộ phận Luật của các người diễn thuyết, hồ sơ diễn thuyết các người đưa cho cô ta rồi sau giờ làm hôm nay thì lấy lại đưa cho đối thủ cũng là em trai của cô đó Lâm đại tiểu thư à"**
**"Chúng tôi biết đây chỉ là tin đồn nhảm nhưng nó cũng có ảnh hưởng đến công ti nên..."**
**"Không cần lo, nếu thành công thì cô ta sẽ là người chịu toàn bộ trách nhiệm"**
3 người suy nghĩ 1 lát rồi nói
**"Được, làm theo lời cô"**
........
Sau khi trở về, Quan Lệ Hoa đưa cho Triệu Yến hồ sơ diễn thuyết
**"Cầm lấy"**
Cô cầm lấy, thấy nghi ngờ nên hỏi
**"Đây là cái gì?"**
**"Hồ sơ diễn thuyết ngày mai, nếu được Chủ tịch chấp thuận thì sẽ mở cuộc họp báo đánh tan tin đồn"**
**"Tôi biết rồi"**
Cô mở hồ sơ ra xem, trong đó có cả tờ báo in tin đồn xấu về công ti, cô đọc kĩ càng từ tờ báo đến hồ sơ diễn thuyết
**"Đây là cách để phản bác sao? Nhìn giống cãi nhau với con nít thì đúng hơn. Tối nay mình phải làm lại mới được".** Cô cười khẩy rồi rút tờ báo bỏ vào túi xách, còn về tập hồ sơ thì cô ném qua 1 bên
*Tan ca*
Cô dọn dẹp xong thì lấy điện thoại gọi cho Lạc Dĩnh
**"Dĩnh Dĩnh à, em có việc cần phải làm nên hôm khác mời chị đi ăn nha"**
**"Ừm, em có việc thì làm đi"**
**"Chào chị"**
Gọi xong cô cầm túi xách ra về. Khi xuống sảnh, cô mới nhớ ra mình đã bỏ quên mắt kính ở phòng làm việc nên liền trở vào thang máy
**"Mình thật đãng trí mà, may mà không có ai nhận ra"**
Đến nơi, lúc cô định đẩy cửa đi vào thì thấy Dương Phong và Lâm Hải Chi đang tìm thứ gì đó ở bàn làm việc của cô, thấy nghi ngờ nên cô lấy điện thoại ra quay video
Một lát sau, thấy 2 người họ bước ra, trên tay còn cầm tập hồ sơ diễn thuyết mà cô không thèm đếm xỉa, lúc này cô mới hiểu ra
**"Kế hoạch cũng khá ổn đó nhưng vẫn chưa đủ trình hại tôi"**
Nói rồi cô vẫn tiếp tục theo dõi 2 người bọn họ đến quán cafe gần công ti. Đến đó cô lại lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình
**"Lâm Quân-em trai của Lâm Hải Chi, cũng là người tung tin đồn. Ha, cô muốn bán đứng công ti đưa hồ sơ cho công ti đối thủ sao?"**
Khi làm xong việc, cô nhanh chóng rời khỏi. Về đến nhà là 6h30, cô vội vàng tháo giày rồi chạy vào bếp
**"Dì Hạ, chút nữa dì mang đồ ăn lên phòng cho con nha, con phải làm việc nên không tiện xuống ăn"**. Nói rồi cô chạy vội lên phòng tắm rửa rồi lao vào làm lại hồ sơ diễn thuyết
**"Cuối cùng cũng làm xong. Ngày mai có kịch hay rồi đây"**
*Sáng hôm sau tại phòng họp*
Triệu Yến đầy tự tin và bình tĩnh và bình thản bước vào, nhìn thấy Quan Lệ Hoa, Lâm Hải Chi và Dương Phong đều đã ở đó, cô nhếch môi cười mỉm rồi chọn chỗ ngồi
Không lâu sau đó thì Trương Chấn đến, hôm nay anh vẫn đẹp trai, chỉn chu như mọi ngày. Bước vào nhìn thấy cô thì bất giác mỉm cười
**"Chủ tịch! Ngài đến rồi"**. Tất cả mọi người đều đứng dậy chào anh
**"Bắt đầu họp"**. Anh nói 3 từ ngắn gọn nhưng đầy uy quyền
**"Mời đại diện phòng Luật lên trình bày"**
Cô đầy tự tin bước lên với tập hồ sơ của mình, thấy vậy 3 người bắt đầu tụm lại
**"Sao cô ta trông bình thản vậy?"**
**"Không biết, để xem"**
*30 phút sau*
**"Tôi xin kết thúc phần trình bày của mình"**
Sau khi cô nói xong câu đó, mọi người đều dành cho cô 1 tràng pháo tay khen ngợi, Ngũ An Nhiên nói
**"Luật sư Trần, làm rất tốt"**
**"Cảm ơn Trưởng phòng"**
**"2 ngày nữa mở họp báo, luật sư Trần là người chủ trì"**. Trương Chấn uy nghiêm ra lệnh, nhưng ánh mắt vẫn dán lên người cô
Còn về phần của 3 người kia thì ai cũng há hốc mồm, kể cả Châu Mai cũng không ngờ kế hoạch lại thất bại
**"Tan họp"**
**"Chủ tịch và tất cả mọi người xin ở lại 1 chút, tôi có 1 số chuyện cần làm sáng tỏ. Chủ tịch có thể cho tôi mượn máy tính được không?"**
**"Được"**
Nói rồi cô lấy điện thoại của mình kết nối với máy tính của anh chiếu lên màn hình lớn đoạn video mà cô quay
**"Chuyện là hôm qua luật sư Quan đưa cho tôi hồ sơ diễn thuyết hôm nay, tôi cũng có xem qua nhưng thấy hồ sơ đó quá sơ sài, thiếu tính thuyết phục nên cũng không quan tâm mà quyết định tự mình làm lại cái khác. Không ngờ chiều hôm đó lại thấy luật sư Lâm và luật sư Dương đến bàn làm việc của tôi lấy lại cái hồ sơ vô dụng kia"**
Nói xong cô lại chuyển qua cho mọi người xem ảnh cô chụp ở quán cafe. Thấy nó, Lâm Hải Chi run bần bật. Triệu Yến lại tiếp lời
**"Tôi thấy lạ nên bám theo không ngờ họ lại đi gặp Lâm tổng của Lâm thị cũng là em trai của luật sư Lâm đây, chẳng những vậy còn là người tung tin đồn. Làm vậy há chẳng phải nối giáo cho giặc sao?". Cô vừa nói vừa liếc mắt nhìn biểu hiện của bọn họ**
Nghe cô nói xong tất cả mọ người đều nhìn 3 người bọn họ bằng ánh mắt phẫn mộ
**"Chủ tịch, chúng tôi...chúng tôi cũng là lỡ dại nghe theo lời của thư kí Châu"**. Quan Lệ Hoa lo sợ đến mặt trắng bệch
**"Cô nói bậy bạ gì vậy hả?"**. Châu Mai vẫn cố gắng chối cãi
**"Thư kí Châu, cô muốn chối bỏ tội lỗi sao?"**. Dương Phong thấy không ổn nên đã kể toàn bộ chuyện lúc sáng cho mọi người nghe
......
Trương Chấn nghe xong lại càng thêm tức giận
**"Chủ tịch, tôi...."**
**"Câm miệng. Đúng là nuôi ong tay áo, mấy người cuốn gói biến khỏi Trương thị cho tôi, đi mau"**
Cả 4 người sợ và xấu hổ đến muốn độn thổ, vội vàng rời khỏi
**"Tôi vẫn còn muốn nói thêm 1 chuyện nữa"**. Triệu Yến bình tĩnh yêu cầu
**"Cô nói đi"**
**"Tôi xin giới thiệu lại bản thân. Tôi là Triệu Yến, con gái của Triệu Công Thành và Hứa Lan, năm nay 25 tuổi, tốt****nghiệp khoa Luật Đại học Cambridge"**. Vừa nói cô vừa xõa tóc ra và tháo luôn mắt kính, bây giờ nhìn cô rất xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan thon gọn, sống mũi cao, đôi mắt phượng sắc sảo với con ngươi màu xám khiến đối phương như bị thôi miên
Trương Chấn nghe cô nói cũng không bất ngờ, anh chỉ nhìn cô đến ngây người, cô xinh đẹp không cần son phấn, thu hút, mạnh mẽ và thẳng thắn
*"Mình phải theo đuổi lại vị hôn thê này thôi"*, vừa nghĩ anh vừa cười mỉm
Còn Lạc Dĩnh nghe cô thừa nhận mà xém nữa sặc nước
**"Cô là Triệu tiểu thư"**
**"Đúng vậy"**
**"Tại sao cô lại phải cải trang và đổi tên thay họ như vậy?"**. Ngũ An Nhiên thì bị sốc toàn tập
**"Tôi không muốn bất cứ ai bàn tán rằng tôi là người không có năng lực, đi cửa sau để vào công ti. Hôm nay tôi đã chứng minh được mình đủ năng lực để làm việc ở đây nên không cần phải giấu giếm gì nữa. Mong mọi người hiểu****và thông cảm cho tôi"**. Cô cúi người coi như lời xin lỗi
**"Không ai trách cô cả"**. Trương Chấn bỗng dưng ôn nhu đến lạ thường
**"Đúng đó Triệu tiểu thư"**. Tất cả mọi người ai cũng hiểu cô là người thông minh, thẳng thắn, dám làm dám chịu nên cũng khá yêu quý cô
**"Được rồi, tan họp. Luật sư Triệu, cô theo tôi"**