Khúc Tâm Nhu nhíu chặt mi tâm, trên gương mặt xinh đẹp bị ham muốn tình dục và sự bối rối chiếm lấy. Lý trí của cô vẫn chưa tỉnh táo nhưng cô vẫn vô thức mở rộng hai chân.
Hoắc Liệt nhạy bén nắm bắt từng hành động nhỏ của Khúc Tâm Nhu, ngón tay anh đút vào bên trong ép nát trái cà chua, anh dùng sức đẩy nó vào sâu hơn.
"A —— không cần... Quá sâu, quá sâu..." Khúc Tâm Nhu thở hồng hộc, cô ngồi ở trên mặt bếp, cô thể mềm oặt dựa vào người Hoắc Liệt.
Bên tai cô truyền đến lời nói thẳng thắn của người đàn ông. "Nếu không vào sâu hơn thì làm sao ăn thêm được chứ?"
Hoắc Liệt nhanh chóng cầm lên trái cà chua bi thứ hai. Trước tiên ngón tay anh cầm nó vân vê một vòng bên ngoài hoa môi ướt nhẹp, đến khi trái cà chua dính đầy d*m thủy bóng loáng giống như một lớp mật ong thì anh nhanh chóng nhét vào bên trong tiểu huy*t.
Hai trái... Ba trái… Sáu trái... Bảy trái…
Khi Hoắc Liệt nhét đến trái thứ chín, tiểu huy*t của Khúc Tâm Nhi bị căng ra, cánh hoa môi mở rộng hoàn toàn, không còn thấy được các nếp nhăn.
Trong đó trái cà chua thứ chín, một nửa nhét ở bên trong, một nửa trơ vơ bên ngoài, chỉ cần không cẩn thận thì sẽ rơi ra ngoài.
"A... Không được... Quá đầy... Không nhét được... A Liệt... Thật sự nhét không được nữa..." Khúc Tâm Nhu không ngừng thở gấp, cơ thể cô rất khẩn trương, cô không dám nhúc nhích vì sợ động chạm đến hoa huy*t: "A... Không cần...Hu hum..."
Hoắc Liệt nắm trái cà chua bi thứ chín, đầu ngón tay anh dùng sức đẩy thêm vào bên trong: "Thật sự không được?"
"Thật sự... A Liệt... Thật sự... Không muốn... A Liệt… Ưm..." Khúc Tâm Nhu vừa rên rỉ vừa vô thức kẹp chặt tiểu huy*t hơn, rõ ràng bên trong cô bị lấp đầy nhưng vẫn có d*m dịch sáng trong suốt chảy ra từ khe hở.
Hoa huy*t kiều diễm, trái cà chua nhỏ nhỏ, cả hai đều có màu đỏ, còn nữa đều có dịch d*m mỹ…
Tròng mắt đen của Hoắc Liệt quan sát hình ảnh này, dục vọng trong mắt anh như dung nham sắp phun trào, côn th*t giữa hai chân vừa cứng vừa nóng, nó đã duy trì thế tiến công một hồi lâu.
Vừa lúc đó, thế nhưng Hoắc Liệt cầm lên trái cà chua thứ mười.
"Không cần... A Liệt... Không muốn..." Đôi mắt Khúc Tâm Nhu bất an, cơ thể cô lập tức giãy giụa.
Hiện tại chỉ còn tiếng "Phụt phụt", hình như trái cà chua bị vách tường th*t bóp chặt nên rớt ra ngoài, nhưng là một hay hai trái thì Khúc Tâm Nhu không biết.
Bời vì giờ phút này, ý thức của cô đã bị nụ hôn của Hoắc Liệt chiếm giữ.
Trái cà chua thứ mười trong tay Hoắc Liệt không phải hướng về tiểu huy*t mà anh nhét vào trong miệng mình, anh nhẹ nhàng cắn một miếng, nước ép lan tràn khắp miệng, vị chua khiến anh cau mày.
So với hương vị thưởng thức trong lúc hôn Khúc Tâm Nhu vừa nãy thì hoàn toàn khác xa.
Hoắc Liệt không hề nghĩ ngợi, anh mạnh mẽ cúi người hôn Khúc Tâm Nhu, anh chia sẻ thịt cà chua trong miệng với cô, môi lưỡi anh không ngừng liếm mút, vị ngọt chậm rãi được hòa tan.
Cùng lúc đó, Hoắc Liệt nâng mông Khúc Tâm Nhu lên, anh vừa vuốt ve cánh mông đầy đặn vừa nhấc người cô tiến về phía trước, nghênh đón sự đụng chạm của anh em giữa hai chân anh, côn th*t nóng bỏng lập tức kề sát ở trên hoa huy*t.
"A...Ưm..."
Dường như Khúc Tâm Nhu biết Hoắc Liệt đang định làm gì, cô vùng vẫy muốn lên tiếng kháng nghị, nhưng mà đôi môi cô bị lấp kín, ngoại trừ tiếng rên rỉ bật ra ở kẽ môi thì những âm thanh khác đều không thể phát ra.
Anh... Anh... Sẽ không phải thật muốn…
Trong lúc Khúc Tâm Nhu kinh hãi phỏng đoán, trước tiên côn th*t cứng rắn của Hoắc Liệt cọ xát mép đùi và bên ngoài hoa huy*t, chỉ trong chốc lát, phân thân màu đỏ tím bị thấm ướt bởi d*m dịch.
Quy đ*u cực đại nhanh chóng tìm đến cửa huy*t và hung mãnh tiến vào.
——
"A ——"
Khúc Tâm Nhu chưa kịp phản đối thì Hoắc Liệt đã dũng mãnh cắm vào bên trong cô.
Sẽ hư…
Khi hai người lần đầu tiên làm t.ình, Khúc Tâm Nhu rất ngây thơ, cô cũng chưa từng nghĩ tới khả năng bản thân sẽ bị xé rách. Vậy mà lúc này, cô khẩn trương co quắp các ngón chân lại, theo bản năng nhíu chặt mày, cô chờ cơn đau đớn khi bị xé rách truyền đến.
Cô sẽ bị căng hỏng mất... Nhất định sẽ vậy…
Nhưng mà, đau đớn không xuất hiện như Khúc Tâm Nhu đã tưởng tượng, ngược lại có một dòng chất lỏng lạnh lẽo tràn ngập bên trong tiểu huy*t, lạnh đến mức cô run rẩy. Sau đó cô cảm nhận được dòng chất lỏng này theo mép đùi cô chảy xuống.
Lạnh quá…
Trước khi được rửa sạch, những trái cà chua bi đã được bảo quản trong ngăn mát tủ lạnh, cho dù đã ngâm bên trong tiểu huy*t nóng ẩm của cô một lúc, nhưng bên trong trái cà chua vẫn thấm lạnh.
Theo sự thâm nhập của côn th*t Hoắc Liệt, dưới lực đạo mạnh mẽ của anh, những trái cà chua bị ép nát, nước ép chảy khắp tiểu huy*t của cô.
"Bị dọa sợ rồi à?" Vào lúc này Hoắc Liệt kết thúc nụ hôn sâu, anh vừa âu yếm ngực Khúc Tâm Nhu, vừa dịu dàng hôn mí mắt run rẩy của cô và nói.
"A… Hức... Lạnh quá... A Liệt... Lạnh..." Khúc Tâm Nhu thật sự sợ bóng sợ gió, cũng thật sự muốn khóc.
Tuy nhiên cơ thể cô đắm chìm trong dục vọng, bộ phận mẫn cảm nhất trên người đang bị côn th*t của Hoắc Liệt đâm chọc. Ngay cả thời gian cho Khúc Tâm Nhu khóc thút thít cũng không có, cô chỉ có thể không ngừng rên rỉ.
"Nếu lạnh thì ôm anh, ôm chặt một chút."
Hoắc Liệt kéo Khúc Tâm Nhu vào lòng, bầu ngực của cô như hai cái bánh bao bị đè ép trước cơ ngực của anh.
Hai cơ thể dính chặt lấy nhau, côn th*t giữa hai chân anh cũng đâm rút càng lúc càng hung mãnh.
Từ lúc bắt đầu Hoắc Liệt chỉ cắm rút nửa vời, bây giờ anh đẩy nhanh tốc độ và lực đạo, côn th*t to dài hết lần này đến lần khác đè ép trái cà chua bên trong tiểu huy*t. Ngay cả trái ở vị trí sâu nhất cũng bị anh đâm nát bét, nước bắn tung tóe.
Côn th*t như cái chày giã gạo, mạnh mẽ ra ra vào vào thật sâu.
Hoắc Liệt thì như trở thành máy ép, dưới sự khuấy động của côn th*t, chất lỏng màu đỏ tươi không ngừng chảy xuôi xuống dưới.
Nóng… Cũng lạnh…
Tiểu huy*t nóng bỏng cùng chất lỏng hơi lạnh khiến cho Khúc Tâm Nhu bị bao vây giữa hai tầng băng và lửa, Hoắc Liệt cũng lạc lối trong cảm giác xa lạ này.
Hoắc Liệt giờ đây chỉ muốn phát t.iết dục vọng, tiếng va chạm "Bạch bạch bạch" không ngừng thay nhau vang lên liên tiếp.
"A...Hức... A Liệt... Nhẹ một chút... A..."
Khúc Tâm Nhu ngồi ở trên mặt bếp, xung quanh cô đều là bát đũa dễ vỡ, không có nơi để cho cô chống đỡ. Cô liên tục bị Hoắc Liệt đâm lùi về sau, khi đó anh sẽ đưa tay kéo cô lại về trước, nửa cái mông treo lơ lửng, đôi chân dài lực buông thõng.
"A…Hu hu... A Liệt... Em không được..." Khúc Tâm Nhu cảm thấy cơ thể ngày càng tê dại, khoái cảm đã tích lũy đến mức độ nhất định, thời khắc cao trào đang chờ cô trước mắt.
Cả người Khúc Tâm Nhu cứng đờ, đôi tay cô bám phía sau lưng Hoắc Liệt, móng tay cào bấu víu da thịt anh, để lại dấu vết hình trăng lưỡi liềm mờ nhạt.
"Tiểu Nhu, cùng anh, cùng nhau..."
Hoắc Liệt biết hết tất cả, tốc độ của ra vào của anh đột nhiên nhanh hơn, anh không chỉ như chiếc máy ép mà càng giống như súng bắn tỉa, tốc độ nhanh và mạnh, nhưng không bao giờ biết mệt mỏi.
Giây phút cao trào đã tới, Hoắc Liệt và Khúc Tâm Nhu không biết người nào đã lên đỉnh trước, họ chỉ ôm chặt nhau cảm nhận dư vị tình yêu.
Từng dòng, từng dòng tinh d*ch sền sệt được bắn toàn bộ vào bên trong tiểu huy*t nhỏ hẹp. Như một cơn sóng cuồn cuộn, tinh d*ch, nước cà chua và d*m dịch cùng nhau ùa ra.
Hừ hừ… Hừ hừ... Hoắc Liệt và Khúc Tâm Nhu cùng thở dốc.
Tí tách... Tí tách… Hỗn hợp chất lỏng chảy từng giọt xuống mặt đất đá cẩm thạch.
Quá xấu hổ... Thật sự quá xấu hổ.
Tuy rằng Khúc Tâm Nhu bị động thừa nhận mọi việc, nhưng cảm giác dưới thân khiến cho cô tựa đầu vào cổ Hoắc Liệt, cô im lặng muốn giả bộ ngủ, cô không muốn đối mặt với tình huống hiện tại.
Hoắc Liệt nhìn cần cổ ửng đỏ của Khúc Tâm Nhu, anh lẳng lặng thỏa mãn cười trộm. Anh ôm người phụ nữ đáng yêu của mình, anh hôn lên mái tóc cô và nói: "Có muốn vào phòng vệ sinh không?"
"...Có." Khúc Tâm Nhu đang giả bộ ngủ nhưng không thể không lên tiếng, cô muốn nhanh chóng rửa sạch mới hỗn độn giữa chân.
Lần này. Hoắc Liệt không làm Khúc Tâm Nhu khó xử, anh lập tức ôm cô vào phòng vệ sinh.
Sau khi bọn họ rời đi, mặt bếp bừa bộn kinh khủng, cà chua bi rơi lả tả trên mặt đất, vẫn còn vài giọt chất lỏng ở mép bếp nhỏ "Tí tách tí tách" xuống đất.
Còn cuộc chiến trong phòng vệ sinh thì vừa mới bắt đầu. Cũng không biết lần này bọn họ sẽ làm bao lâu. ~~~~~