Có Một Châu Như Trên Thế Giới Này

Chương 62



Châu Tiểu Như lúc này vẫn đang dọn dẹp lại đồ đạc trong nhà, cũng đã một năm rồi cô chưa trở về đây. Căn nhà vẫn như ngày nào, chỉ có điều bụi và mạng nhện đã bám đầy bên trong

Cũng may lúc tối mẹ con cô trở về cũng đã dọn sơ qua phòng ngủ, cho nên bây giờ chỉ quét dọn phòng khách cùng với nhà bếp nữa là xong

- Như Như à hôm nay con muốn ăn gì?

Tiếng bà Vân từ trong bếp vọng ra

- Con muốn ăn canh nấm, còn có tôm nữa

- Bác sĩ dặn con chưa thể ăn tôm đâu

Bà Vân nghe vậy đã vội ngắt lời cô

- Vậy con ăn cá cũng được

Cô nói rồi cặm cụi sắp xếp lại mớ hỗn độn trên bàn



" Choang "

Chiếc ly thuỷ tinh trên bàn rơi xuống, những mảnh vở bắn ra khắp nơi, một mãnh nhỏ văng vào chân cô sau đó cắt một đường, máu bắt đầu chảy ra

Bà Vân lúc này ở trong bếp nghe tiếng đỗ vỡ liền chạy ra ngoài

- Như Như con bị chảy máu rồi, đứng im đó để mẹ dọn mãnh vỡ xung quanh

Bà Vân nói rồi nhanh chóng đi vào bếp lấy bao tay sau đó liền ngồi xuống nhặt từng mảnh vỡ cho vào sọt rác

Cẩn thận dìu cô ngồi lên ghế còn bản thân thì dùng băng gạt thấm máu giúp cô

- Như Như à mấy cái việc này cứ để cho mẹ là được rồi, con vẫn còn chưa khoẻ hẳn nên nằm nghĩ ngơi đi

Bà Vân nhìn cô nói giọng trách móc

- Con chỉ muốn phụ giúp mẹ một tay thôi

Cô nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay xoa xoa lên những vùng da đã chai sạm

- Khi nào cơ thể con khoẻ hẳn rồi làm cũng chưa muộn, sức khoẻ quan trọng hơn, hạn chế đi lại trong thời gian này một chút

Bà Vân nhìn cô mĩm cười căn dặn, những người phụ nữ vừa mới sảy thai sẽ rất chú trọng đến chuyện đi lại, người ta sợ sẽ ảnh hưởng đến sự sinh sản sau này. Nhưng mà đứa con gái này của bà lại khác, từ nhỏ cô đã nghịch ngợm quấy phá, bây giờ lớn lên trở thành thiếu nữ rồi cũng dịu dàng hơn đôi chút, còn ngoài ra tay chân vẫn luôn linh động như vậy

- Con biết rồi mà, vậy con ở đây đọc sách

Cô vui vẻ cầm lấy quyển sách trên bàn



- Mẹ đi dọn dẹp chỗ này, một lúc nữa là có cơm ăn rồi

Bà Vân nói rồi quét dọn lại đống mãnh vỡ còn vương vải trên sàn

Cô ngồi trên sofa nhàm chán đến mức cầm quyển sách lật qua lật lại một hồi rồi bỏ xuống

Màn hình điện thoại lúc này đột nhiên sáng đèn, có tiếng tin nhắn đến

Cô lười biếng cầm lấy chiếc điện thoại lên xem

" Như Như tớ vừa nghe Khâm Minh nói anh ta ngâm nước quá lâu bị ngất trong nhà tắm nữa đó "

Đọc dòng tin nhắn của Giai Giai khiến lòng cô nhói lên cảm giác bất an, tuy rằng vẫn còn đang rất giận anh nhưng nghe Giai Giai nói vậy khiến cô có chút mềm lòng

Nhưng mà lúc này lí trí cô đã đánh bại tất cả, những hình ảnh đêm hôm đó chợt ùa về

Châu Tiểu Như dứt khoác ấn vào nút chặn bên cạnh ảnh đại diện tin nhắn của Giai Giai, chỉ có cách này mới khiến cô không bị lung lay, có khi anh ấy chỉ là muốn dùng cách này để cô mềm lòng mà tự giác trở về thôi

Nghĩ là làm cô mở tất cả các trang mạng xã hội có liên quan đến Giai Giai và Dương Thừa Quân sau đó liền ấn nút chặn

Đến cả số điện thoại của Giai Giai cô cũng không thương tiếc mà chặn luôn

Như vậy cuộc sống sau này chắc chắn sẽ thoải mái hơn nhiều rồi

__________________

Đã một tuần trôi qua, Dương Thừa Quân vẫn không đến công ty làm việc, anh liên tục vùi đầu vào men rượu, đầu tóc rũ rượi, râu ria cũng đã mọc ra lởm chỏm. Ba mẹ Dương đến nhà nhìn thấy hình ảnh này của anh chỉ biết lắc đầu ngao ngán, lần đầu tiên trong cuộc đời ông bà được tận mắt chứng kiến đứa con trai của mình người không ra người ma không ra ma, thật sự thê thảm. Lúc Dương Thừa Quân bị tai nạn liệt hai chân cũng không tệ đến mức này, khi đó anh rất lạc quan, còn động viên mẹ Dương rằng bản thân mình không sao, có thể một mình chăm sóc, bây giờ nhìn thấy đứa con trai mà mình yêu quý thành ra như này khiến mẹ Dương đau lòng không thôi

- Ông à, hay là chúng ta đến tìm bà nội của Như Như cầu xin đi, tôi sợ cứ như này Thừa Quân nó sẽ chết mất

Hốc mắt mẹ Dương đỏ hoe nhìn chồng của mình

Ông Dương cũng chỉ biết thở dài

- Không phải là tôi không muốn giúp nó, nhưng mà tôi đã liên lạc với bà Diệp rồi, bà ấy nói chuyện của tụi nhỏ bà ấy không can dự vào

Thật sự là hết cách rồi, bây giờ chỉ có thể đợi cô hồi tâm chuyển ý thôi

Cũng đã nửa tháng trôi qua, sức khoẻ của cô cũng đã hồi phục. Hôm nay còn tự mình trồng hoa nữa, hai ngày trước mẹ Vân đi chợ mua được một giống hoa hướng dương nói là muốn trồng ở trước sân

Hôm nay cảm thấy tâm trạng có tiến triển tốt nên cô quyết định sẽ đem mớ hạt giống ra trồng, phía trước nhà có một khoảng sân nhỏ, trước đây là mẹ Vân dùng để trồng mướp đem ra chợ bán, bây giờ đã bỏ trống không sử dụng đến

Cô bắt tay vào làm đất, sau khi đã đào đến độ sâu thích hợp thì cho các hạt giống vào lắp đất lại rồi tưới nước là, cô còn tỉ mỉ đóng những chiếc cọc xung quanh để làm rào chắn không cho gia súc đi vào ăn hết hạt giống. Trước đây lúc mẹ cô trồng bí, những con gà nhà hàng xóm đã chạy vào gắp hết hạt giống của bà đi mất vì vậy cứ mỗi lần trồng một loại cây khác bà phải dựng hàng rào xung quanh

Sau khi mọi thứ đã xong xuôi cô mới yên tâm đi vào nhà