Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi

Chương 10



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Quân Nguyện đợi ở phim trường ba ngày cũng không đợi được Viên Tư Ý xuất hiện, sáng ngày thứ tư cũng không có.
Trái lại đưa biên kịch mới đến trước.
Cảnh diễn ngày hôm đó vô cùng sớm, mới hơn sáu giờ Lý Quân Nguyện đã bị trợ lý gọi dậy đi phòng hóa trang, cô ấy tùy tiện mặc trang phục cá nhân rồi xõa tóc vẫn còn buồn ngủ một đường đi trong gió lạnh qua tới.
Vừa mới vào phòng hóa trang, còn có một vật thể không rõ nhanh chóng chạy về phía cô ấy, Lý Quân Nguyện quá buồn ngủ cũng chưa kịp thấy rõ người tới, đối phương đã xâm phạm vào khoảng cách xã giao của cô ấy trước một bước, chỉ cách cô ấy có 0,5 mét, sử dụng nụ cười tiêu chuẩn và ngữ điệu tiêu chuẩn nghề nghiệp huấn luyện ra của MC truyền hình chào hỏi cô ấy, "Cô Lý buổi sáng tốt lành."
Lý Quân Nguyện lấy điện thoại xem thời gian lúc này, là sáu giờ bốn mươi phút sáng không sai, mặt trời mọc hướng đông, sẽ không gặp quỷ.
"Chào cô." Cô ấy không lạnh không nhạt trả lời một câu, vòng qua đối phương muốn đi.
Đối phương lại ôm lấy cổ tay cô ấy, dán lên, "Cô Lý! Em tên Lý Tử Đồng, là fan của chị! Em đã xem rất nhiều phim của chị, như Tường Thụy với cả Yên Thương em đều rất thích! Lần này có cơ hội vào đoàn làm biên kịch của chị em sẽ cố gắng!"
"Ồ." Lý Quân Nguyện rút tay, tránh đi, trên mặt mang theo buồn ngủ đầy vẻ không để tâm.
Fan?
Chưa xem qua kịch sân khấu của cô ấy thì tính là fan gì chứ, vẫn là nhóc biên kịch đáng yêu hơn.
Nói đến nhóc biên kịch Viên, Lý Quân Nguyện vẫn có chút tức giận.
Tuy nói là vì chuyện đoàn phim cho nên chưa tới gặp cô ấy, nhưng biên kịch mới người ta cũng tới rồi, sao cô còn chưa quay về.
Vậy cũng không kính nghiệp quá rồi.
Vốn hôm nay Viên Tư Ý sẽ đến đoàn phim, nhưng tối qua vị kim chủ ba ba của Lục Tình đột nhiên nói muốn dẫn Lục Tình xuất ngoại "hưởng tuần trăng mật", cô và Lục Tình thu dọn đến rạng sáng ba giờ còn phải đưa Lục Tình lên máy bay lúc sáng sớm. Cô đành phải gọi đạo diễn nói rõ tình huống xin nghỉ một buổi sáng.
Diễn viên chọn được suy cho cùng cũng yên tâm nhiều rồi, cô có loại yên tâm không nói thành lời đối với Lý Quân Nguyện.
Viên Tư Ý còn gặp được vị kim chủ ba ba kia của Lục Tình ở sân bay, cô còn cố ý nhìn nhiều đôi lần, cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, không thể cảm nhận được xinh đẹp trong lời của Lục Tình.
Đưa Lục Tình vào kiểm tra an ninh, Viên Tư Ý cũng không chậm trễ, lập tức chạy về đoàn phim.
Lúc tới đoàn phim vừa lúc là thời gian ăn trưa của đoàn, Viên Tư Ý về khách sạn lấy tài liệu kịch bản trước, tùy tiện gọi chút mì ăn rồi đến phim trường.
Lúc cô đến hiện trường đúng lúc là thời gian nghỉ trưa, hôm nay thời tiết không tệ, tuy rằng vẫn rất lạnh, nhưng ánh mặt trời rất ấm, đa số người của đoàn phim đều đang phơi nắng dưới mặt trời, ấm áp vui vẻ.
Viên Tư Ý đến phim trường chào hỏi đạo diễn trước, thuận tiện hỏi vị trí của Lý Quân Nguyện.
Khung chat của hai người vẫn dừng lại ở câu ngày mai gặp lần trước. Suy đoán căn cứ theo kinh nghiệm qua lại của Viên Tư Ý, đây chỉ là một lời khách sáo mà thôi, nhưng đối với Viên Tư Ý mà nói những lời đã nói chính là hứa hẹn, mà bản thân chính là người không thực hiện được lời hứa, bởi vậy đương nhiên cần phải vừa đến phim trường phải mặt đối mặt với người ta biểu đạt bản thân đến xin lỗi.
Đạo diễn nói cho cô vị trí và biển số xe RV* xong, còn cảnh cáo cô cẩn thận một chút.
*Xe RV: một dạng xe chuyên dụng dành cho những chuyến du lịch xa, dài ngày với đầy đủ các tiện nghi được trang bị trên xe từ tủ lạnh, bếp, lò vi sóng, điều hòa, giường,...
Nguồn tham khảo: https://short.com.vn/Si8v
Bản edit này chỉ được đăng tải duy nhất tại W.a.t.t.p.a.d..com
Tuy Viên Tư Ý không rõ có gì phải cẩn thận, nhưng vẫn gật đầu.
Cô liếc mắt một cái đã tìm được chiếc xe, mới vừa đi hai bước tới hướng đó, đã chú ý tới phía sau một chiếc xe khác hình như có người nhìn trộm bên này.
Mặc một chiếc áo lông rườm rà, còn buộc hai chùm, trông cũng không phải người của đoàn phim, chẳng lẽ là fan chạy vào?
Cô cũng không nghĩ nhiều lắm, tóm lại xung quanh đoàn phim luôn có không ít master fansite và chụp ảnh thay*.
*Master fansite: người hâm mộ "cao cấp" của một nhóm nhạc, một thần tượng, có khả năng theo chân idol trong hầu hết mọi lịch trình, từ sân bay, show âm nhạc, concert cho đến những sự kiện khác.
Chụp ảnh thay: Rất nhiều ngôi sao đều có nhóm fan của mình, nhưng có nhiều lúc ngôi sao tham dự hoạt động mà fan không thể đi được, thì fan sẽ tìm người đi thay, dùng tiền nhờ bọn họ giúp quay chụp hình ảnh ngôi sao mình thích.
Nguồn tham khảo: https://tieuxuyen.com/portfolio/dp/
Cô đứng bên cạnh xe đưa tay gõ cửa xe, "Lý Quân Nguyện?"
"Ai?" Trong xe truyền đến tiếng nói mệt mỏi lại mất kiên nhẫn của Lý Quân Nguyện.
"Tôi là Viên Tư Ý." Viên Tư Ý tự báo tên, "Có phải quấy rầy cô nghỉ ngơi không?"
Mọi người trong đoàn phim thường không có thói quen nghỉ trưa, cô có phần cho là đương nhiên tới đây, bây giờ mới ý thức được nói không chừng người ta vẫn có thói quen nghỉ trưa.
Hay là buổi chiều hẵng đến.
Cô vừa định xoay người đi, người trên xe cũng đã bước nhanh xuống, giữ khuỷu tay cô lại, "Không. Tôi vẫn đang ăn trưa."
Viên Tư Ý vừa quay người đã thấy Lý Quân Nguyện mặt mày miễn cưỡng ngậm một chiếc nĩa, tóc còn hơi rối, có thể là buổi sáng quay chụp bỏ mũ vẫn chưa chỉnh trang lại tóc, cả người lộ ra một loại lười biếng lại gợi cảm.
"Vậy cô ăn trước?" Viên Tư Ý nói.
"Nói đi." Lý Quân Nguyện nói.
"Ngày đó nói với cô ngày mai gặp," Viên Tư Ý nhìn cô ấy, "Sau đó lại vì chuyện tuyển lại biên kịch nên tôi không tới đoàn phim, ngại quá."
Lý Quân Nguyện nhìn cô, biểu cảm trên mặt cuối cùng cũng có chút thả lỏng, "Ồ."
Cuối cùng cũng biết tới buộc chặt rồi, không tệ.
"Vậy cô ăn trước đi, tôi đi đây." Giải thích rồi, cũng đã biểu đạt lời xin lỗi của bản thân một cách vừa phải, Viên Tư Ý đang định đi, đã bị người kéo lên xe.
"Cũng đã tới rồi, cô ăn với tôi một bữa cơm đi." Thấy cô đã thành tâm thành ý đến giải thích như vậy, Lý Quân Nguyện nghĩ, cho cô cơ hội ăn cơm trưa với tôi vậy.
Nếu là bản thân làm sai, vậy đối phương đưa ra phương thức bồi thường cũng phải làm theo lẽ thường, Viên Tư Ý nghĩ vậy, bèn đi theo Lý Quân Nguyện lên xe.
Dù sao vừa lúc là thời gian nghỉ trưa của đoàn phim, cô cũng không có việc gì.
Phòng ăn trong xe RV giống như một chiếc ghế dài trong nhà hàng nhỏ, trợ lý vốn đang ngồi đối diện Lý Quân Nguyện khuyên bảo tổ tông này ăn món giảm mỡ tăng cơ khó ăn, nào ngờ Viên Tư Ý đã tới rồi. Không chỉ tới đây, Lý Quân Nguyện còn đích thân xuống xe dẫn người lên.
Cô nàng nhất thời không biết nên làm gì, trước kia ở đoàn phim những lúc thế này lẽ ra cô nàng sẽ trực tiếp đi mất, dù gì cũng không tiện xem sếp nhà mình ái muội với người khác. Nhưng Lâm Đông đặc biệt dặn dò không thể để sếp gặp phải tai tiếng gì ở đoàn phim nữa...
Vậy cô nàng nên đi hay là không nên đi đây...
Không đợi cô nàng rối rắm ra nguyên do, Lý Quân Nguyện đã gõ hai cái xuống mặt bàn dùng ánh mắt ý bảo cô nàng dời tổ.
Tuy là cùng nhau ăn cơm, nhưng Lý Quân Nguyện cũng không định cho Viên Tư Ý cơ hội ngồi bên cạnh bản thân.
Trợ lý nhanh chóng đứng lên khỏi chỗ ngồi, "Biên kịch Viên chị ngồi đây đi."
Viên Tư Ý nhìn thoáng qua chỗ ngồi, chuyện này còn có gì phải chú ý sao?
Cô không hỏi nhiều ngồi xuống, Lý Quân Nguyện ngồi ở đối diện cô, cô vẫn hơi hoang mang nhìn qua trợ lý đứng bên cạnh bàn giống như nhân viên phục vụ, "Xin hỏi xưng hô thế nào?"
Trợ lý có phần được yêu thương mà lo sợ, "Biên kịch Viên gọi em Tiểu Tiếu là được rồi."
"Tiểu Tiếu, cô không ngồi sao?" Viên Tư Ý hỏi cô nàng, chỗ này tổng cộng có bốn chỗ ngồi, Lý Quân Nguyện cộng thêm cô cũng mới chiếm hai chỗ, người này đứng cạnh bàn là muốn làm gì thế.
Chẳng lẽ Lý Quân Nguyện có sở thích để người ta đứng bên cạnh bàn hầu hạ ăn cơm?
Ánh mắt cô bất giác dời về phía Lý Quân Nguyện, ấy vậy mà hình như Lý Quân Nguyện có thể nhìn ra được hoang mang của cô nói, "Tôi cũng không bảo em ấy đứng đó."
Trợ lý nuốt nước bọt, nào dám đẩy cái nồi này lên người sếp, huống chi sếp trừ chỗ thích tạo ái muội ra thì thật sự không có sở thích kỳ lạ nào khác, "Không có không có, em ăn no, đứng một chốc ạ."
Lý Quân Nguyện nhìn không được, dứt khoát đuổi cô nàng ra ngoài mua chút đồ, sau khi trợ lý nhận mệnh thì nhanh chóng đi mất.
Hai người quay lại đ ĩa ức gà luộc trắng phau trên bàn, Lý Quân Nguyện cắn nĩa đang bộc phát cáu kỉnh, cái món giảm mỡ tăng cơ này ai có thể nuốt trôi chứ, trắng bợt một tí mỡ cũng không có, ngay cả chút nước sốt cũng không cho chấm, ăn vừa khô lại chẳng có vị.
Viên Tư Ý cũng không biết người trước mắt này cắn nĩa nhìn chằm chằm đ ĩa thịt rốt cuộc là đang làm gì, "Cô cũng ăn no rồi?"
"Không." Lý Quân Nguyện cắn nĩa, mang theo chút khẩu khí oán giận, "Cái này cũng khó ăn quá."
Lý Quân Nguyện thấy dáng vẻ cô không có biểu cảm gì, nghĩ thầm, cầm nĩa xiên một miếng ức đưa tới bên miệng Viên Tư Ý, "Cô nếm thử?"
Viên Tư Ý do dự một chút, vẫn nhẹ nhàng ngậm lấy miếng thịt kia, nhai hai cái nhận đồng đạo, "Quả thật."
Lý Quân Nguyện nhìn chằm chằm vẻ mặt cô, như muốn nhìn thấu cô, nhưng biểu cảm của Viên Tư Ý không có chút thay đổi nào, giống như vừa rồi cô thật sự chỉ ăn một miếng ức gà không có hương vị mà thôi.
Đây là cô ấy đút đó! Nĩa của cô ấy đó! Sao lại không động lòng?
Chậc, Lý Quân Nguyện hừ nhẹ một tiếng, "Tôi muốn ra ngoài ăn."
"Không được." Viên Tư Ý không chút do dự từ chối cô ấy.
"Cơ bắp và nền tảng của cô hiện tại cũng không đủ đạt đến mức độ của Úc Ly, nên đạo diễn mới sắp xếp giảm mỡ tăng cơ và huấn luyện thể lực với cô." Viên Tư Ý đẩy gọng kính đen, "Đây là nhiệm vụ phải hoàn thành, cho nên tôi không thể dẫn cô ra ngoài ăn, nếu không sẽ thất bại trong gang tấc."
Biểu cảm Lý Quân Nguyện cứ thế cứng lại, nói thật có đạo lý! Cô ấy nổi giận rồi!
Người này sao lại như vậy, có biết tán tỉnh người tới cùng không! Nghĩ thật tức chết mà!
Cô ấy nặng nề đặt nĩa xuống cạnh bát đ ĩa, nĩa inox và bát ăn cơm va chạm phát ra một tiếng "keng" nói lên bất mãn của chủ nhân, "Tôi không muốn ăn đấy."
Viên Tư Ý nhìn dáng vẻ không quá hài lòng kia của cô ấy, phút chốc nhớ tới bản thân trước đây bị bắt ăn bữa ăn dinh dưỡng mẹ mình làm, trong nháy mắt có phần đồng cảm.
"Vậy đi, hôm nay cô ăn cái này trước, ngày mai tôi thử xem có thể làm dễ ăn hơn chút không." Viên Tư Ý cảm giác bản thân như đang thương lượng với bản thân lúc nhỏ.
Lý Quân Nguyện miễn cưỡng nhấc mắt nhìn cô, hừ, lần này thì lại biết rồi?
"Tôi rất kén ăn." Chuyện này là sự thật, cô ấy gầy như vậy cũng là do ăn uống kén chọn, chỉ thích ăn ngon.
Cái khác không nói, chỉ hoành thánh, cả Yến Thành cô ấy cũng chỉ thích mỗi tiệm phía sau quán bar kia.
"Ngày mai thử xem sao." Khẩu vị mỗi người cũng không giống nhau, người nghiêm cẩn như Viên Tư Ý đương nhiên sẽ không nói lời chắc chắn nào, nhưng cô cũng phải hết sức làm cho vai nữ chính của bản thân hiện ra hoàn mỹ trên màn ảnh, "Cô có khẩu vị yêu thích nào không?"
"Không có." Lý Quân Nguyện nói, "Sở thích của tôi chính là ăn ngon đều được."
"Được." Viên Tư Ý đã biết, "Vậy ngày mai tôi mang cho cô thử xem."
"Được," Lý Quân Nguyện dựa lên cửa kính xe, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào khiến gương mặt cô ấy càng thêm xinh đẹp, đôi đồng tử màu nhạt mang theo chút ý trêu chọc, "Mỏi mắt chờ mong, nhóc biên kịch."
________________________