Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi

Chương 6



Buổi thử vai bắt đầu vào đúng mười giờ sáng hôm sau ở tầng mười toà nhà Thiên Hải, những nữ diễn viên đến thử vai đã là những nghệ sĩ sản xuất và đạo diễn có thể cố gắng hết sức tìm được trong giai đoạn hiện tại đồng ý đúp vai, các phương diện lại không quá tệ.
Nhưng sau khi Viên Tư Ý đi lên nhìn quanh bốn phía, vẫn thở dài.
Quả nhiên không ai thích hợp hơn Lý Quân Nguyện.
Những diễn viên nữ này cũng đều là người tinh anh, thấy một cô gái chẳng hiểu từ đâu xuất hiện như vậy, cô nhìn tôi tôi nhìn cô, trong mắt mọi người đều tràn ngập nghi vấn, người ăn mặc thành cái dạng này là ai vậy? Không phải tới thử vai chứ?
"Cô đến thử vai à?"
Một nữ diễn viên ngồi ở hàng phía trước dẫn đầu nói chuyện, mặt trông rất xinh, chỉ là chiếc mũi chỉnh có phần quá mức, Viên Tư Ý cứ cảm thấy trông cô ta có hơi quen mắt.
"Ừm."
Nói cô đến thử vai quả thật cũng đúng, chẳng qua cô không phải diễn viên mà là giám khảo thôi.
Diễn viên nữ kia cười nhạo một tiếng, ngũ quan toàn gương mặt đều đang ra sức biểu đạt trào phúng, chỉ có chiếc mũi sừng sững bất động, trông có chút kỳ dị.
"Chỉ bằng cô? Quả nhiên hôm đó cô tới tìm Lý Quân Nguyện?"
Người xung quanh đều thì thầm to nhỏ, ai chẳng biết diễn viên nữ đang nói này từng hợp tác bộ phim trước với Lý Quân Nguyện, hai người còn truyền ra scandal tình cảm. Bây giờ ngang nhiên hỏi như vậy chẳng phải là xác thực cô ta với Lý Quân Nguyện có thân phận mập mờ ư?
Mà cũng phải, nữ diễn viên này vào nghề đã lâu, vẫn không nổi không chìm, khó khăn lắm mới dính lấy Lý Quân Nguyện cùng đối phương tạo scandal nổi tiếng, phỏng chừng có thể xuôi theo Lý Quân Nguyện lần này, ai mà không vui chứ?
"Hôm đó?" Viên Tư Ý cũng không đào được mặt người này từ chỗ sâu trong trí nhớ, ngày đó khi cô ở trong ngõ nhỏ trông thấy cô ta và Lý Quân Nguyện, toàn thân diễn viên nữ này đều giấu trong bóng tối, Viên Tư Ý căn bản không thấy rõ dáng vẻ cô ta.
"Chính là hôm đó ở ngõ nhỏ bên cạnh quán bar." Diễn viên nữ mang theo chút đắc ý, lần này ai cũng đều biết quan hệ giữa cô ta và Lý Quân Nguyện.
"Ồ. Là cô à." Viên Tư Ý đẩy kính đen của bản thân, "Hôm đó tối quá, tôi không thấy cô, ngại quá."
Trong đám đông có người bật cười thành tiếng, đây không phải đang bóng gió nói cô ta làm chuyện mờ ám sao. Người này trông kì lạ, không ngờ lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, xem ra diễn viên nữ kia va phải cửa sắt rồi.
Chuyện này quả thật oan cho Viên Tư Ý, cô chỉ đang trần thuật sự thật mà thôi, nhưng hình như tâm trạng người này không tốt chút nào.
Thật chẳng hiểu ra sao.
"Quái lạ!" Nữ diễn viên kia ném một câu, "Trông dáng vẻ xấu xí này của cô cũng sẽ không được chọn, không bằng về nhà sớm đi!"
Được chọn?
Viên Tư Ý có phần mờ mịt, cô muốn được chọn làm gì, cô tới chọn người không được sao.
"Kịch bản này cần chọn người đẹp." Nữ diễn viên nói xong bắt chéo chân bày ra một tư thế tự cho là vô cùng xinh đẹp, "Dạng như cô, còn đội một đầu tóc xoăn, nghĩ cũng đừng nghĩ."
Viên Tư Ý thấy đối phương bày ra tư thế này không khỏi nhíu mày, "Cần tuyển là nữ sát thủ lạnh lùng, người đẹp mang phong tình dị quốc, không phải kỹ nữ thấp kém."
"Cô!" Nữ diễn viên bị cô chọc giận nói không nên lời, đây là có ý gì! Nói bóng nói gió sao!
"Nếu lý giải của cô đối với kịch bản là như vậy, đề nghị cô có thể đi được rồi." Viên Tư Ý nói, cô cũng không muốn để người như vậy diễn nhân vật của bản thân, thiết lập nhân vật trong kịch bản rõ ràng đã viết trong mấy trang phía trước, ngay cả năng lực lý giải cơ sở cô ta cũng không có, người như vậy sao có thể diễn tốt.
Đạo diễn và sản xuất còn cố ý đến muộn mười mấy phút, mở cửa quả nhiên đã thấy Viên Tư Ý có nề nếp đã tới rồi, nhưng ánh mắt mọi người hình như đều tập trung vào cô và một nữ diễn viên trước mặt cô.
Đạo diễn và sản xuất hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ mâu thuẫn rồi?
"Tiểu Viên, sớm như vậy cháu đã tới rồi à." Đạo diễn vỗ vai Viên Tư Ý, đối phương lại cau mày oán hận sâu sắc quay đầu u oán nhìn ông ta.
Đạo diễn:... Đây là làm sao đấy??
Sản xuất pha trò: "Ôi dào mau ngồi đi, thử vai bắt đầu."
Những người khác và nữ diễn viên kia liền trông thấy đạo diễn sản xuất và cô gái kì lạ cùng nhau ngồi xuống ba chỗ ngồi ở ghế giám khảo, bọn họ đều nhìn về phía nữ diễn viên vừa rồi đối đầu với Viên Tư Ý, ồ, đây cũng không phải va phải cửa sắt, rõ ràng là va vào giường đinh rồi.
Sau khi đạo diễn ngồi xuống nói hai câu đơn giản, "Kịch bản các vị đều đã có, lát nữa xin tùy ý lựa chọn một đoạn có trong kịch bản tiến hành biểu diễn, thời gian là ba phút. Vị này là sản xuất, vị này là biên kịch, sẽ do ba người chúng tôi đánh giá, cuối cùng đưa ra kết luận."
Thì ra cô gái ăn mặc kỳ lạ kia là biên kịch, người phía dưới trao đổi ánh mắt với nhau, quả nhiên văn nhân mặc khách có đẳng cấp nhất định đều kỳ lạ.
Nữ diễn viên lại như không quan tâm, vẫn ngẩng đầu bày ra tư thế thiên nga kiêu ngạo, chỉ có chính cô ta rõ ràng trong lòng đã bắt đầu kích động. Tổng cộng có ba người, thế mà thử vai còn chưa bắt đầu cô ta đã vứt mất một phiếu bầu!
Đều tại người phụ nữ kỳ quái này, bản thân là biên kịch cũng không nói rõ ràng, còn nói với cô ta mình tới thử vai, hại cô ta nhất thời quá để tâm Lý Quân Nguyện nhịn không được thốt ra lời tức giận!
Đạo diễn nói xong lấy ra một chiếc ống thăm để mọi người dựa theo chỗ ngồi đi lên rút thăm theo thứ tự, nữ diễn viên lại xui xẻo trực tiếp rút được biểu diễn cuối cùng.
Biểu diễn cuối cùng sẽ bị người phía trước gây áp lực, bất luận là từ chọn phân đoạn hay phương thức biểu diễn đều phải suy tính, rất khó để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác.
Nữ diễn viên ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, muốn tìm người khác đổi thứ tự với cô ta, ai tới nơi này không phải vì vai nữ chính đâu, mọi người đều biết người cuối cùng sẽ không được yêu thích, căn bản không ai để ý đến cô ta.
Thậm chí còn có người lặng lẽ thì thầm với người khác nói có phải cô ta điên rồi không, trường hợp này làm sao có thể đồng ý đổi với cô ta, cho dù vị giám khảo cuối cùng không ảnh hưởng, nhưng lỡ như giúp cô ta đắc tội biên kịch kia chính là mất nhiều hơn được.
Nữ diễn viên đành phải quay về ngồi xuống chỗ ngồi của bản thân, còn trừng mắt nhìn Viên Tư Ý một cái. Dù sao cũng đã đắc tội rồi, cũng không ngại đắc tội thêm lần nữa, không phải một biên kịch nhỏ thôi sao, chỉ cần cô ta có thể thu phục đạo diễn thì làm gì còn phần cho người kia nói chuyện.
Nghĩ vậy cô ta chớp chớp mắt nhìn về phía đạo diễn.
Đạo diễn:... Ái chà, cô gái này muốn làm gì vậy? Ông ta là người đứng đắn.
Ông ta nhanh chóng quay sang nhìn Viên Tư Ý, nhỏ giọng hỏi, "Vừa rồi cháu cãi nhau với diễn viên nữ kia à?"
Cãi nhau?
Viên Tư Ý lắc đầu, "Không có."
"Lúc tôi vừa bước vào hai người các cháu đang làm gì? Không khí căng thẳng như vậy, không phải cãi nhau?"
"Thảo luận về thiết lập nhân vật nữ chính." Viên Tư Ý suy nghĩ rồi nói.
Đạo diễn: Cháu xem tôi là đồ ngốc à? Cháu là biên kịch ai dám thảo luận thiết lập nữ chính với cháu, lấy lòng cháu còn không kịp, bầu không khí sao lại xấu hổ thành như vậy!
Cũng may ba phút chuẩn bị đã nhanh chóng trôi qua, người đầu tiên đã bắt đầu.
Quá trình thử vai rất nhanh, một người chỉ kéo dài ba phút, hiện trường cũng chưa tới mười người, lần lượt từng người rất nhanh đã đến lượt nữ diễn viên cãi nhau với Viên Tư Ý.
Trước đó cũng có những người biểu hiện rất ổn, nhưng toàn bộ quá trình Viên Tư Ý đều luôn cau mày, có lẽ đã gặp Lý Quân Nguyện, tưởng tượng ra dáng vẻ đối phương, trong những người thử vai lần này thế mà lại không có người nào có thể khiến cô hài lòng.
Cô nhìn thời gian, một người cuối cùng, nếu Lý Quân Nguyện vẫn không đến có lẽ thật sự phải chọn người khác.
Nữ diễn viên mím môi hít một hơi thật sâu định bước lên biểu diễn, cửa liền mở ra đúng lúc, mọi người trong phòng đồng loạt nhìn về phía bên kia, một cô gái mặc áo khoác dài xuất hiện ở cửa.
Quần bò bó sát cùng áo T-shirt bên trong, chiếc áo khoác lại làm tôn lên dáng người, một đôi bốt Martin không sợ ướt mưa, lộ ra vẻ vừa mạnh mẽ lại trong trẻo lạnh lùng của người đến, giống như đi trên đường phố mưa bụi sương mù tháng năm của nước Pháp.
Chiếc mũi cao thẳng mang theo độ cong tự nhiên vốn có, đôi môi đỏ xinh đẹp khẽ gợn lên một nụ cười không nghiêm túc, như không quan tâm đ ến vạn vật rồi lại chơi đùa chúng nó trong lòng bàn tay, "Ngại quá, tôi tới muộn rồi."
Ánh mắt Viên Tư Ý đều chưa từng rời khỏi, cô đã không cần xem thử vai nữa, đây là người duy nhất thích hợp diễn vai nữ chính Ôn Nhứ trong lòng cô.
Nữ diễn viên chuẩn bị thử vai trông thấy Lý Quân Nguyện xuất hiện đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó là mừng rỡ, chẳng lẽ Lý Quân Nguyện tới là để giữ thể diện cho cô ta?!
"Quân Nguyện, sao chị tới muộn vậy chứ~ sắp đến em rồi, chị mau tìm một chỗ ngồi xuống xem đi." Cô ta ngọt ngấy muốn đi qua kéo Lý Quân Nguyện.
Người xung quanh bị bộ dạng không kiềm chế của cô ta làm kinh ngạc, cái quỷ gì vậy, vẫn đang thử vai đấy, chẳng lẽ Lý Quân Nguyện thật sự va vào người phụ nữ này? Không thể chứ?
Lý Quân Nguyện nhíu mày lui về sau mấy bước, "Ngại quá, hình như chúng ta không thân."
Hít...
Người xung quanh cũng bất giác hít một ngụm khí lạnh, bị mất mặt giữa đám đông, cô gái này hôm nay ra ngoài không xem hoàng lịch rồi.
"Ôi dào Quân Nguyện chị biết đùa thật đấy." Tuy rằng bị người ta vứt mặt mũi nhưng không còn cách nào, chỉ có thể gắng gượng tươi cười diễn tiếp, "Chị ngồi trước, em đi đây."
Lý Quân Nguyện ghét nhất loại người không hiểu tình hình này, biết rõ là nói dối còn trông mong người khác phối hợp cô ta, có phải là muốn chơi đùa như kẻ ngốc trước mặt người khác không, "Nếu cô không muốn thử thì đừng thử, đừng lãng phí thời gian của mọi người."
Nụ cười của nữ diễn viên lần này quả thật cứng đờ trên mặt, chẳng lẽ là cô ta hiểu sai ý, chẳng lẽ Lý Quân Nguyện tới đây là để giữ thể diện cho người phụ nữ này?
"Này này này cô kia!" Đạo diễn cũng bị vở tuồng này làm phiền, "Cô có thử không, không thử thì để người tiếp theo."
Nữ diễn viên không biết trong đầu đang nghĩ gì, ngơ ngác trả lời một câu, "Không có người tiếp theo."
Lý Quân Nguyện liếc mắt nhìn cô ta một cái, đi về phía trước, "Sao lại không có, không phải còn tôi sao."
Người trong phòng đều bùng nổ, một đám hai mặt nhìn nhau, mọi người đều biết Lý Quân Nguyện trong giới chưa bao giờ nhận diễn loại phim tình tiết thế này, lần này thế mà lại ngoại lệ, chẳng lẽ thật sự là mập mờ với cô gái biên kịch trên bục kia sao? Hay là nói ngay cả Lý Quân Nguyện cũng phải đi đường thẳng rồi?
Cao xanh ơi, có thể cho mấy diễn viên nhỏ bé bọn họ chút đường sống không.
Nụ cười nữ diễn viên cứng đờ trên mặt, "Quân Nguyện chị đừng nói đùa nữa, không phải chị chưa từng nhận..." Cho nên cô ta mới chưa từng nghĩ tới phương diện kia.
"Ôi chao," Lý Quân Nguyện nghiêng đầu, "Hôm nay cô giả vờ thân với tôi cũng thôi đi, bây giờ tôi nhận phim gì cô cũng muốn quản, cô là Thái Thượng Lão Quân hay Như Lai Phật Tổ thế, quản cũng nhiều quá rồi."
"Đạo diễn, cô ta không lên tôi lên." Lý Quân Nguyện thoải mái đứng ở vị trí thử vai, "Biên kịch, gợi ý chút đi, quy tắc thử vai các cô nói là gì?"
Viên Tư Ý nghiêm trang thuật lại quy tắc đạo diễn nói vừa rồi lần nữa, "Tùy ý lựa chọn một đoạn có trong kịch bản tiến hành biểu diễn, thời gian ba phút."
"Được." Lý Quân Nguyện đứng tại chỗ suy nghĩ, "Vậy tôi chọn cảnh đầu tiên đi."
Cảnh mở màn nói về nữ sát thủ Úc Ly sau khi gi ết chết đối tượng nhiệm vụ cuối cùng cho tổ chức thì tránh mặt và trốn thoát khỏi tổ chức đi lầm vào hiện trường phát sóng trực tiếp khổng lồ.
Không có lời thoại, có cũng chỉ là hình ảnh gấp gáp bị người theo dõi và cảnh giác của một nữ sát thủ, các loại lẩn tránh và chạy trốn, nếu muốn diễn có thể nói rất dễ diễn, bởi vì không có bùng nổ cảm xúc quá lớn, nhưng cũng có thể nói rất khó diễn, bởi vì phải hóa thân thành "Úc Ly" mà không thể là bản thân nữa.
Lý Quân Nguyện lại đi tới cửa phòng, tính toán khoảng cách từ nơi này đến điểm cuối một chút, nhắm mắt lại.
Lúc mở mắt ra lần nữa, cô ấy đã là nữ sát thủ Úc Ly.
_____________
Úc Ly = Ôn Nhứ, là hai cái tên khác nhau của cùng một người, phía sau sẽ có giao đãi. Bởi vì kịch bản Lý Quân Nguyện cầm chỉ có nửa phần trước, cho nên không phát hiện phần thân thế của Úc Ly ở phía sau, cũng vẫn luôn không biết.