"Tôi lúc trước luôn có thành kiến với cô, là do tôi có mắt như mù, còn ngu xuẩn mà cho rằng Trầm ca chỉ muốn chơi đùa với cô, không nghĩ đến cậu ta lại thật lòng."
"Tôi còn....ở trước mặt cậu ta nói mấy lời không hay về cô nữa, có điều yên tâm đi, Trầm ca đã "nghiêm khắc" dạy dỗ tôi rồi, về sau tuyệt đối coi cô là chị dâu để cung phụng."
"Sau này chuyện của chị chính là chuyện của em, chị dâu!"
?????
Tôi một mặt bàng hoàng, bị dọa tới lùi về sau hai bước.
Ngữ khí của Tường Tử đặc biệt thành khẩn, hận không thể phát thề cho tôi xem.
Tôi nhìn chân của cậu ta, đột nhiên các thông tin được nối lại với nhau.
"Anh thành như này....không phải là do Lục Trầm làm đó chứ?"
Cậu cười gật đầu, cũng không cho là đúng: "Là tôi nông nổi, lúc trước nói lời sai trái. Có điều Trầm ca của khi trước giúp tôi đánh nhau rất nhiều lần, vết thương cỏn con này không đáng là bao."
"Chính là cái lần chị cho cậu ta leo cây, một thời gian dài cậu ta không vui, chị dâu còn không mau đi dỗ Trầm ca đi."
Tôi không nhịn được đỏ mặt, ấp úng nói: "Tôi không phải chị dâu của anh...."
Cho nên lần trước Lục Trầm không phải là không nói giúp tôi, mà là....trực tiếp động thủ?"