Trong cơn mơ nó đã mơ thấy một ác mộng:
Zin dìm nó xuống nước : nói đi ! Tôi cấm em yêu hắn !!!!!
Nó cố vùng vẫy lắc đầu : ý nói giữa nó và hắn không có gì ????.
Miệng cứ cấm nó nếu nó cứ yêu hắn thì Zin sẽ dìm nó đến chết, nó uống rất nhiều nước nhưng Zin vẫn chưa tha cho nó, dù nó đã gật đầu rất nhiều, lời Zin nói có gì đó tàn độc. Không có chút gì đó là yêu thương.
Nó giật mình tỉnh giấc, người toát rất nhiều mồ hôi, sức khỏe quá yếu tim nó loạn nhịp nên nó lại bất tỉnh nhân sự.
Nó lại chìm vào giấc ngủ, nhưng một cơn ác mộng nữa lại ập đến với nó, trong giấc mơ nó thấy hắn:
- Anh yêu em !!! - rồi hắn trao cho nó nụ hôn , ôm nó rất nhẹ và ấm áp.
- Em bịt mắt vào !! Anh sẽ cho em xem một bất ngờ !!!!!- hắn đưa khăn cho nó.
- Vâng !!! Bất ngờ gì vậy ???- nó đáp và tò mò.
- Xuỵt !!! Bí mật !!!- hắn kí hiệu rồi đưa nó đi.
Nó mở khăn thì nhìn thấy có một hẻm vực sâu thẳm:
- Sao anh lại đưa em đến đây...????- nó tò mò.
- Cô là đồ giả tạo !!! Một dạ hai lòng !!!!- hắn cười nửa miệng.
- Không !!! Em không như vậy !!!- nó chối lắc đầu.
Ánh mắt độc ác giận dữ lên tia lửa nhìn nó làm nó sợ sệt.
- Không ư!!! Cô với Zin yêu nhau !! Vậy mà nói yêu tôi !!!! cô không trong sạch.....bla...bla..!!!!- hắn nói những lời cay độc không còn ngọt ngào với nó.
Nó nước mắt đầm đìa, tay giữ tay hắn lắc đầu liên tục.
- Cô không xứng !!! Chết đi !!!- Rồi hắn đẩy nó xuống vực, nó bám vào được một gốc cây để giữ sự sống.
Nhưng không may hắn phát hiện, hắn dùng đế giày giẫm ngón tay nó đau đớn, không muốn chết nhưng nó đành buông xuôi vì quá đau, nó hét:
- Aaaaaaaaaa...aaa!!!!
Nhưng trong ánh mắt hắn cười ghê rợn, và không có một ai cứu nó cả.
Nó tỉnh dậy mở mắt hèt to:
- Aaaaaaaaaaaa...aas..c..ư..ú...cứu!!- Nó hét thất thanh.
- Em gái mơ thấy ác mộng àk! Đừng sợ..! Có anh đây..!!!- anh nó ôm trầm lấy nó.
Con gái ba/ mẹ sao vậy ? Tỉnh dậy lại nào ?? nín đi..!!!- Bố mẹ cầm tay ôm nó trấn tĩnh.
Nó mở mắt từ từ nhìn xung quanh đã rõ hơn ! Nó nhìn trong ánh đèn mờ đã thấy gia đình nó đông đủ.
Nó lại ôm chầm lấy gia đình nó khóc:
- Con sợ lắm !!! Anh ơi em sợ lắm !!! Huhuhu...huhu..!!!- nó lại khóc khi ác mộng đó vẫn ở trong đầu.
- Thôi giấc mơ qua rồi ! Không phải thật đâu !!! Có ba mẹ/ anh đây rồi !!! Đừng sợ nữa...!!!- ba mẹ nó vỗ về như dỗ con nít.
Nó đã trấn tĩnh hơn:
- Con hôn mê ba ngày rồi đó..!!! - Mẹ nó nhìn nó trìu mến.
Nó cười há hốc miệng:
- Không phải chứ !!! Gì mà lâu dữ vậy !!! Lại chém con !!!- nó lắc đầu không tin vì hằng ngày nó rất khỏe.
- Đừng bảo con không nhớ là con dầm mưa bị ốm nhé !!!- Ba mẹ ấn đầu nó.
Nó đã nhớ lại mọi chuyện:
- Thế ba mẹ không đi công tác àk !!!!- nó thắc mắc, vì ba mẹ nó đang bận mà giờ lại ở đây.
- Ba mẹ nghe con bị ốm thì phải về chứ!!! Con gái ba mẹ vẫn nhất mà !!!.
Nó hôn lên hai má ba mẹ nó thể hiện yêu thương:
- Chụt....chụttt...!!! Con yêu ba mẹ nhiều lắm !! Con hứa con lần sau không như vậy nữa...!!!- Nó ngoắc tay.