Sở Tích Nguyệt từ trên Kiếm Sơn rơi xuống, nàng không biết mình rơi đến chỗ nào, nàng hiện tại khắp người bị thương, kinh mạch đứt đoạn, may mắn có Tiên Ma Thai giữ được cho nàng một mạng, sau khi lĩnh trọn Vạn Kiếm Quy Tông còn sống đã là điều quá may mắn với Sở Tích Nguyệt.
Tu Di Sơn là một trong những địa vực lớn bật nhất Lục Giới, nơi này không thuộc bất cứ giới vực nào, ở bên trên là Tiên Giới, ở phía dưới la Địa Ngục ở giữa là Nhân Gian, nơi này cũng xuất hiện cực kì nhiều bậc cường giả, ở Tu Di Sơn hưng thịnh nhất chính là Đạo Giáo cùng Phật Giáo tuy nhiên Đạo Giáo cùng phật giáo nơi này cượng thịnh hơn cả Đạo Vực, Tây Vực ở Tiên Giới rất nhiều.
Tu Di Sơn được chia làm bốn châu cực kì lớn.
Đông Thắng Thần Châu: ở phía Đông núi Tu Di, gọi là Thần Châu là vì dân chúng ở đây là bực Thần, sống đến 600 tuổi. Châu này cũng được gọi là Đông Thắng Thân Châu, vì người ở châu này có Thắng thân, tức là có thân hình tốt đẹp hơn hẳn người ở các châu khác.
Tây Ngưu Hóa Châu: ở phía Tây núi Tu Di, gọi là Ngưu Hóa là vì ở châu này, người ta nuôi bò rất nhiều nên dùng bò thế cho tiền bạc để làm đơn vị đổi chác hàng hóa. Người nơi châu này sống đến 500 tuổi.
Nam Thiệm Bộ Châu: ở phía Nam núi Tu Di, gọi là Thiệm Bộ là vì ở trung tâm của châu này có cây Thiệm Bộ, cũng gọi là cây Diêm Phù mọc rất nhiều, nên châu này cũng được gọi là Nam Diêm Phù Đề (Đề là Châu).
Bắc Câu Lư Châu: ở phía Bắc núi Tu Di. Châu này được gọi bằng nhiều tên khác nữa là:Bắc Cu Lư Châu, Bắc Câu La Châu, Bắc Cồ Lư Châu. Người ở châu nầy bình đẳng an vui, sống lâu đến 1000 tuổi.
Ở đây có một vị cường giả Phật Giáo đã siêu thoát hết thảy thế gian này vạn vật từng nói rằng.
"Ta xem trong Tứ Đại Bộ Châu, chúng sinh thiện ác có khác nhau:
Người ở Đông Thắng Thần Châu tôn Trời kỉnh Đất, tâm khí thanh sảng.
Người ở Bắc Câu Lư Châu có tánh thích sát sinh, ăn nói hồ đồ, tình sơ tánh vụng, chẳng được việc gì.
Người ở Tây Ngưu Hóa Châu thì không tham không giết, dưỡng khí nuôi thần, tuy chưa được vào bậc thượng nhân, nhưng mọi người đều hưởng thọ.
Người ở Nam Thiệm Bộ Châu thì tham dâm, hay giết hay tranh, chính là nơi đánh nhau cãi cọ, ác độc thị phi. Nay Ta có ba Tạng Chân Kinh có thể khuyên họ làm việc thiện."
Sở Tích Nguyệt rơi xuống một tòa núi lớn, nơi này bao quanh toàn là Biển, trước mắt là Đông Hải, xung quanh tiên khí mờ mờ hư ảo, tất cả sinh linh ở đây từ khi sinh ra đều đã là Nhân Tiên Cảnh, phải biết Nhân Tiên Cảnh phàm nhân tu luyện khó đến thế nào nhưng sinh linh nơi này sinh ra đã một bước thành Tiên.
Sở Tích Nguyệt rơi bênh cạnh một tảng màu tím, táng đá này cực kì không tầm thường, bên trong ẩn hiện một sinh linh vô cùng cường đại đang hấp thu nhật nguyệt tinh thần khắp nơi vào bên trong tảng đá, sinh linh bên trong chưa ra đời đã tảng mát ra được tu vi vô cùng cao thâm, chắc là sinh linh bên trong trời sinh Tiên Thể.
Bât Diệt Thiên Công cũng vì vậy mà tranh đoạt tinh hoa nhật nguyệt chữa trị cho cơ thể Sở Tích Nguyệt, nơi này Tiên Khí cực kì nồng không mất bao lâu, nàng liền có thể khỏi hẳn.
Nơi này cũng có một đám sinh linh hiếu kì xem Sở Tích Nguyệt, bọn chúng chưa từng gặp Nhân Tộc bao giờ, nơi này chỉ có Hầu Tộc bọn chúng mà thôi, Hầu Tộc số lượng đông đảo có thể lên đến mấy vạn con, tu vi đều là Nhân Tiên Cảnh trong đó có vài con cổ lão Hầu Tộc là Chân Tiên Cảnh, bọn chúng không có thần thông nào nhưng về nhục thân cũng đủ nghiền éo Nhân Tộc cùng cấp.
Bầy Hầu Tộc cũng rất hiếu kì xem Sở Tích Nguyệt nhưng bọn chúng không dám đến gần, vì nàng đang nằm tại tảng đá màu tím tỏa ra uy áp vô cùng đáng sợ bọn chúng không dám lại gần, trước đây cũng có vài tiểu Hầu Tộc lại gần liền bị thương nên bọn nó không bao giờ đến nơi này.
Nhưng mà Hầu Tộc tính tình hiếu kì lại rất là thông minh lanh lợi, bọn chúng cũng rất hiền lành, Đào Tiên nằm trên núi ném tới chỗ Sở Tích Nguyệt, nhờ những quá đào này mà nàng cũng khôi phục tu vi một phần nào, Đào Tiên nơi này cũng là một loại Linh Quả có hiệu quả tăng tuổi thọ, chữa trị mọi loại bệnh tật.
Tuy rằng Sở Tích Nguyệt bị thương nằm cạnh viên đá màu tím rất an toàn, nhưng đôi khi sóng biển của Đông Hải quá mạnh nhiều lần suýt cuốn nàng trôi đi, đã ba năm nàng chưa tỉnh lại, không biết bao lâu nữa nàng mới có thể trở lại.
Cũng vì việc Sở Tích Nguyệt vận chuyển thôn phệ những thứ xung quanh cũng giúp cho viên đá màu tím kia được hướng lợi một chút từ người nàng, nên nó có thể xuất sinh sớm mấy trăm năm, nó dự định 3000 năm sau liền xuất sinh, nhưng vì Sở Tích Nguyệt ở chỗ này nên thời gian cũng rút ngắn đi mấy trăm năm.
Ở Tu Di Sơn Tứ Đại Bội Châu cách nhau rất xa, muốn đi qua một châu, nếu không phải Tiên Nhân mà chỉ là Phàm Nhân thì phải mất mấy trăm năm lênh đênh trên biển mới có thể đến các châu khác.
Ở Tu Di Sơn cũng có Tứ Đại Hải Vực rất lớn, ởphía Đông được gọi là Đông Hải do Đông Hải Long Vương cai trị là một vị Long Tộc hỗn huyết, ở phía Bắc còn được gọi là Bắc Hải do Bắc Hải Long Vương cai trị, phía Nam còn được gọi là Nam Hải do Nam Hải Long Vương cai trị, phía Tây còn được gọi là Tây Hải do Tây Hải Long Vương cai trị,
Tu Di Sơn cũng là địa bàn của các đại Yêu Tộc rất nhiều kẻ mạnh, trong đó có sáu vị Yêu Tộc cực kì cường đại.
Bình Nguyên Đại Thánh Ngưu Ma Vương. Có truyền thuyết cho rằng Ngưu Ma Vương là do nộ khí của Si Long hóa thành, nhưng không biết hắn xuất thân thật sự ở đâu ở Tu Di Sơn hắn cũng được xem là Yêu Tộc Chí Tôn.
Giao Ma Vương được cho là con riêng của Bắc Hải Long Vương, chỉ vì bị dị nghị về ngoại hình khác thường mà bị long tộc vứt bỏ. Danh xưng Phúc Hải Đại Thánh cũng có hàm ý là lật đổ Bắc Hải.
Giống như các thành viên long tộc khác, cơ thể Giao Ma Vương cũng chứa Thần long huyết mạch, dù không thuần khiết nhưng hết sức lợi hại, thực lực và danh tiếng luôn thuộc hàng đầu trong ở Tu Di Sơn danh tiếng của hắn con lan ra xa khắp Ma Giới.
Nếu Giao Ma Vương có Thần long huyết mạch thì Bằng Ma Vương mang trong mình huyết mạch Phượng Hoàng lợi hại không kém. Thậm chí, từ thửa Hỗn Độn sơ khai, sinh vật lợi hại nhất trong trời đất là Phượng Hoàng và Kỳ Lân, rồi mới đến rồng.
Tốc độ của Bằng Ma Vương thậm chí còn nhanh hơn cả Chung Cực Tiên Đế gấp mấy lần.
Di Sơn Đại Thánh, Danh xưng Di Sơn Đại Thánh cũng xuất phát từ bản lĩnh của ma vương này. Sư Đà Vương có thể di chuyển một ngọn núi dễ như thổi nhẹ một hơi.
Trong tất cả các loài thần thú, thông thạo Di sơn thuật thường là loài nghê (biến thể từ sư tử và chó dữ), thế nên Sư Đà Vương có thể là hóa thân từ loài thần thú này.
Di Hầu Vương không phải là Tứ Hầu Hỗn Thế, kẻ này cực kì tinh thông phong thuật.
Chữ "thông" trong danh xưng của Di Hầu Vương là chỉ sự tinh thông mọi việc trong thiên hạ, khi chiến đấu thường vận dụng sự am hiểu về đối phương làm lợi thế. Chữ "phong" là để chỉ hành tung của Di Hầu Vương, xuất hiện và biến mất như một con gió.
Ngu Nhung Vương lại là nhân vật thần bí nhất và được cho là lợi hại nhất. Ngay cả các tất cả các Yêu Tộc Đại Thánh ở Tu Di Sơn đều không biết được thân thế của Ngu Nhung Vương.
Tuy nhiên, từ danh xưng Khu Thần Đại Thánh, "Khu Thần" có nghĩa là xua đuổi thần tiên, đủ để thấy Ngu Nhung Vương rất tự tin về bản lĩnh của mình.
Bản lĩnh của Sáu vị Đại Thánh ở Tu Di Sơn cực kì nổi danh, sức mạnh cùng thực lực cũng đều đi chung với danh tiếng của bọn họ, bọn họ đều tu luyện đến cực hạn của Yêu Tộc Đại Thánh, tu vi hiện tại đều là Yêu Thần Tôn Cực Cảnh sức chiến đấu đều vượt xa các Tiên Đế bình thường.
Ba mươi năm sau Sở Tích Nguyệt lúc này cũng mở mắt tỉnh dậy, nàng nhìn xung quanh khắp nơi hoàn toàn xa lạ, nhưng không khí ở nơi này cực kì tốt, cơ thể của nàng đã khỏi hẳn, kinh mạch đứt đoạn cũng đã khôi phục, tu vi cũng trở lại cảnh giới Chung Cực Tiên Ma Tôn nàng hiện tại muốn mau chóng tăng nhanh tu vi để có thể quay lại Tiên Giới trả thù.
Mà cách duy nhất để có chiến lực mạnh mẽ như vậy nàng phải tu luyện đến cảnh giới Thần Ma Tiên Tôn(Thần Tôn Cảnh) cảnh giới tối cao của Tiên Tôn Cảnh cũng là cảnh giới tối cao ở Tiên Giới khó có người đạt được, với nồng độ Tiên Khí nơi này có lẽ mấy trăm năm sau nàng liền có thể hoàn thành ước nguyện.