Có Thai Với Thằng Bạn Thân

Chương 10: Sống chung 4



Nói được mấy câu nó nằm im lìm... sốt càng cao. Tôi nhúng khăn ấm lau mồ hôi cho nó, chỉ lau phần mặt và ngực..

Đang lau mặt cho nó thì chụp tay tôi lại nắm thật chặt, nó làm tôi đau...

- Anh xin lỗi em, anh xin lỗi em...

Nó nói gì vậy??

- Anh xin lỗi em Thư ơi

-.....

Tôi lập tức giật tay mạnh ra, bước xuống giường..

- Đấy, Thư đấy... ( Tôi quăng khăn lau vào mặt nó)

Tôi đi ra đóng cửa phòng lại.. tự nhiên nước mắt tôi rơi.. Tôi đang có thai mà, trong lúc say nó chỉ nhớ con Thư, đến con nó nó có nhớ đâu, tự nhiên thấy nhói ở tim.. Tôi ghen sao??? tại sao lại quăng cái khăn vào mặt nó??

Tiếp những ngày tháng nó vẫn bệnh nhưng tôi mặc kệ không quan tâm, tôi ghét. Mấy hôm nay nó về đúng giờ lắm, cứ tối lại run đùi ngồi xem tivi.. nó nói chuyện hỏi han tôi cũng kh thèm trả lời, mặc kệ mày..

- Mày muốn ăn gì tao mua..có đói k?

-... tôi im quay mặt đi uống nước

- Mày đứng lại coi.. sao hỏi cứ không trả lời???

- Tao không thích, không thích thì không trả lời, đừng làm phiền tao.!

Tôi bỏ vô phòng khóa cửa lại... không quan tâm đến  nó.

9 giờ nó gõ cửa phòng

- Mỡ cửa đi Linh, tao bỏ quên đồ trong phòng.

Tôi đứng dậy mở cửa, trên tay nó đang bưng bát phở nóng hổi còn nguy ngúc khỏi..

- Ăn đi, mày ăn cho con đi, được không? sọt rác toàn mì gói!!

- Không, tránh ra đi...

Nó lấy chăn chèn cửa lại..

- Tao đi bộ 4 cây số mua đó..

- Tao không ăn, mày đi đi..

Tôi đấy nó ra đóng cửa, tooi sao thế này, sao lại đối xử với nó như thế, lúc nó kh để ý đến tôi tôi lại để ý nó, lúc nó không quan tâm tôi thì tôi lại mắng nhiết nó..

Trằn trọc cả đên nào có ngủ được đâu, suy nghĩ đủ chuyện trên đời, 2h sáng toi mở cửa phòng chợt thấy ánh sáng le lói ở máy tính để bàn phòng khách, Nhìn xuống thấy bát phở còn nguyên trước cửa, tôi ác quá rồi.

Nó ngồi máy tính mặt trầm ngâm đăm chiu màn hình, nhưng vì cận nên tôi không nhìn rõ nó đang xem gì ( xem sex) kkkkk

Hôm sau nó vẫn về sớm, vẫn ngồi trên máy tính, tôi thấy lạ lạ..

Tôi đi ngang qua, vừa thấy tôi nó guucj mặt xuống bàn rên rĩ. như lúc nó đang sốt

- Ây da.. mệt quá, sốt nữa rồi.. (nó liếc nhìn tôi)

- Chết đi cho đỡ chật đất

- Hư.. hư ( nó lại rên)

TÔi bước lại gần.. dưa tay sờ trán nó

- Xạo hả mạy, 1 lần nữa chết với bà nha mày ( tôi đánh thật mạnh vào đầu nó)

Bỗng dưng nhìn vào màn hình máy tính nó ngồi, tôi giật mình rút tay lại...

- Sao mày xem cái này??

- Sao mày không trả lời ông D

- Mày vô face tao làm gì??

- Tao vô làm gì? mày dùng mày vẫn để im mấy hôm mày có tắt máy dâu.

À thì ra hôm trước đến h tôi xem tin nhắn D gửi tôi vẫn chưa tắt máy, tôi vẫn còn lưu..

Tôi đấy nó ra out face

- Tối ba mẹ 2 đứa qua đấy...

Vừa nói xong mẹ tôi gọi.. báo tôi nay qua nhà 2 đứa mua đồ ăn uống nhậu nhẹt.. xì tin quá kh chịu được..

- Chúng ta giả vờ thân thiết vợ chồng đi, không lại nghi ngờ.

- Uh ( tôi nhìn nó gật đấu)

Tự nhiên tôi thấy ngại ngùng khi nó phát hiện tôi còn liên lạc với D

Ba mẹ tôi và Tuấn nhậu nhẹt thật, tuyên bố nay ngủ lại đây...

- Nhưng chỉ có 2 phòng mẹ ạ..

- Lấy tấm nệm nằm trải ddocjw rồi con

Tôi quên mất quay sang Thằng Tuấn hỏi nó..

- Vạy tối nay mày ngủ ở đâu..

Vừa dứt lời 2 bên ba mẹ nhìn tôi chằm chằm..

- Mày tao???? Thế tụi con đó giờ kh ngủ chung à?

- Đâu có, Linh quên đó mẹ.. nó hay sản đá lắm.

Cả nhà tôi đều cười như được mùa lên

Thế là tối nay tôi và nó ngủ chung phòng, tôi nằm trên giường, nó nằm đất. Tôi đắp chăn kín mít..

- Bình thường mày mặc đồ đô rê mon ngủ à? Nhìn dễ thương.

- Kệ tao ngủ đi, nhiều chuyện dữ dội quá...

Vừa dứt lời tôi nghe tiếng bước chân tiến lại gần cửa phòng chúng tôi. Tôi nhìn Tuấn, nó nhìn tôi thế là nó phi thẳng lên giường 1 cái rầm...

- Mày làm gì thế Tuấn..

- Xùy.. hình như ba mẹ vô kiểm tra 2 đứa. chắc ngi ngờ..

- Ủa mà tao khóa cửa phòng rồi mà, mày điên à?

- Nằm tý đi vợ.. huhu

- Mày nói gì đấy?? ( tôi há họng ngất thần)

- Ò.. tao quên..

- Tránh ra đi ghê quá kh chịu được..

Vừa dứt lời xong tự nhiên nó choàng tay ngang bụng nó hỏi tôi.

- Có bầu mệt lắm không? con tao vẫn khỏe chứ vợ.

Tôi giật mình cố gỡ tay nó ra...

- Tránh ra đi..

- Tao đang đóng kịch thôi có khi mẹ vẫn đang áp tai vào cửa...( nó thì thầm)

Tôi cũng nghĩ như thế, cố gắng nằm im dúi đầu vào ngực nó.. Tôi cảm nhận được hơi ấm của nó, tôi nghe thấy mùi đàn ông!.. đàn ông ở đây nghĩa là cảm xúc tự nhận mỗi người, vì bấy lâu bạn bè nên chưa bao h tôi nghĩ đến vấn đề gì khác... Hôm nay cảm giác lạ khi nó ôm tôi vào lòng...

Nó ôm đã được 15p...

- Đã không mày. đủ chưa thả ra đi..

- Chưa, hình như mẹ còn bên ngoài...

Tôi biết điều gì đó không ổn, nhận ra hình như nó lừa mình mẹ nào rảnh rỗi mà rình.. chắc chỉ vô tình đi ngang thôi. Hay nó cũng nhầm giống tôi.. hay là nó cỗ tình.??

- Ayyy daaa tránh ra đi hôi nách bà cố luôn thằng quỷ nhỏ

- Làm gì có ( mặt nó ngại ngùng đứng dậy)

Nó lặng lẽ xuống nền nằm ngủ, nằm co ro 1 hồi tự nhiên thấy tội quá. Mẹ nó mà biết chắc xót con trai lắm đây!! Nên tôi bảo

- Lên đi...nằm xa xa tao ra

Nó hí hửng lên giường nằm lại bên tôi.. ngủ ngon lành!