Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi

Chương 170: Đồng Ý Có Bảo Bốih





Như hiểu được sự lo lắng của cô lúc này Cố Minh Kiệt dừng lại hành động của mình nhìn cô đầy ôn nhu hỏi.

- Tiểu Di có phải em còn chưa tin tưởng anh không?.

- Vốn dĩ hôm nay hắn có chút không vui vẻ lắm bởi lẽ lúc tối sau khi hắn đưa Tiểu Di về biệt thự riêng của mình trong khi cô đang lấy đồ ra nấu bữa tối hắn giúp cô mang túi xách lên phòng nhưng hắn chợt nhớ ra hắn chưa mang điện thoại trong túi xách ra cho cô chính vì thế hắn tự mở khóa túi xách của cô lấy điện thoại ra nhưng khi vừa mở túi xách của cô ra ngoài thấy điện thoại hắn còn thấy một thứ khác là một vỉ thuốc nhỏ mà theo hắn đọc tên tiếng anh trên vỉ thuốc thì thuốc này là thuốc tránh thai.

bàng hoàng chính là cảm xúc của hắn lúc đó thời gian qua họ rất hòa hợp nếu không muốn nói là rất hạnh phúc vậy lý do gì cô phải dùng tới loại thuốc này?là cô không muốn có con với hắn hay do còn lý do nào khác mà hắn không biết?hỏi sao thời gian qua họ thân mật không ít hắn cũng đã vài lần cố tình để mầm mống của mình ở trong cô vậy nhưng!.

.

tuy nhiên hắn là cố tình làm vậy và mục đích chỉ có một hắn muốn cô và hắn có bảo bối nhỏ và có một gia đình nhỏ của riêng mình nhưng chính hắn cũng không nghĩ rằng vậy mà cô lại dùng thứ thuốc này.

suy nghĩ một chút hắn quyết định sẽ không hỏi lý do cô làm vậy vì hắn biết cô gái nhỏ của hắn luôn hành động hoặc làm gì đó đều có lý do chính đáng của mình vậy nhưng sự tò mò và một chút khó chịu vẫn len lỏi trong lòng hắn.

Tiểu Di lúc này dù vẫn đang bị dục vọng chiếm dữ và người đàn ông phía trên cô vẫn luân động rất mạnh mẽ nhưng câu hỏi vừa nãy của hắn làm cô tỉnh táo lại rất nhiều,cô đưa ánh mắt nhìn hắn vừa thở dốc Tiểu Di lên tiếng hỏi hắn.

- Kiệt anh! anh biết việc em!
Cố Minh Kiệt đưa ngón tay đặt lên môi cô khàn khàn nói.


- Bà Xã anh xin lỗi đã tự tiện lục lọi đồ của em,là anh vô tình nhìn thấy thôi em đừng suy nghĩ nhiều anh tôn trọng quyết định của em.

Tiểu Di cố gắng bỏ ngón tay hắn ra khỏi môi mình dò hỏi.

- Kiệt anh thật sự muốn chúng ta có bảo bối nhỏ chứ?nhưng em sợ kiệt em sợ một ngày nào đó anh không còn yêu em nữa vậy bảo bối nhỏ của chúng ta phải làm sao đây?em không muốn sinh con ra mà không cho con đủ cả ba và mẹ em!
Cố Minh Kiệt đứng hình mất vài giây sau đó hắn thúc mạnh một cái bên trong cô như để trừng phạt suy nghĩ ngốc nghếch của cô lúc này hắn vẫn luân động không ngừng nghiến răng hơi tức giận lên tiếng.

- Ai nói anh sẽ không yêu em nữa?hay em chưa tin tưởng tình yêu của anh?anh nói cho em biết dù có thế nào anh cũng sẽ chỉ yêu một mình em thôi.

nếu em còn vướng mắc về tình cảm anh giành cho em vậy chúng ta chưa cần có bảo bối vội đến bao giờ em cảm nhận trọn vẹn được tình cảm của anh thì chúng ta có bảo bối sau cũng không sao.

Tiểu Di hơi choáng váng với những cú thúc khá mạnh của hắn hiện tại nhưng cô vẫn cố gắng hỏi hắn.

- Kiệt anh thật sự muốn chúng ta có bảo bối nhỏ chứ?.

Hắn không cần suy nghĩ gật đầu chắc nịch nói.

- Anh muốn.

Tiểu Di lúc này có chút mơ màng mỉm cười nhìn hắn sau đó nói.

- Vậy chúng ta sẽ có thật nhiều bảo bối nhỏ nhé được không ông xã.

Sau câu nói của Tiểu Di là một màn hôn môi nóng bỏng diễn ra,trong căn phòng to lớn có hai thân thể đang quấn lấy nhau người đàn ông không ngừng ra vào đòi hỏi người phụ nữ còn người phụ nữ chỉ biết nằm im phát ra những tiếng rên rỉ quyến rũ người đàn ông phía trên mình không ngừng yêu thương người con gái dưới thân.

dù nói sẽ chỉ 2 lần,sẽ rất nhẹ nhàng nhưng lúc này dường như hắn đã quên sạch lời hứa đó mặc cho cô gái dưới thân kiến nghị hắn vẫn không ngừng lại miệng liên tục b*m** chêu đùa hai nụ hoa xinh đẹp ở nơi cao ngất kia phía dưới không ngừng ra vào không ngừng nghỉ.

Dù mệt mỏi ra sao khi trời vừa sáng Tiểu Di đã thức giấc dù nói hôm qua hắn luôn đòi hỏi cô nhưng xem ra hắn vẫn còn chút tình người không hành hạ cô mệt mỏi tới mức không biết gì,nhìn điện thoại mới 7h sáng Tiểu Di nhẹ nhàng ngồi dậy nhìn người đàn ông đang ôm cô ngủ ngon lành mỉm cười đúng là người đàn ông có khuôn mặt yêu nghiệt hỏi sao đi đến đâu cũng gây họa làm cô ghen muốn chết.

đang ngắm nhìn khuôn mặt hắn say mê thì giọng hắn đột ngột vang lên.

- Bà Xã em nhìn anh đủ chưa?mới sáng sớm đã muốn quyến rũ anh rồi sao?.

Tiểu Di lúc này mới giật mình hoàn hồn bĩu môi nhìn hắn.

- Anh tự luyến vừa thôi em đang nhìn anh xem sau lần thất hứa hôm qua em sẽ cho anh nhịn đói bao lâu cho vừa đấy đồ lưu manh nhà anh.

Hắn nhanh chóng kéo tay bà xã của mình nằm xuống ôm vào lòng giọng nói có chút ủy khuất.


- Bà xã em làm vậy là không công bằng với anh dù sao anh vẫn biết tiết chế bản thân mà em nghĩ nếu anh không biết tiết chế em còn có thể dậy được sao?.

Tiểu Di có chút tức giận khi nghe những lời bao biện của hắn Tiểu Di lập tức muốn thoát ra khỏi vòng tay hắn lướm tên lưu manh nào đó hơi tức giận.

- Cố Minh Kiệt em mới lười cãi nhau với anh,em mặc kệ anh đấy đồ không có liêm sỉ nhà anh.

Nói xong Tiểu Di lập tức quấn chăn đi tới tủ chọn một bộ váy rồi đi vào phòng tắm mặc tên nào đó đang cười ngặt nghẽo trên giường.

trong lúc Tiểu Di làm bữa sáng thì hắn thay đồ và chuẩn bị tới công ty vì hôm nay hắn và thư ký của mình có chút việc dù là cuối tuần.

Cả hai ngồi ăn sáng với nhau trong lúc ăn Tiểu Di hỏi hắn.

- Ông xã anh hôm nay buổi sáng anh vẫn tới công ty sao?.

Cố Mknh Kiệt đang ăn sáng khi nghe Tiểu Di hỏi hắn cũng gật đầu trả lời.

- Đúng vậy bà xã anh có chút việc gấp vào buổi sáng,buổi trưa sẽ đi ăn với đối tác,tối anh sẽ về nhà em ăn tối với mọi người.

Tiểu Di gật đầu sau đó căn dặn hắn.

- Ông xã em biết anh đang cố đẩy nhanh công việc để nghỉ giáng sinh sớm rồi sang Mỹ với mọi người nhưng làm gì cũng phải giữ sức khỏe nhé,nếu anh mà ốm chúng ta sẽ không đi đâu nữa cả nhớ đấy.

Một lời cảnh cáo tuy nhẹ nhàng của Tiểu Di nhưng cũng khiến hắn toát mồ hôi hột xem ra với hắn lời nói của cô chính là mệnh lệnh không được bỏ qua nếu không hậu quả khi chọc giận bà xã của mình hắn sẽ phải tự ghánh lấy.

- Tuân lệnh bà xã anh biết rồi.

Tiểu Di lườm hắn một cái sau đó tiếp tục dùng bữa sáng của mình,sau bữa sáng Tiểu Di cùng hắn tới Cố Thị vì hôm qua Tiểu Di ở biệt thự riêng của hắn nên hôm nay Tiểu Di phải lấy xe của hắn đi tạm trước khi vào công ty hắn còn cố tình hôn Tiểu Di một cái mới chịu xuống xe vào công ty làm việc.

mỉm cười nhìn theo hắn Tiểu Di có chút bất lực người đàn ông này ngày càng giống như trẻ con vậy.

Vì hôm qua Tiểu Di nói sẽ tới chỗ ở của Âu Tử Đan đón cô bé về nhà mình nên Tiểu Di hiện tại đang tới đó,đi một đoạn khá xa Tiểu Di đã nhìn thấy một cô gái nhỏ bé với một bộ đồ đơn giản đang đứng đó đợi mình,đi tới gần chỗ Âu Tử Đan đang đứng Tiểu Di bấm còi nhìn ra bên ngoài gọi.

- Tử Đan lên xe đi.

Âu Tử Đan hôm qua sau khi bỏ về từ Mạc Thị cô nàng đi một mạch về nhà khóa cửa nhốt mình trong phòng mặc cho điện thoại liên tục báo có người gọi tới và cả tin nhắn xin lỗi và giải thích của Mạc Cẩn Vũ nhưng Tử Đan vẫn im lặng,đến sáng nay nhớ ra cuộc hẹn với chị Tiểu Di nên Tử Đan mới dậy vệ sinh cá nhân, chọn đồ rồi đứng đây đợi chị Tiểu Di tới đón.

Khi Tử Đan lên xe Tiểu Di cho xe chạy đi sau đó quay sang hỏi cô bé bên cạnh.


- Tử Đan em đợi chị lâu không?tại chị phải đưa anh Minh Kiệt tới Cố Thị rồi mượn xe của anh ấy mới tới đón em được em thông cảm nhé.

Tử Đan cười ngượng lắc đầu nhìn Tiểu Di.

- Không sao chị Tiểu Di em đợi không lâu lắm em cũng vừa mới ra thôi mà.

Thấy nụ cười ngượng gạo trên khuôn mặt Tử Đan cộng thêm chuyện sáng nay hắn kể việc hôm qua anh Cẩn Vũ nhắn tin trong nhóm của họ làm cô gái nào đó giận, cô có thể chắc chắn hai người này xảy ra chuyện rồi mỉm cười nhẹ Tiểu Di nhìn phía trước sau đó dừng xe lại hỏi Tử Đan.

- Tử Đan có muốn cùng chị uống một ly cà phê không giờ vẫn còn khá sớm mà.

Tử Đan có chút ngập ngừng sau đó gật đầu đồng ý.

Tiểu Di cho xe dừng lại ở một quán cà phê không xa,Cả hai chọn một chiếc bàn gần sát cửa sổ rồi ngồi xuống trong khi Tiểu Di gọi một ly nước ép dâu thì Tử Đan lại gọi một ly cà phê sữa.

trong lúc đợi nhân viên mang đồ uống hai cô gái gọi ra cho họ thì Tiểu Di nhìn Tử Đan bâng quơ hỏi.

- Tử Đan em và anh Cẩn Vũ đang giận nhau sao?.

Đột nhiên bị hỏi vấn đề mình đang mắc phải Tử Đan có chút bối rối sau cùng cô nàng vẫn chọn né tránh câu hỏi đó của Tiểu Di vì Tử Đan không muốn chuyện của cô làm mọi người phải suy nghĩ.

- Không có gì đâu chị Tiểu Di em và chủ tịch thì có chuyện gì mà giận nhau chứ?anh ấy là chủ tịch em là thư ký của anh ấy vậy nên lời anh ấy nói em đều phải làm theo sẽ không có chuyện giận dỗi gì ở đây đâu chị.

Tiểu Di vẫn nhìn Tử Đan chằm chằm sau đó lên tiếng.

- Nhưng trên mặt em đang thể hiện rõ những điều chị vừa nói là đúng đấy Tử Đan,có chuyện gì em có thể tâm sự với chị.

Âu Tử Đan có chút bối rối cô nàng quên mất trước mặt mình là một cô gái vô cùng tinh tế và hiểu người bên cạnh mình hay đối phương đang nghĩ gì,vậy nên việc né tránh của Tử Đan hiện tại sẽ không thể qua mắt được chị ấy, chỉ có điều Tử Đan không biết nên tâm sự từ đâu với chị ấy đây.

.