Trác Yến Thừa chân mày khẽ nhếch, bộ dáng vô cùng tự hào: "Tất nhiên, anh cái gì cũng biết."
Cô bỗng nhiên muốn biết trong những năm này Trác Yến Thừa ở nước ngoài đã trải qua như thế nào. Anh có tiền như vậy, cũng coi như muốn ăn đồ Trung cũng không cần phải tự mình xuống bếp chứ.
Đang nghĩ, cửa thang máy liền mở ra.
Cô bước ra ngoài, sau lưng truyền đến âm thanh của Trác Yến Thừa: "Chốc nữa làm xong anh sẽ gọi em."
Cô quay đầu nhìn anh, định nói 'không cần', anh lại dơ cái túi lên: "Có đem cả phần của em rồi."
Anh nói xong liền đi về nhà trước.
Cô bỗng có chút vô lực.
Lúc cô cần anh thì anh không xuất hiện, bây giờ cô không cần anh nữa.....vậy thì không cần nữa.
Cô về nhà tiếp tục viết kịch bản, không biết đã qua bao lâu, chuông cửa bông kêu lên. Là Trác Yến Thừa.
Thôi vậy, một bữa cơm mà thôi.
........
Trên bàn ăn, mỗi người đều im lặng ăn cơm, cô không có chủ đề gì để nói. Trác Yến Thừa mở miệng: "Công việc như thế nào?"
Cô ăn một miếng thịt cá: "Rất tốt, phúc lợi công ty rất tốt, kí túc xá được xếp cho tôi có thể nhìn thấy sông Hoàng Phổ."
Trác Yến Thừa bắt đầu bật chế độ nói chuyện phiếm gia đình: "Nội dung công việc của em là gì?"
Uhh......
Cái này cô sao có thể nói cho anh được?
Vạn nhất anh tìm thấy đoạn kịch do cô viết thì sao?
Thế là cô đánh trống lảng: "Chỉ là làm vài công việc văn phòng thôi, rất nhẹ nhàng."
Sau đó hai bên lại tám thêm vài câu, ăn cơm xong cô nghĩ có nên ở lại rửa bát không, chung quy cũng không thể ăn không uống không, mặc dù là anh chủ động mời cô đến.
Nhưng Trác Yến Thừa lại nói: "Có máy rửa bát."
Được rồi.
"Cảm ơn anh đã chiêu đãi, vậy tôi về trước."
Cô đi ra ngoài, Trác Yến Thừa tiễn cô: " Không cần khách khí, chúng ta là hàng xóm, nên tương thân tương ái."
"......."
Tương thân tương ái, bốn chữ này là dùng như vậy sao?
Cô đi đến của nhà mình, vừa mở cửa định vào, Trác Yến Thừa đột nhiên gọi cô: "Tinh Tinh."
Cuối cùng cũng không có chữ 'Tiểu'.
Cô xoay người nhìn anh: "Hả?"
Trác Yến Thừa một bộ biểu tình định nói lại thôi, cái này lại không giống với anh chút nào, lúc trước anh luôn có gì nói đó.
"Không có gì, chỉ là muốn hỏi em....có thể nào chấp nhận kết bạn wechat với anh không?"
Tim cô bỗng hẫng một nhịp.
Là cô nhìn lầm đúng không?
Tại sao lại cảm thấy Trác Yến Thừa lúc này có chút hèn mọn?
Anh ấy là thiên chi kiêu tử đấy.
"Phải xem tâm trạng đã."
Cô muốn đi vào, bên tai lại vang lên tiếng của anh: "Vậy tâm trạng em bây giờ có tốt không?"
"Không tốt."
Cô nói xong liền đi vào đóng cửa, nhịn không được cười ra tiếng.
Đương nhiên, cô cười không phải vì Trác Yến Thừa, mà là vì cô cảm thấy mình quá đỉnh.
Đã ăn uống no nê, cô lại tiếp tục viết kịch bản.
Khi sắp đến 10 giờ, có số lạ gửi tin nhắn cho cô, hỏi cô có muốn ăn khuya không.
Không phải Trác Yến Thừa thì là ai?
Cô trả lời 【Không ăn】, rồi tiếp tục tăng ca.
Điện thoại lại vang lên, vẫn là tin nhắn của Trác Yến Thừa.
【Vậy sáng mai em muốn ăn gì?】
Cô cau mày, tay cầm điện thoại lên mạnh mẽ gõ chữ 【Trác Yến Thừa, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?】
Trác Yến Thừa【Theo đuổi em】
"....."
Cô không trả lời, trực tiếp để chế độ im lặng.
Hừm, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh.....cái rắm!
Chuông cửa lúc này đột nhiên vang lên.
Cái tên này đúng là......
Cô đi ra mở cửa, bên ngoài quả nhiên là Trác Yến Thừa.
"Làm gì?"
Trác Yến Thừa câu khóe môi: "Bình nóng lạnh nhà anh hỏng rồi, vừa nãy anh làm cơm cho em ăn, bây giờ anh đến nhà em tắm nhờ, rất công bằng mà, đúng chứ?"
"Công bằng cái gì.....này, Trác Yến Thừa, anh đừng..."
Anh vô cùng chuẩn xác chỉ vào nhà tắm: "Chỗ đó đúng không? Được, để anh tự mình đến, không cần giúp anh."