Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1071: "Em biết rồi."  



Chu Hiểu Tinh vừa dứt lời liền thấy Cố Mạc Hàn đã quay về phòng.



Ngay sau đó, cửa phòng cũng nhanh chóng đóng lại trước mắt cô ta.



Ngăn cách bởi một cánh cửa, cô ta có cảm giác cả hai như bị ngăn cách bởi hai thế giới khác nhau vậy.



Không biết có phải do cô ta đã suy nghĩ nhiều không, nhưng cô ta luôn cảm thấy Mạc Hàn hôm nay có chút kỳ quái, rõ ràng là không giống so với ngày thường.

Advertisement



Hôm nay, anh luôn tỏ ra vẻ bất cần đời, không quan tâm đến những thứ xung quanh.



Trước đây, anh không như thế này.



Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?



Chợt nghĩ đến Nam Khuê, trong lòng Chu Hiểu Tinh hoảng loạn không thôi.



Mạc Hàn trở nên quái lạ kể từ sau khi người phụ nữ kia bước chân lên hòn đảo này.



Vì vậy, cô ta không thể ngồi yên, bó tay chịu chết được.



Cô ta phải nhanh chóng ra tay trước thôi!



Buổi tối, sau khi tắm xong, Chu Hiểu Tinh cố ý thay một bộ đồ ngủ gợi cảm mà cô ta chưa bao giờ dám mặc.



Sau đó, cô ta gõ cửa phòng của Cố Mạc Hàn.







"Mạc Hàn, anh đã ngủ chưa?"



Giọng nói nhẹ nhàng của Chu Hiểu Tinh vang lên ngoài cửa.



“Em có chuyện gì sao?” Anh hỏi lại.



"Ừm, em hơi chán, muốn nói chuyện với anh một chút, được không?"



Giọng điệu cô ta vang lên trong đêm cực kỳ nhẹ nhàng.



Sau một hồi do dự, Cố Mạc Hàn cũng mở cửa ra.



Khi nhìn thấy chiếc váy ngủ gợi cảm trên người của Chu Hiểu Tinh, anh đã vô cùng choáng váng.



Chu Hiểu Tinh còn tưởng Cố Mạc Hàn ngỡ ngàng trước bộ dáng kinh diễm của cô ta sau khi tắm xong, thế là cô ta tỏ vẻ thùy mị, nói bằng giọng ôn nhu: "Cửa cũng đã mở rồi, anh không tính mời em vào trong ngồi một lát sao?"



"Em vào đi!"



Khi bước vào trong phòng, Chu Hiểu Tinh nhìn ngó xung quanh và quyết định ngồi xuống bên giường của Cố Mạc Hàn.



Hai người đã cùng nhau trò chuyện một lúc lâu.



Sau đó, Cố Mạc Hàn nhìn Chu Hiểu Tinh: "Thời gian không còn sớm nữa, nhiệt độ cũng đã xuống thấp, em nên về nghỉ ngơi sớm đi."



"Em biết rồi."







Chu Hiểu Tinh đáp lại, sau đó cô ta liền đứng lên.







Đúng lúc vừa bước tới cửa và chuẩn bị ra ngoài.







Đột nhiên, cô ta quay lại và ôm lấy Cố Mạc Hàn từ phía sau.







Giọng nói phát ra càng thêm nũng nịu đến tận xương: "Mạc Hàn, em..."




Mới nói được nửa câu, nhưng cô ta lại ngại ngùng vô cùng.