Ảo não! Phẫn nộ! Trước mặt mọi người, Vi Thắng Nam trút cơn tức giận vô bờ bến của mình ra một cách mãnh liệt! Nhìn Nghê Quang Vũ nằm trên mặt đất như một con chó chết, Vi Thắng Nam hung ác nói: "Chồng tôi nói, anh ấy không muốn tay tôi dính máu”. "Cho nên, tôi sẽ không giết anh”. "Nhưng tôi có thể đảm bảo với anh”. "Từ nay về sau, tất cả những người bị anh ức hiếp, đều sẽ tìm anh để tính sổ!!" Vi Thắng Nam quay đầu rời đi. Ngay khi cô ấy chen lấn ra khỏi đám đông, phía sau liền vang lên tiếng hét của Nghê Quang Vũ! Vào lúc này, biệt thự nhà họ Hậu ở Thiên Môn. Hậu Thư Hạo ngồi một cách tao nhã trong phòng khách. Hắn ta đang cầm một tờ báo quốc tế. Không lâu sau, hắn từ từ gấp tờ báo lại, trên miệng nở một nụ cười tự tin và mưu mẹo. Một giờ trước, Hậu Thư Hạo vừa gọi cho Nghê Quang Vũ. Có thể nghe thấy qua điện thoại rằng Nghê Quang Vũ đang rất nóng lòng muốn có được Hứa Mộc Tình. Hắn càng nóng vội, Lý Phong càng nhanh chết. Nghê Quang Vũ này chả có bản lĩnh gì, chỉ dựa hơi vợ là giỏi. Mà vợ hắn thì lại là có thể hô mưa gọi gió ở cái đất Thiên Môn này! Một tập đoàn Lăng Tiêu bé nhỏ đối đầu với vợ của Nghê Quang Vũ. Đúng là lấy trứng chọi đá. Lao đầu vào chỗ chết! Hậu Thư Hạo cầm tách trà sứ trắng xanh. Hắn ghé sát miệng vào một cách duyên dáng, thổi nhẹ làn hơi ấm. Lúc này, thư ký lo lắng bước vào. "Cậu chủ, không ổn rồi”. "Hàng chục dự án của chúng ta ở Thiên Môn bất ngờ bị niêm phong rồi”. "Nhiều quản lý và người phụ trách của chúng ta đã bị bắt!" "Choang!" Tay Hậu Thư Hạo bất ngờ rung lên. Chiếc tách trà sứ trắng xanh trị giá hàng chục nghìn trên tay hắn cứ như vậy rơi xuống đất. Hắn ta đột ngột đứng dậy và nhìn chằm chằm vào thư ký.