Con đàn bà khốn nạn!” “Tao đường đường là con trai thứ ba nhà họ Lương, lại bị ức hiếp ở một nơi nhỏ bé như vậy!” “Hứa Mộc Tình, mày đợi đấy cho tao, tao sẽ lập tức gọi người tới!” “Buổi tối hôm nay, tao nhất định sẽ đè mày xuống giường và chơi một trận đã đời!” “Cộc cộc cộc!” Ngay khi Lương Hàn Thần định lấy điện thoại ra gọi điện, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Lương Hàn Thần lập tức quay đầu hét to: “Ai!” “Phục vụ phòng”. Từ ngoài cửa giọng một người đàn ông vọng vào. Lương Hàn Thần mất kiên nhẫn nói: “Tôi không gọi phục vụ phòng!” “Thưa anh, tôi chắc chắn rằng anh đã gọi phục vụ phòng”. Lương Hàn Thần tức giận mở cửa phòng: “Tôi đã nói rồi, tôi không có gọi phục vụ phòng”. Tuy nhiên, Lương Hàn Thần vừa nói xong. Anh ta lại phát hiện ra đứng ở ngoài cửa lại là sáu người đàn ông cao lớn. Người đẫn đầu chính là Lưu Đức Luân. Lưu Đức Luân cười lạnh một tiếng: “Phục vụ phòng này là do anh tôi đặc biệt chuẩn bị cho anh Lương đây”. “Anh Lương, mời anh đi theo chúng tôi”. Nói xong, người bên cạnh lập tức ụp bao tải lên đầu Lương Hàn Thần. “Thả tao ra, thả tao ra”. Lương Hàn Thần hét lên trong bao. Lưu Đức Luân mất kiên nhẫn, đấm một nhát vào bụng Lương Hàn Thần. Cuối cùng, Lương Hàn Thần đau đến mức không thể phát ra tiếng mới chịu dừng lại. “Dắt đi”. Mười lăm phút sau, ở một tiệm xăm ở trong thành phố. Lý Phong lúc này đang ngồi trên ghế của tiệm xăm. Anh cầm một cuốn sổ trên tay. Trên đó có rất nhiều hoa văn. Tang Cẩu đứng ở bên cạnh. Lý Phong ngẩng đầu hỏi Tang Cẩu: “Nhiều hoa văn phức tạp như vậy, cậu cũng có thể xăm được à?” Tang Cẩu vô cùng tự tin gật đầu: “Đại ca, lúc tôi còn rất bé đã làm nghề này rồi”. “Mặc dù đã không luyện tập nhiều năm, nhưng vẫn có kỹ thuật”. Lý Phong gật đầu, tiện tay vất cuốn sổ sang một bên, nói: “Những họa tiết này không được, cậu làm theo lời tôi nói đi”. Nói xong, Lý Phong đứng dậy, quay đầu nhìn Lương Hàn Thần đang nằm bên cạnh. “Mày muốn làm gì? Mày muốn làm gì? Mày biết tao là ai không, tao là…..” “Bốp!” Lý Phong cho anh ta một cái tát bay luôn hai chiếc răng cửa. Câm miệng! Chỉ với một ánh mắt, Lương Hàn Thần bị đã run lên vì sợ. Anh ta chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt nào đáng sợ như vậy. Khoảnh khắc đó, giống như rơi xuống hố băng lạnh lẽo. Sau đó, Tang Cẩu tiêm thuốc mê cho Lương Hàn Thần rồi cầm lấy dụng cụ xăm hình chuyên nghiệp”. Khi màn đêm sắp buông xuống, Tang Cẩu lau mồ hôi trên trán, cười nói: “Cuối cùng cũng xong rồi”. Tuy nhên, Lý Phong xoa xoa cằm: “Tại sao tôi cứ cảm thấy thiếu gì đó?” Lúc này, đột nhiên có người đẩy cửa bước vào. Chương 250: Trả thù tàn bạo Hứa Hạo Nhiên phấn khích hét lên: “Anh rể, Lưu Đức Luân nói Lương Hàn Thần ở chỗ anh, anh ta đâu? Mau cho em gặp thần tượng của em với!” Vừa nói chuyện, Hứa Hạo Nhiên vừa xông vào phòng. Khoảnh khắc cậu ta nhìn thấy Lương Hàn Thần, đột nhiên che miệng hét lên! “Mẹ ơi!” Lúc này, Lương Hàn Thần đã bị lột sạch quần áo. Khắp người từ đầu cho tới chân. Toàn cơ thể chỗ nào cũng có hình xăm. Mà các hình xăm đều vô cùng kỳ quái. Có cậu bé hồ lô, cảnh sát trưởng mèo đen, Shuke Beita, chuột da xanh và mèo mặt to, con đầu to bố đầu nhỏ, thậm chí xăm cả hình cừu vui vẻ và sói xám. “Anh rể, anh ta là thần tượng của em đó!” “Tại sao anh lại khiến thần tượng của em ra nông nỗi này!” Tang Cẩu ở bên cạnh lập tức kể lại cho Hứa Hạo Nhiên nghe những chuyện đã xảy ra. Hứa Hạo Nhiên đang cảm thấy rất thương xót cho anh ta, sau khi nghe tin Lương Hàn Thần dám ra tay với chị gái, ngay lập tức thay đổi sắc mặt. Cậu ta không nói lời nào, cầm lấy một con dao ở bên cạn