Lương Hàn Thần luôn bị nhốt trong biệt thự, anh ta không hề biết rằng gia tộc Lương Thị đã bị thiệt hại nặng nề như thế nào.
Hiện giờ, nhà họ Lương đã hoàn toàn phong tỏa tin tức không cho người ngoài biết chuyện này.
Một khi người ngoài biết được các cao thủ của gia tộc Lương Thị đều đã chết hết.
Sợ rằng tất cả tài sản của gia tộc bọn chúng sẽ bị chín gia tộc còn lại nuốt chửng trong thời gian ngắn.
Lúc này, Lại Tranh Hồng âm thầm lẻn vào.
Buổi tối hôm qua mặc dù giữ được mạng sống nhưng đến bây giờ mông của anh ta vẫn rất đau.
Anh ta vô cùng phẫn nộ.
Lại Tranh Hồng đánh lạc hướng hai vệ sĩ và nói nhỏ với Lương Hàn Thần: “Cậu chủ, tên Lý Phong này chúng ta không động vào được, thực lực của hắn rất mạnh”.
“Lão gia nếu như không ra tay, chúng ta nhất định sẽ không đối phó được hắn”.
“Nhưng chúng ta có thể tìm một cách khác”.
“Đừng vòng vo nữa, nói mau”. Lương Hàn Thần vẻ mặt sốt ruột.
Nụ cười của Lại Tranh Hồng dần trở nên xấu xa: “Người của chúng ta bây giờ đều bị lão gia khống chế, khó mà ra tay được”.
“Nhưng cậu chủ có thể mượn tay kẻ khác”.
Lương Hàn Thần suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.
“Bình thường những người tôi quen đều là mấy tên đầu óc bã đậu”.
Chương 258: Vứt xuống sông
“Gọi chúng đến chơi gái thì thằng nào cũng tới đúng giờ, nhưng bảo bọn chúng đi đối phó người khác, đúng là nằm mơ”.
“Cậu chủ có phải quên mất một người rồi không?” Lại Tranh Hồng nhỏ giọng nhắc nhở.
“Ai?”
“Kỳ Tử Hạo!”
Khi nghe thấy cái tên Kỳ Tử Hạo, hai mắt Lương Hàn Thần sáng rực lên.
“Đúng vậy, sao lại quên mất tên nhị thế tổ này được”.
Gia đình họ Kỳ cũng giống như gia tộc Lương Thị, được xếp hạng trong mười thế gia hàng đầu ở Thành Hải.
Kỳ Từ Hạo là nhị thế tổ nổi tiếng.
Không học vấn không nghề nghiệp, kiêu ngạo độc đoán.
Ở Thành Hải không có việc gì hắn không dám làm.
Mối quan hệ của hắn và Lương Hàn Thần khá tốt, ngày thường hai người thường cùng chơi đàn bà trên một chiếc giường lớn.
Trên bàn rượu của Lương Hàn Thần luôn có hình bóng của Kỳ Tử Hạo.
Lại Tranh Hồng nói: “Nếu như cậu chủ gọi điện, nhờ Kỳ Tử Hạo đi giết Lý Phong, hắn nhất định sẽ không đồng ý”.
“Nhưng nếu như nói với Kỳ Tử Hạo, Cố Ngôn Hi đã được Lý Phong bao nuôi rồi”.
“Hắn nhất định sẽ đem theo tất cả người của mình đi tìm Lý Phong và ép hắn ta vào chỗ chết!”
“Kỳ Tử Hạo vẫn luôn theo đuổi Cố Ngôn Hi, việc này tất cả mọi người trong Thành Hải đều biết rõ”.
“Được lắm! Cách này rất hay, cậu lập tức đi sắp xếp cho tôi!”
Nhìn Lại Tranh Hồng vội vàng rời đi, nụ cười trên gương mặt Lương Hàn Thần càng trở nên hung dữ.
“Ha ha, Lý Phong nếu mày đã đánh nhau giỏi vậy, có bản lĩnh thì cũng giết chết tên ngốc Kỳ Tử Hạo đó đi!”
“Giết chết hắn, không chỉ gia tộc họ Kỳ ở Thành Hải sẽ giết chết mày, mà cả nhọ họ Tôn ở Phúc Châu cũng cũng không buông tha cho mày”.
...........
Lý Phong vẫn chưa quay về Đông Hải.
Anh cùng Vương Tiểu Thất và những người khác, vừa uống nước trái cây vừa ngồi trên ghế dài trong công viên, ngắm nhìn dòng người qua lại.
“Đại ca, vừa rồi Triệu Tứ gọi điện thoại cho tôi nói rằng chủ tịch cùng phu nhân sắp đi Phú Châu”.
Lý Phong khẽ gật đầu.
Vài ngày trước, Hứa Hiếu Dương nói rằng ông ấy định đến Phú Châu để khảo sát thị trường.
Lý Phong lúc đó nghĩ muốn dành không gian riêng cho hai người, để Liễu Ngọc Phân đi cùng với Hứa Hiếu Dương.
Hai vợ chồng lấy nhau đã lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ đi du lịch.
Có Triệu Tứ ở bên cạnh Hứa Hiếu Dương, Lý Phong không phải lo lắng cho sự an toàn của ông ấy.
Dù sao thì Hứa Hiếu Dương làm việc trước giờ luôn thận trọng, không thể nào đắc tội người khác được.
Ngay cả khi gặp phải một băng nhóm lưu manh côn đồ, Triệu Tứ cũng có thể dễ dàng giải quyết.
“Đại ca, chúng ta đến đây không phải để làm rối tung thế giới ngầm ở Thành Hải sao? Sao giờ lại ngồi trong công viên sưởi nắng thế này?”