Lương Hàn Thần đi qua đi lại trong phòng khách với vẻ mặt lo lắng.
“Chuyện gì vậy? Vì sao đến giờ vẫn chưa có tin tức của nhà họ Kỳ”.
“Anh à, xin đợi thêm chút nữa, tôi gọi điện thoại hỏi xem”.
Lại Tranh Hồng nhanh chóng gọi điện thoại.
Chương 260: Từng gặp ba lần
Anh ta cúp máy xong hơi cau mày nói: "Lạ nhỉ, sao người nhà họ Kỳ không có phản ứng gì thế?"
"Lũ vô dụng! Chẳng lẽ lũ vô dụng này cũng sợ Lý Phong à?"
Lương Hàn Thần giận điên người, vơ lấy cái cốc bên cạnh ném mạnh về phía Lại Tranh Hồng.
"Cậu mau nghĩ cách cho tôi, nếu không nghĩ ra cách gì tôi sẽ đánh gãy tay chân cậu rồi ném xuống sông đấy".
Lại Tranh Hồng sợ mất mật, anh ta biết Lương Hàn Thần nói được làm được.
Lại Tranh Hồng đảo mắt, vỗ tay hét lên: "Anh à, hay là anh tự mình gọi cho chị gái Kỳ Tử Hạo đi".
Chị gái Kỳ Tử Hạo tên Kỳ Ti Mẫn.
Lúc cô ta hai mươi tuổi đã lấy cậu cả nhà họ Tôn ở Phú Châu.
Gia tộc Kỳ Thị có thể đứng vững vàng ở đô thị quốc tế Thành Hải, mà còn nằm trong top mười gia tộc lớn nhất ở đây.
Là nhờ vào sự giúp đỡ của nhà họ Tôn ở Phú Châu.
Lương Hàn Thần ngẩn người, sao tự nhiên lại gọi cho chị gái Kỳ Tử Hạo làm gì.
"Anh à, nếu tôi nhớ không nhầm thì quan hệ của hai người cũng khá ổn mà. Hình như cô ta là fan hâm mộ của anh đó.
Vừa nghe thấy ba từ fan hâm mộ Lương Hàn Thần cười khẩy nói: "Bây giờ ông đây vẫn còn fan hâm mộ cơ á? Mặt mũi của ông đây đã bị ném tới nhà xí từ lâu rồi".
"Anh đừng nóng".
Lại Tranh Hồng vội giải thích: "Từ nhỏ Kỳ Ti Mẫn đã rất thương Kỳ Tử Hạo".
"Bây giờ chúng ta không hiểu rõ hoàn cảnh nhà họ Kỳ".
"Nhưng chúng ta có thể gọi điện thoại nói cho Kỳ Ti Mẫn biết chuyện này".
Nghe Lại Tranh Hồng nói thế, Lương Hàn Thần hiểu ra.
Anh ta chỉ vào Lại Tranh Hồng: "Cậu nói tiếp đi".
Lại Tranh Hồng tiếp tục nói: "Tôi và anh đã gặp Kỳ Ti Mẫn ba lần rồi".
"Cũng biết cô ta rất nóng tính".
"Nếu chúng ta kể cho Kỳ Ti Mẫn nghe chuyện Lý Phong đánh què Kỳ Tử Hạo thì cô ta sẽ làm gì?"
Lương Hàn Thần lập tức vỗ tay.
"Cái đầu chó của cậu đúng là thông minh, sao tôi không nghĩ ra nhỉ?"
"Được rồi, giờ chúng ta sẽ gọi cho cô ta".
Điện thoại kết nối rất nhanh.
"Sao cậu Lương lại có thời gian gọi cho bà cô già này thế".
"Lần trước tôi hẹn mấy cô bạn muốn mời cậu đi ăn mà cậu không đến đâu đấy".
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói lanh lảnh của một người phụ nữ.
Lại Tranh Hồng vội ghé sát vào tai Lương Hàn Thần thì thầm mấy câu.
Lương Hàn Thần cười nói: "Chị Kỳ, không phải em không muốn đến".
"Mà vì lần trước em xảy ra mâu thuẫn với một người, hắn đuổi em ra khỏi Phú Châu rồi".
"Đứa nào? Đứa nào dám dọa cậu. Cậu nói đi, giờ tôi đi bắt rồi đánh què hắn, bắt hắn dập đầu xin lỗi cậu".
Kỳ Ti Mẫn đúng là nóng tính như lời Lại Tranh Hồng nói.
Độc đoán.
Tuy nhân phẩm Lương Hàn Thần chẳng ra sao nhưng diễn xuất thì cũng được.
Lương Hàn Thần lập tức kể khổ với Kỳ Ti Mẫn.
Hắn thêm mắm dặm muối bịa chuyện.
Hắn bịa Lý Phong thành một người xấu xa ác độc, lại liên mồm nói xấu tập đoàn Lăng Tiêu.
"Cớ nào lại thế! Cậu yên tâm, chuyện này chị đây lo rồi".
"Tôi sẽ cho người đến Đông Hải bắt thằng cha Lý Phong đến trước mặt cậu, lúc đó cậu muốn làm gì thì tùy".
Thời cơ chín muồi!
Lại Tranh Hồng vội thì thầm mấy câu vào tai Lương Hàn Thần.
Lương Hàn Thần cười đểu.
Sau đó hắn mách Kỳ Ti Mẫn chuyện Kỳ Tử Hạo bị Lý Phong đánh què tay què chân rồi ném xuống sông.
Lương Hàn Thần còn chưa kể xong ở đầu dây bên kia Kỳ Ti Mẫn đã điên tiết hét ầm lên.
"Đời nào có cái lí đó! Thằng chó đấy cũng dám đánh em trai tôi".
"Không được, tôi phải đi Đông Hải, bà đây phải tự tay đ