Không ai ngờ Lý Phong lại ra tay độc ác thế, làm đám bác sĩ sững người. Lúc này, bảo vệ bệnh viện nhanh chóng chạy đến. Trương Bảo Lai thấy bảo vệ chạy vọt vào, chịu đựng cơn đau ở tay, vẻ mặt ác độc nhìn chằm chằm Lý Phong. "Thằng chó, ở bệnh viện của tao mà mày cũng dám đánh tao, mày chết chắc rồi". Sắc mặt Lý Phong vẫn thờ ơ như cũ. Anh dửng dưng nói. "Từ giờ trở đi bệnh viện này không phải của ông nữa". "Ông bị đuổi việc rồi". Trương Bảo Lai ngẩn người nhìn Lý Phong, khóe miệng run rẩy. "Mày không chỉ là thằng điên, còn là thằng thần kinh mới đúng". Trương Bảo Lai hét to với đám bảo vệ đứng bên cạnh. "Chúng mày còn ngây người cái gì? Đánh nó cho tao, đánh nó!" Chương 522: Lái xe như bay đi cứu người Nhưng đám bảo vệ không ai xông lên, ngược lại vây quanh Trương Bảo Lai. Ngay sau đó một người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng bước nhanh tới. Bà ta là Tống Các - viện trưởng của bệnh viện tư nhân. Tống Các vừa đến, Trương Bảo Lai giống như đứa trẻ bị người ta bắt nạt thấy người thân, nhào thẳng lên. "Viện trưởng ơi viện trưởng, ở đây có thằng điên, mau bắt nó lại". "Bốp!" Tống Các tát Trương Bảo Lai một cái thật mạnh. Bà ta chỉ tay vào mặt Trương Bảo Lai tức giận nói: "Trương Bảo Lai, từ khi ông lên làm phó viện trưởng thì bắt đầu làm giả sổ sách, ở giữa kiếm lời”. "Giờ tôi thay mặt ban giám đốc thông báo cho ông, trong vòng ba phút ông thu dọn đồ đạc của mình, cút khỏi bệnh viện cho tôi". "Nếu không thì đừng có trách tôi không khách khí". Trương Bảo Lai sững sờ, ông ta nhìn Tống Các không tin. "Viện trưởng à, bà đang nói đùa đấy à?" "Tôi là người nhà họ Trương, bệnh viện này là của nhà họ Trương, bà dám đuổi tôi á?" Tống Các lạnh lùng cười. "Giờ tôi chính thức thông báo cho ông biết, bệnh viện tư nhân này đã không còn là của nhà họ Trương xấu xa bẩn thỉu các ông nữa. "Vừa nãy bệnh viện tư này đã được cậu Lý đây mua rồi". "Tất cả cổ phần của nhà họ Trương trong bệnh viện này đã không còn". "Giờ cậu Lý chính là chủ tịch trong ban giám đốc bệnh viện". Vừa nghe thấy thế, tất cả mọi người đều ồ lên. Sững sờ! Ngạc nhiên! Không tin được! Anh thật sự mua cái bệnh viện tư này trong một phút đồng hồ. Trời ạ! Người này rốt cuộc là ai thế? Oách quá đi! Giờ Lý Phong không có thời gian cũng chẳng có tâm trạng tiếp tục dây dưa cái đề tài này ở đây. Anh đi thẳng đến trước mặt Tống Các nói với bà ta. "Bà nhanh chóng sắp xếp một phòng VIP cho người bạn này của tôi". "Tôi có việc phải đi rồi, lúc tôi không ở đây hãy chăm sóc cô ấy thật tốt". "Có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi". Thực ra Tống Các cũng không biết rõ về thân thế của Lý Phong là gì? Lúc nhận được tin bà ta cũng sững người. Bà ta hoàn toàn không ngờ có người lại mua được bệnh viện tư của nhà họ Trương trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Giờ thì bà ta biết rõ người trước mặt không phải người bình thường. Sau này có anh ở đây, bệnh viện chắc chắn sẽ ngày càng tốt hơn. Sẽ không còn xấu xa bẩn thỉu như trước nữa. Những người này vì tiền mà chuyện gì cũng dám làm. Lý Phong vừa bước đến sảnh bệnh viện thì thấy Vương Tiểu Thất lái một chiếc xe phân khối lớn màu đen dừng trước mặt anh. Vẻ mặt Vương Tiểu Thất nôn nóng nói. "Đại ca, đã biết ai là người bắt chị dâu đi rồi". "Cô ta là Aurora - chị gái của William". "Người của gia tộc này toàn lũ biến thái". "Em trai thích đàn ông". "Chị gái thì thích đàn bà". Lý Phong không nói gì, ngồi lên chỗ Vương Tiểu Thất vừa ngồi, lái chiếc mô tô phân khối lớn nhanh như bay. Vương Tiểu Thất thấy bóng dáng Lý Phong đi xa, hai tay buông thõn