Anh đẩy nhẹ chân, trong chớp mắt đã biến thành một cái bóng lao vút lên, sau đó dừng lại trước mặt Aurora. Aurora sợ đến mức vội vàng lùi về sau. Bởi vì căng thẳng quá, cả người cô ta loạng choạng, ngã lăn ra đất. Vẻ mặt khó tin. Con ngươi lập lòe. "Anh là ai?" "Rốt cuộc anh là ai?" Ánh mắt lạnh lùng như băng nhìn Aurora. Giọng nói lạnh lẽo như cơn gió thổi từ núi băng tới. "Tôi đã từng cảnh cáo cả gia tộc các cô". "Vùng đất Hoa Hạ này, ai đến người đó chết". Hai mắt Aurora ngày càng trợn to. "Cạch cạch...cạch cạch..." Hai hàm răng cô ta va vào nhau cạch cạch. "Anh ...anh...anh...không thể nào, không phải anh ở Hồng Hải sao?" "Sao anh lại ở đây chứ?" "Cô gái kia là...là..." "Là vợ của tôi". Vừa nghe Lý Phong nói thế, Aurora ngã sõng soài ra đất. Xong rồi! Chiến thần Hồng Hải! Người đàn ông đứng trên đỉnh cao của thế giới lại xuất hiện ở đây. Mà Aurora còn bắt vợ của anh đi. Đến giờ Aurora mới hiểu rõ. Khó trách cô ta đã thích Hứa Mộc Tình ngay từ cái nhìn đầu tiên. Trên đời này cũng chỉ có người phụ nữ xuất sắc như vậy mới xứng với Chiến thần Hồng Hải. Sau sự sợ hãi tột cùng, Aurora bỗng cười to. "Ha ha ha!" "Được chết trong tay anh là vinh hạnh của tôi". "Cho dù là mấy chục năm, mấy trăm năm sau, con cháu trong gia tộc cũng sẽ nhớ rõ nhân vật số một như tôi". "Bọn họ sẽ đóng tôi lên tường để con cháu đời sau cùng chiêm ngưỡng". "Tôi sẽ trở thành niềm kiêu ngạo của cả gia tộc". Một con gió lạnh thổi qua bên người Aurora. Vẻ mặt đang kích động của cô ta bỗng run lên. Lý Phong liếc mắt nhìn. Trong lòng cô ta chợt cảm thấy lạnh lẽo. Nhìn thẳng vào mắt Lý Phong. Aurora bỗng cảm thấy cổ họng mình như bị người ta bóp chặt lấy. Cô ta không thể mở miệng. Nói không nên lời. Giọng Lý Phong bình thản nhưng mỗi câu mỗi chữ anh nói cô ta đều nghe rất rõ. "Tôi đã từng cảnh cáo người đứng đầu gia tộc các cô". "Đừng có động đến vảy ngược của tôi". "Tiếc là hôm nay cô không chỉ động tới vảy ngược". "Mà còn chọc giận tôi". Hai mắt Aurora trợn to. Cô ta vội xua tay: "Không! Không phải thế đâu". "Tôi chưa động đến cô ấy". "Anh có thể giết tôi nhưng không thể đối phó với gia tộc tôi". "Gia tộc Nicholas chúng tôi đã có mấy trăm năm lịch sử rồi". "Không thể vì chuyện nhỏ này mà diệt vong được". Lý Phong khẽ nhếch miệng. "Chuyện nhỏ?" Ánh mắt anh lóe sáng nhìn Aurora. Cả người cô ta lạnh lẽo. "Trên đời này không có ai được phép động đến vợ tôi". "Ai dám thì người đó phải chết". Ánh mắt anh bỗng trở nên sắc bén. Aurora vội dùng hai tay ôm chặt cổ họng mình. Trên mặt cô ta hiện lên vẻ đau đớn tột cùng. Trên cổ nổi đầy gân xanh. Cô ta muốn nói. Nhưng lại không thể nói ra tiếng. Trong cổ họng chỉ có thể truyền ra tiếng "ặc ặc ặc" mà thôi. Chương 525: Để chồng kiểm tra giúp em nhé Sau đó, cơ thể của Aurora co quắp lại. Cô ta giống như đã trải qua hình phạt dã man nhất trên đời này. Sắc mặt ngày càng xanh xao. Từ xanh chuyển thành đen. Sau cùng mí mắt lộn ngược lên. Miệng sùi bọt mép.