Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1460



Chương 1460

“Không được, đã muộn như vậy rồi cô còn một mình tìm tới chỗ này chắc chắn là có chuyện gì đó vô cùng quan trọng. Hơn nữa, nếu tôi đoán không nhầm thì cô cố ý tránh khỏi tầm mắt của Cố Mạc Hàn, tự mình đến đây gặp tôi đúng không?”

Một câu này của Nam Khuê đã đi thẳng vào vấn đề.

Chu Hiểu Tinh nở nụ cười: “Cô thật là thông minh.”

Nam Khuê quay lại nhìn Đông Họa, Chu Tiễn Nam và Lâm Tiêu nói: “Mọi người ăn cơm trước đi, tôi ra ngoài nói chuyện với cô ấy một lát!”

“Khuê Khuê”, Chu Tiễn Nam kêu tên của cô, vẻ mặt lộ rõ sự lo lắng.

“Đừng lo lắng, tôi đã không còn là Nam Khuê mong manh và dễ bị tổn thương giống như ban ngày nữa rồi. Tôi tự có chừng mực và sẽ bảo vệ tốt bản thân mình.”

“Vậy được rồi, có vấn đề gì bất cứ lúc nào cũng có thể gọi chúng tôi.”

Chu Hiểu Tinh cũng mở miệng nói: “Mọi người yên tâm đi, tôi sẽ không làm gì cô ấy đâu!”

Dưới ánh trăng, khoảng sân nhỏ như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng mỏng manh dịu nhẹ.

Ánh sáng dịu dàng ấy chiếu vào gương mặt xinh đẹp của hai người phụ nữ.

Nam Khuê cũng không gấp gáp, người phụ nữ này sẵn sàng chủ động đến tìm cô, điều này chứng tỏ cô ta đã bắt đầu cảm thấy lo sợ.

Vì vậy lúc này bản thân cô là người chiếm ưu thế hơn và cô phải nắm bắt ưu thế này cho thật tốt mới được.

“Trước tiên giới thiệu bản thân một chút đi. Cô chắc là không quen biết tôi, tôi tên là Chu Hiểu Tinh, từ nhỏ đến lớn đều sống ở vùng ven biển này. Có thể nói tổ tiên của chúng tôi đã sống ở nơi này từ rất rất lâu rồi. Nếu không ngại, cô có thể gọi tôi là Hiểu Tinh.”

Chu Hiểu Tinh nói xong, sau đó đưa những ngón tay mảnh mai như ngọc về phía Nam Khuê.

Nhìn bàn tay của Chu Hiểu Tịnh, đúng là một đôi bàn tay đẹp với những ngón tay trắng hồng, thon dài và mềm mại.

Quan trọng hơn chính là khuôn mặt này vô cùng xinh đẹp động lòng người, không chỉ đường nét trên khuôn mặt, mà toàn thân của cô ta cũng lộ ra một loại khí chất không tầm thường.

Dù lớn lên trên bờ biển nhưng làn da của cô lại không bị nắng làm cho đen sạm mà ngược lại còn trắng trẻo đến lạ thường.

Có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy ở bên cạnh thử hỏi người đàn ông nào không động tâm đây?

Nam Khuê hiểu rằng người phụ nữ đang đứng trước mặt cô đây là một đối thủ vô cùng mạnh.

Nhưng cô sẽ không lùi bước và cũng không cho phép bản thân mình sợ hãi.

Nam Khuê cũng không đưa tay ra nắm lấy bàn tay của Chu Hiểu Tinh mà nhẹ nhàng nói: “Tôi tên là Nam Khuê, là bà xã của Lục Kiến Thành và cũng là mẹ của Tư Mặc cùng Niệm Khanh, là hai đứa con trai của anh ấy.”

Không nói bất cứ một lời vô nghĩa nào, cô trực tiếp tuyên bố thân phận cùng chủ quyền của bản thân.

Quả nhiên, khi nghe được lời giới thiệu của Nam Khuê, khuôn mặt của Chu Hiểu Tinh trong nháy mắt liền trở nên trắng bệch.

Tuy rằng trời tối, cô nhìn không rõ lắm nhưng Nam Khuê vẫn nhận ra sắc mặt của cô ta đột nhiên thay đổi, tràn ngập xấu hổ cùng cứng đờ.

“Về phần bắt tay, tôi nghĩ giữa chúng ta là không cần thiết.”