Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1478



Chương 1478

Cố Mạc Hàn thở dài một tiếng, anh quay đầu nhìn Chu Hiểu Tinh: “Nghe lời, ban đêm trời rất lạnh, em trở về nghỉ ngơi sớm đi, sức khỏe của em không chịu nổi đâu.”

“Nhưng, em không muốn quay lại, em chỉ muốn…”

Chu Hiểu Tinh chưa kịp nói xong đã bị Cố Mạc Hàn cắt ngang: “Hiểu Tinh, vì em là vị hôn thê của anh, anh càng muốn trân trọng em hơn.”

Giọng nói của anh rõ ràng hết sức nhẹ nhàng;

Vẻ mặt anh cũng cực kỳ dịu dàng.

Dù nhìn thế nào đi nữa, lúc này, anh trông giống một quý ông cực phẩm vậy.

Nhưng anh đã tàn nhẫn từ chối cô ta bằng một giọng điềm tĩnh và dịu dàng nhất.

Ngay cả khi cô ta đã nhiều lần bày tỏ, cũng đã chủ động như thế nhưng anh vẫn cự tuyệt cô ta.

Dù sao Chu Hiểu Tinh vẫn chỉ là một cô gái trẻ.

Sau nhiều lần bị từ chối, cô ta mất hết cả can đảm.

Nhưng cô ta biết, được ở riêng với anh như ngày hôm nay không phải lần nào cũng có, nên nếu bây giờ cô ta bỏ đi, thế chẳng phải sẽ lỡ mất cơ hội quý giá sao!?

Tiến lên một bước, bàn tay nhỏ bé mềm mại của Chu Hiểu Tinh lại ôm chặt lấy Cố Mạc Hàn.

Cô ta nhón chân, ngẩng đầu nhìn người đàn ông đẹp trai gợi cảm trước mắt với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ: “Mạc Hàn, em không phải người khác, em là hôn thê của anh, và chỉ còn một tháng nữa chúng ta sẽ là vợ chồng với nhau.”

“Em không phải nữ nhân cổ đại, cho nên em không quan tâm đến những thứ lễ nghi tiểu tiết gì đó. Em muốn anh thừa nhận em, cho nên để em ở cạnh anh, có được không?”

“Hiểu Tinh à.”

Cố Mạc Hàn sờ lên mặt cô ta, tiếp đó duỗi tay cởi áo ngoài của mình, rồi lại tự mình mặc áo cho cô ta.

Sau đó anh nói: “Hôm nay anh rất mệt. Anh muốn nghỉ ngơi sau khi tắm. Anh đưa em về trước.”

Ngay khi anh nói ra lời này, mọi thứ Chu Hiểu Tinh định nói đều bị chặn lại.

Sắc mặt Chu Hiểu Tinh đột nhiên đanh lại, trong lòng càng cảm thấy lạnh lẽo hơn.

Thế mà anh vẫn từ chối cô ta.

Hơn nữa còn thẳng thừng từ chối, không hề có chút do dự.

Cuối cùng, Chu Hiểu Tinh mặc áo khoác mà Cố Mạc Hàn đã đưa, cô ta như người mất hồn trở về phòng mình.

Sau khi tắm xong, Cố Mạc Hàn nằm trên giường, nhưng anh không tài nào ngủ được.

Điều khiến anh cảm thấy khó hiểu chính là tại sao trong đầu anh luôn tràn ngập hình bóng của người phụ nữ tên Nam Khuê kia.

Giọng nói và khuôn mặt của cô ấy, điệu bộ của cô ấy;

Mọi hành động của cô ấy, bao gồm cả hành vi nũng nịu của cô ấy.

Vào lúc này, trong màn đêm u tịch, tất cả đều hiện lên rõ ràng trong tâm trí anh.

Càng nghĩ tới lại càng trở nên rõ ràng hơn.

“Mày làm sao vậy? Cố Mạc Hàn, mày bị điên rồi sao?”

“Cố Mạc Hàn, mày mau tỉnh lại đi, Hiểu Tinh là vị hôn thê của mày, còn người phụ nữ kia mày mới gặp qua có vài lần thôi.”