Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1480



Chương 1480

“Mẹ thấy hay là vầy, mấy ngày nữa mẹ sẽ tìm nó nói chuyện, tranh thủ bàn đến chuyện đám cưới, để tránh đêm dài lắm mộng.”

Chu Hiểu Tinh gật đầu: “Được.”

“Mẹ, mẹ cho rằng người phụ nữ đó thực sự là vợ của Mạc Hàn sao?”

Mẹ Chu khẽ khịt mũi, nói: “Chỉ cần con kết hôn rồi, chuyện đó có còn quan trọng nữa sao, điều quan trọng nhất chính là con cần phải kết hôn với nó càng sớm càng tốt.”

Nam Khuê ngủ thiếp đi.

Đêm đó, cô đã ngủ ngon đến lạ thường.

Lúc tỉnh dậy vào sáng hôm sau, Trần Tranh ở dưới lầu gọi cô: “Thiếu phu nhân, cô muốn ăn cái gì, tôi đi mua đồ ăn sáng cho cô.”

“Không cần phải rắc rối như vậy, chỉ cần uống chút sữa đậu nành và bánh bao là được rồi.”

“Được, tôi biết rồi.”

Trong bữa ăn, Trần Tranh hỏi: “Thiếu phu nhân, vết thương ở chân cô thế nào rồi?”

Nếu anh ta không nhắc đến, Nam Khuê cũng quên béng mất vết thương của mình.

Ngay khi anh ta nói vậy, Nam Khuê lập tức thử cử động chân mình.

Sau đó cô liền nói: “Đã đỡ hơn nhiều rồi, gần như không còn đau nữa.”

“Vậy thì tốt.” Trần Tranh gật đầu, rồi cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Đúng rồi, tôi nhờ anh kiểm tra mọi thông tin của Cố Mạc Hàn, anh đã kiểm tra chưa?”

“Tôi đã kiểm tra ra rồi, sau khi ăn xong tôi sẽ đưa tất cả cho cô.”

Ăn xong, Nam Khuê lật xem tài liệu trên tay.

Quả nhiên cô đã đoán trúng, Kiến Thành thật sự đã rơi xuống đây sau vụ tai nạn máy bay, và anh ấy đã được gia đình Chu Hiểu Tinh cứu giúp.

Không chỉ vậy, họ còn thêu dệt nên một lời nói dối gần như hoàn hảo, không chút kẽ hở nào dành cho Kiến Thành.

Một cái tên mới dành cho anh;

Hay một thân phận hoàn toàn mới.

Họ muốn xóa sạch hoàn toàn dấu vết quá khứ của anh và thay đổi hoàn toàn cuộc đời của anh.

Tuy nhiên, cô sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.

Sau khi đọc xong mọi thông tin có được, Nam Khuê liền trực tiếp đến nơi Cố Mạc Hàn làm việc.

Công việc hiện tại của anh ở trên đảo này là quy hoạch và xây dựng đảo.

Cố Mạc Hàn làm việc chưa được bao lâu thì nghe thấy đồng nghiệp của mình gọi lớn: “Mạc Hàn, có người bên ngoài đang tìm anh kìa.”

“Ai vậy?”

“Là một người phụ nữ rất xinh đẹp, hình như còn đang mang thai nữa đấy.”

Ngay câu nói đầu tiên của người kia, trong đầu Cố Mạc Hàn liền hiện ra hình ảnh của Nam Khuê.

Lý trí nói với anh rằng lẽ ra anh không nên đi gặp người phụ nữ đó.

Anh luôn cảm thấy người phụ nữ đó có một sức hấp dẫn ma mị.