Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1502



Chương 1502

Cố Mạc Hàn nhìn theo bóng lưng cô rời đi, càng lúc càng xa.

Cuối cùng, lúc bóng dáng Nam Khuê sắp biến mất, anh mới nói vọng lên trên lầu: “Được, tôi đồng ý với cô.”

“Anh chắc chắn mình đã nghiêm túc suy nghĩ kỹ rồi chứ, một khi đã đồng ý, thì không được phép đổi ý.”

“Tôi chắc chắn.”

“Được.”

Nam Khuê cong môi, sau đó bước xuống.

“Trần Tranh.”

Nam Khuê vừa gọi một tiếng, Trần Tranh đã nhanh chóng đi tới: “Thiếu phu nhân, cô có căn dặn gì?”

“Đồ tôi muốn đã chuẩn bị xong chưa?”

“Đã chuẩn bị xong rồi, tôi lập tức đi lấy.”

Vài phút sau, Trần Tranh ôm một chiếc máy tính đi tới.

Bên trong chính là Chu Hiểu Tinh hùng hổ chạy đến camera trước cổng, qua màn hình có thể thấy rõ cô ta đang không thèm nói đạo lý với Trần Tranh.

Lúc này, Nam Khuê bật đoạn ghi âm trên điện thoại lên, sau đó đặt điện thoại trước mặt Cố Mạc Hàn.

“Nghe những lời cô ta nói, nhìn hành động cô ta đã làm, rồi đem so với tiêu chuẩn người bình thường của anh đánh giá một chút, có phải em nên trả đũa lại không?”

Chẳng mấy chốc, bên trong phát ra giọng của Chu Hiểu Tinh.

“Nhìn dáng vẻ thì là con người, nhưng không ngờ lại là một con hồ ly tinh, đúng là không biết liêm sỉ, bụng đã lớn như vậy rồi còn dám câu dẫn người đàn ông của tôi.”

“Cô, cái đồ hồ ly tinh, đồ trà xanh không biết xấu hổ, dựa vào cái gì mà nói tôi?”

Sắc mặt của Cố Mạc Hàn dần chùng xuống.

Sau khi xem hết đoạn ghi âm và video, Nam Khuê mở miệng: “Em nhắc lại lần nữa, anh là chồng của em, anh chỉ đang bị mất trí nhớ thôi, còn Chu Hiểu Tinh hiện tại mới là người thứ ba.”

“Vì vậy, cô ta dựa vào cái gì mà lại diễu võ giương oai trước mặt em? Em nể mặt anh nên mới cho cô ta mặt mũi, bằng không bây giờ cô ta đã qua đêm tại đồn cảnh sát rồi.”

Cố Mạc Hàn đóng máy tính lại, đồng thời nhìn về phía Nam Khuê: “Hiểu Tinh quả thực có chút bốc đồng. Về phần những lời cô ấy đã nói, tôi thay mặt cô ấy xin lỗi cô.”

“Anh thay cô ta? Anh lấy tư cách gì thay cho cô ta? Vị hôn phu?” Nam Khuê nhịn không được mà chất vấn.

“Thế nhưng Cố Mạc Hàn, anh tìm hiểu rõ đi, anh không phải là vị hôn phu của Chu Hiểu Tinh, anh là chồng của em, cho nên anh dựa vào cái gì mà thay mặt cô ta chứ?”

“Cô Nam Khuê, trước khi tôi vẫn chưa khôi phục lại trí nhớ, xin thứ lỗi cho tôi rất khó có thể tin lời của cô, cũng rất khó tin mối quan hệ giữa chúng ta.”

Lời của Cố Mạc Hàn có vẻ bình tĩnh nhưng lại vô tình.

Nam Khuê xoay người, cô đưa tay và lén lau nước mắt.

Nhưng rất nhanh sau đó, cô quay lại, lạnh lùng nói: “Được thôi, mặc kệ anh tin hay không, bây giờ anh đã thua, dựa theo thỏa thuận của chúng ta, anh sẽ phải ở đây ba ngày ba đêm.”