Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1543



Chương 1543

Còn nữa, người phụ nữ bên cạnh anh ấy cũng thật xinh đẹp, cô ấy còn đang mang thai, ai da, quả nhiên đàn ông đẹp đều là hoa đã có chủ, vợ chồng bọn họ đúng là một cặp xứng đôi, cặp đôi này tôi ủng hộ cả hai tay.”

Những lời này rơi vào trong tai của Cố Mạc Hàn gần như không sót một chữ nào.

“Hợp cái gì mà hợp? Chỗ nào hợp chứ?”

“Cô gái nhỏ này chỉ nhìn vẻ ngoài thôi sao? Hơn nữa, bọn họ có chỗ nào giống vợ chồng chứ, rõ ràng là giống như anh em trong một nhà.”

Cố Mạc Hàn mím môi, tròng mắt màu đen láy nhìn chằm chằm Nam Khuê cùng Chu Tiễn Nam không hề chớp mắt.

Trong lòng càng thêm tức giận.

Anh cảm thấy bản thân giống như một bình dấm bị đổ, chỗ nào cũng ngửi thấy mùi chua.

Mùi vị này thật là kỳ quái.

Điều khiến anh cảm thấy khó chịu hơn cả chính là bọn họ nhìn nhau với đôi mắt tràn đầy mật ý, vô cùng hạnh phúc.

Bỗng một cơn gió thổi qua, tóc của Nam Khuê bị gió thổi rối mất một chút.

Cô duỗi tay nhẹ nhàng vuốt.

Nhưng vừa mới sửa sang lại thật tốt thì lại bị một cơn gió khác thổi hỏng mất.

Đang lúc cô muốn sửa lại mái tóc của mình thì đột nhiên Chu Tiễn Nam đi đến đằng sau của cô, đưa tay ra sờ vào mái tóc của cô, nhẹ nhàng nói: “Cứ giao cho anh, anh sẽ xử lý thật tốt!”

“Được.” Cô gật đầu, hơi hơi mỉm cười.

Một cái cúi đầu nhẹ mỉm cười kia làm cho người ta kinh tâm động phách, đẹp động lòng người.

Nếu không được tận mắt chứng kiến ​​và tận mắt cảm nhận, Cố Mạc Hàn sẽ không bao giờ biết rằng trong lòng sẽ ghen ghét như thế, chua xót đến vậy.

Vô cùng chán nản.

Cũng vô cùng áp lực.

Những ngón tay thon dài của Chu Tiễn Nam nhẹ nhàng xuyên qua giữa mái tóc mềm mại của Nam Khuê, chỉ một lát sau, anh đã chỉnh lại mái tóc của cô thật tốt.

Đồng thời, anh cũng lấy từ trong túi ra một cái dây buộc tóc vô cùng xinh đẹp, nhẹ nhàng buộc cho Nam Khuê.

Khuôn mặt của Nam Khuê vẫn rất xinh đẹp, dù đang mang thai nhưng khuôn mặt của cô vẫn nhỏ nhắn như ngày nào.

Ngoài làn da trắng nõn, sau khi buộc dây buộc tóc mà Chu Tiễn Nam chuẩn bị, trông nó có một vẻ đẹp nhỏ nhắn, thanh tú, tươi tắn và tinh tế.

Cảm giác hoàn toàn khác.

Nhưng dù là vẻ đẹp nào thì tất cả đều đọng lại trong lòng của Cố Mạc Hàn.

Anh cảm thấy bản thân mình bị điên rồi.

Nếu không phải vì liều mạng kìm nén, anh sẽ không thể rời mắt hỏi bọn họ được.

Anh không thể ở đây lâu hơn được nữa.

Nếu không, anh sợ rằng bản thân sẽ lao lên đánh người đàn ông đang đứng bên cạnh cô.

Hơn nữa càng sợ bản thân sẽ hét lớn lên: “Nam Khuê, mấy ngày trước không phải còn nói thích tôi hay sao, mới qua mấy ngày liền đổi ý rồi sao?”

Vẻ mặt của Cố Mạc Hàn vô cùng nghiêm túc, không muốn tiến lên chào hỏi bọn họ một chút nào.

“Hiểu Tinh, chúng ta quay về thôi!” Anh nói.

Chu Hiểu Tinh sao có thể không biết trong lòng anh đang nghĩ gì cơ chứ!

Cô cố tình không muốn nghe theo lời anh nói.

Cô biết Mạc Hàn nhất định đã nhìn thấy Nam Khuê và người đàn ông đó, cô cũng nhìn thấy cho nên cô muốn nói ra.

“Mạc Hàn, ở lại một lát nữa đi, đúng rồi, anh nhìn phía trước đi, đó không phải là Nam Khuê hay sao?”

“Hả? Em không nhìn nhầm đó chứ, cô ấy hình như đang ở cạnh một người đàn ông, lại còn nắm tay với người ta, dáng vẻ vô cùng hạnh phúc.”

“Mạc Hàn, xem ra chúng ta thật sự đã hiểu lầm cô ấy rồi. Lần trước cô ấy còn tưởng rằng anh chính là ông xã của cô ấy, quả thật là đã nhận sai rồi. Người đứng bên cạnh cô ấy có lẽ chính là ông xã của cô ấy, dáng vẻ vô cùng đường hoàng lại đẹp trai nữa, đúng là xứng đôi. Thật tốt quá, cô ấy đã tìm được ông xã của mình rồi, thật là cảm thấy vui thay cho cô ấy!”

“Mạc Hàn, tốt xấu gì chúng ta cũng đã từng gặp cô ấy vài lần, hiện tại cô ấy đã tìm được ông xã của mình, chúng ta cũng nên đi qua chào hỏi một chút, chúc mừng cô ấy một chút nhé!”

Sau đó, Chu Hiểu Tinh liền kéo cánh tay của Cố Mạc Hàn đi về phía Nam Khuê.