Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 503: Trong lòng càng cạn lời hơn.  



Quý Dạ Bạch cũng rót cho Nam Khuê một chén trà, Nam Khuê lập tức được sủng ái mà lo sợ.



Sau khi nhận tách trà, Nam Khuê không ngừng nói cảm ơn.



Đồng thời nhìn Quý Dạ Bạch với ánh mắt cầu cứu.

Advertisement



Quý Dạ Bạch nhìn thấy nhưng lại không để ý.



"Con trai, con gọi bác sĩ Nam như vậy có phải là xa cách quá rồi không, con có thể trực tiếp gọi Nam Khuê, hoặc Tiểu Khuê, hoặc Khuê Khuê nha."



Người phụ nữ nói xong lại nhìn Nam Khuê: "Bác sĩ Nam, à không, sau này chúng ta gọi con là Tiểu Khuê, con sẽ không để bụng chứ?"



Nam Khuê cố nặn ra một nụ cười: "Không đâu ạ."



"Con nhìn mà xem, Tiểu Khuê rộng lượng biết bao, con đừng có nghiêm mặt lạnh lùng dọa người ta nữa."



Quý Dạ Bạch đỡ trán rồi nhíu mày, sau đó đi đến bên cạnh người phụ nữ, vô cùng nghiêm túc nói: "Mẹ, mẹ bình tĩnh chút đi."



"Con đã nói với mẹ rồi, con và Nam Khuê không phải là người yêu của nhau, hôm đó cô ấy cũng không đi ra từ nhà con, tất cả chỉ là trùng hợp, cho nên con đưa cô ấy đi một đoạn thôi."



"Được, coi là thế đi, nhưng trước giờ con chưa từng đưa cô gái nào về cả, con chắc chắn không có ý gì với cô bé chứ?"







"Mẹ, mẹ có hiểu những gì con nói không vậy? Ngoài ý muốn, đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn mà thôi."



"Hơn nữa người ta đã có người mình thích rồi, con trai của mẹ cũng không mẫu người mà cô ấy thích."



Lúc này người phụ nữ mới nghe hiểu, bà ấy chớp đôi lông mi dài của mình.



Nhưng bà ấy lập tức nói: "Cho dù thế thì con cũng có cơ hội cạnh tranh công bằng mà, hơn nữa chỉ là người thích, vẫn chưa ở bên nhau, chỉ cần có cơ hội thì con trai, con cũng có cơ hội."



Nam Khuê ở bên cạnh lại vô cùng bất an.



Cô đã liên tục sờ mũi mấy lần rồi.



Trong lòng càng cạn lời hơn.



"Mẹ, sao mẹ lại cố chấp như vậy chứ, sao mẹ không nghe lời khuyên bảo của con chứ? Con không hiểu sao mẹ cứ nhất định phải là con và cô ấy chứ?"



"Không vì gì cả, mẹ nhìn trúng cô bé, muốn cưới người ta về làm con dâu của mẹ thôi."



"Mẹ, người ta là người chứ không phải hàng hóa, không phải cứ mẹ nhìn trúng thì là của mẹ được."



"Mẹ đâu có nói vậy, cho nên mẹ mới nói con cố lên, con cố gắng lên, theo đuổi Tiểu Khuê cho bằng được, để con bé cam tâm tình nguyện gả cho con."



Cãi lộn một lúc, cuối cùng người thỏa hiệp là Quý Dạ Bạch.

"Được, ý của mẹ con hiểu rồi, con cố gắng, con sẽ cố gắng."