"Cho nên? Vì sao sắc mặt lại kém như vậy?" Lục Kiến Thành lại vòng về câu hỏi ban nãy.
Lúc này Nam Khuê mới lên tiếng: "Cũng không có gì, chỉ là đồ ăn buổi trưa không quá hợp khẩu vị nên em ăn khá ít."
Lục Kiến Thành xoa bụng cô, vô cùng đau lòng nói: "Là ai nói bây giờ hai người rồi nên sẽ không tùy hứng nữa, muốn làm một người mẹ tốt, một người mẹ gương mẫu. Mẹ kén ăn thì sau này bé con cũng sẽ kén ăn đấy!"
Rồi Lục Kiến Thành nói tiếp: "Vậy sau này anh sẽ để dì mang cơm trưa đến cho em."
Advertisement
"Không cần, em cam đoan đây là lần cuối cùng, sau này em nhất định sẽ ngoan ngoãn ăn cơm, sẽ làm tấm gương tốt cho bé con!"
"Trước kia lúc không ăn cơm em cũng nói như vậy, kết quả đâu có lần nào em giữ lời đâu?" Lục Kiến Thành không quá tin tưởng lời hứa của Nam Khuê.
Nam Khuê buồn cười, cô đưa tay véo mặt anh, vừa nũng nịu vừa tỏ vẻ đáng thương.
"Ừm! Lục Kiến Thành, anh là đáng yêu nhất, em cam kết lần này em nhất định làm được."
"Nhất định nhất định làm được, nếu như em không làm được, anh nói dì đến giám sát em cũng không muộn nha!"
Thấy cô vừa làm nũng vừa tỏ vẻ đáng yêu như vậy, Lục Kiến Thành vẫn mềm lòng, gật đầu đồng ý với cô.
"Chỉ một lần này thôi, lần sau không thể làm như vậy nữa."
"Nếu có lần sau, anh..."
Nhưng Lục Kiến Thành còn chưa nói xong đã bị tay nhỏ của Nam Khuê chặn lại.
Lục Kiến Thành lập tức yên lặng không nói gì.
Nhiệt độ trong xe rất thích hợp.
Có lẽ do trưa không ngủ, cũng có thể do mang thai nên Nam Khuê nhanh chóng dựa vào ngực Lục Kiến Thành ngủ thiếp đi.
Xe vừa dừng lại, cô đã tỉnh lại.
"Ngủ ngon không? Em có muốn ngủ thêm chút nữa không?" Lục Kiến Thành dịu dàng hỏi.
"Không được." Nam Khuê nói: "Chắc Họa Họa cũng sắp đến rồi."
"Muộn hơn chúng ta mười phút nữa."
Một bên khác, Đông Họa vô cùng khiếp sợ khi ngồi trong chiếc xe lớn sang trọng.
Nam Khuê nói bạn trai cô sẽ cho xe đến đón cô ấy, cô ấy sao cũng không ngờ rằng lại là một chiếc xe sang trọng số lượng có hạn.
Lúc này cô ấy ngồi trong xe với tư thế vô cùng nghiêm chỉnh, vô cùng cẩn thận, cũng vô cùng lo lắng.
Đến phòng ăn, nhân viên phục vụ mỉm cười dẫn cô ấy vào phòng bao đã được đặc biệt chuẩn bị.
Toàn bộ quá trình, trong lòng Đông Họa đều khiếp sợ.
Mặc dù cô ấy nghe nói bạn trai Nam Khuê rất có tiền, nghe nói là một phú nhị đại.
Nhưng cô ấy không ngờ người ta có tiền đến mức nào!
Những thứ này đã vượt ra khỏi sự nhận biết của cô ấy đối với người có tiền.
Mãi đến khi vào trong phòng, thấy Nam Khuê và Lục Kiến Thành, Đông Họa vẫn ngơ ngác.