Thấy Annie đang lấy đồ ăn, Bạch Lam bước tới, giả vờ đi lấy đồ rồi đứng bên cạnh Annie.
“Cô đã thấy Thư Tình chưa?” Annie hỏi khi nhìn thấy Bạch Lam và biết rằng cô ta là bạn thân nhất của Từ Uyển Nhi.
“Thư Tình …” Bạch Lam chỉ vào cửa đại sảnh, thản nhiên nói: “Tôi vừa thấy Thư Tình đi ra ngoài.”
Advertisement
“Đi ra ngoài?” Annie cau mày, Thư Tình sẽ không về sớm như vậy chứ?
Annie có chút lo lắng, nếu Thư Tình rời đi sớm như vậy, tối nay không phải uổng phí hết rồi sao?
Cô ta vất vả lắm mới năn nỉ được Bruce đưa cô ta đến bữa tiệc tối, cô ta đã chuẩn bị đầy đủ, không thể thất bại được!
“Cô đang tìm Thư Tình có việc à? Cô ta vừa đi ra ngoài không lâu. Nếu cô đi theo cô ấy bây giờ chắc sẽ đuổi kịp.” Bạch Lam ám chỉ nói.
“Cảm ơn.” Annie nghe xong vội vàng đi ra cửa lớn.
Đêm đen, yên tĩnh.
Thư Tình đứng trên ban công lầu hai, dựa vào lan can, nhìn lên những vì sao trên bầu trời, cảm giác có chút xa xăm.
Hoắc Vân Thành khiêu vũ với Từ Uyển Nhi, liên quan gì đến cô?
Tại sao cô lại khó chịu như vậy?
Gió lạnh thổi qua, Thư Tình cảm thấy hơi lạnh, cô đang định quay lại sảnh tiệc thì chợt nghe thấy giọng một người phụ nữ, “Thư Tình, thì ra cô ở đây. Tôi tìm cô khắp nơi.”
Thư Tình cau mày, thứ xuất hiện trong tầm mắt cô là một người phụ nữ lai với mái tóc vàng và mắt xanh, đó là Annie.
Nghĩ đến những chuyện không vui mà cô đã gặp phải với Annie trước đây, Thư Tình không khỏi cảnh giác.
Cô nhẹ liếc nhìn Annie, “Tìm tôi có việc gì sao?”
“Đúng vậy.” Annie đến bên cạnh Thư Tình, trên tay cầm một cái khay có hai ly rượu đỏ.
Cô ta cầm một ly rượu đỏ đưa cho Thư Tình, “Thư tiểu thư, hôm nay tôi đến đây đặc biệt để xin lỗi cô.”
“Xin lỗi?” Thư Tình nghi ngờ nhìn Annie.
Anne đến để xin lỗi cô? Sao có thể?
Trừ khi mặt trời mọc đằng tây!
Annie gật đầu và nói rất chân thành, “Những chuyện trước kia đều là do tôi không tốt. Bruce đã phê bình tôi, và tôi biết mình đã sai. Bây giờ, để bày tỏ lời xin lỗi, ly rượu này tôi kính cô.”
“Được rồi, tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô, nhưng rượu thì không cần uống đâu.” Thư Tình cụp mắt liếc ly rượu trong tay Annie, lạnh giọng nói.
Cô cảm thấy Annie đột nhiên đến xin lỗi nhất định không phải chuyện tốt gì.
E rằng, trong ly rượu này có thứ gì đó.
Thấy Thư Tình không nhận lấy ly rượu, Annie không khỏi có chút nóng nảy, “Thư tiểu thư, hôm nay tôi thành thật xin lỗi cô, ly rượu này là đặc biệt kính cô, nếu cô không uống chính là không nể mặt tôi. ”
Khóe môi Thư Tình nhếch lên một nụ cười châm chọc, “Sao tôi phải nể mặt cô?”
“Cô!” Annie vừa định nổi nóng, nhưng khi nghĩ đến mục đích của mình tối nay, cô ta nén giận tiếp tục ra vẻ đáng thương, “Thư tiểu thư, cô vẫn không chấp nhận lời xin lỗi của tôi. Nếu Bruce biết, anh ấy nhất định sẽ tức giận, tôi thực sự yêu Bruce và tôi không muốn mất anh ấy ”.
Thư Tình lạnh lùng nhìn cô, “Chuyện này liên quan gì đến tôi?”
Annie cắn môi với vẻ mặt đáng thương, “Thực ra hôm nay Bruce đã bảo tôi xin lỗi cô. Tôi đã hứa với anh ấy rằng nhất định sẽ nhận được sự tha thứ của cô. Thư tiểu thư, coi như cô thương hại tôi, uống ly rượu này, ân oán giữa chúng ta xóa bỏ, được không?”