“Bọn họ vô cùng xinh đẹp, tất cả đều xinh như hoa như ngọc, lại đều là người luyện võ bán bộ hóa kình.”
Lý Thuần Phong nói: “Lúc trước bồi dưỡng bọn họ, là vì muốn làm quà hồi môn cho Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, đề phòng sau khi hai đứa gả về nhà chồng phải chịu sự ức hiếp.”
“Bây giờ đúng lúc, đưa hết mười cô gái này cho Tô Thương, để cho bọn họ phục vụ Tô Thương, dùng cái này để hóa giải vấn đề trong lòng Tô Thương.”
Advertisement
Lý Thuần Phong vừa cười vừa nói: "Cứ như vậy, thì nhà họ Lý cũng không hề hổ thẹn với Tô Thương nửa phần rồi.”
“Cha.”
Lý Khuê Võ do dự nói: “Mười cô gái này... Có phải hơi nhiều hay không, Lý Nguyệt chẳng qua chỉ có lỗi với Tô Thương một lần thôi mà.”
“Con thì biết cái gì, nhận một chút ân huệ, phải báo đáp gấp đôi, đây là truyền thống tốt đẹp của nhà họ Lý ta.”
Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: “Huống chi, đứa con trai ưu tú như vậy, tam thê tứ thiếp chả đáng là gì, hơn nữa, mười người này, cũng không phải thiếp thất, chỉ xem như mấy đứa người hầu thông phòng mà thôi, con cứ làm theo lời cha nói đi.”
“Vâng.”
Lý Khuê Võ nghe vậy, cũng cảm thấy cha nói cũng có lý.
Nhận một chút ân huệ, phải báo đáp gấp đôi.
Là truyền thống đạo đức tốt đẹp của nhà họ Lý, không thể bỏ được.
“Hừ!”
Sau khi sự áy náy trong lòng qua đi, Lý Thuần Phong lạnh lùng hừ một tiếng, nghiến răng nói: “Tô tóc bạc, hôm nay ông đây muốn hủy đi xương cốt của ông.”
Nói xong, Lý Thuần Phong liền thả người rời khỏi nhà họ Lý, thẳng đến Tô gia trang vườn mà đi.
Về phần Lý Khuê Võ, thì cho gọi mười thiếu nữ trẻ tuổi xinh như hoa như ngọc này, đem lời của cha hạ lệnh xuống dưới.
...
Lúc này.
Tô Thương đi tới cửa phòng của Lý Nguyệt, đang chuẩn bị gõ cửa, thì nghe được vợ đang nói thì thầm cùng Lý Kỳ Kỳ.
Chị ơi, rốt cuộc chị có từng làm chuyện đó với anh rể không, anh rể lợi hại không ạ?”
“Kỳ Kỳ, em có biết xấu hổ không vậy, lời nói này sao có thể nói ra được chứ, xấu hổ quá đấy!”
“Hi hi, dù sao ở đây cũng không có người khác, chỉ có hai chúng ta, chị nói cho em biết đi, em bảo đảm sẽ không nói với người khác.”
“Không có... Không, nhưng trước đó có mấy lần, suýt nữa thì làm chuyện đó rồi, đáng tiếc lại bị quấy rầy.”
“Tiếc thật, thế mà chị lại dùng hai chữ đáng tiếc này, ha ha nấc, điều này nói rõ trong lòng ngươi cũng muốn nha.”
“Ranh con chết tiệt, trong lòng ai muốn chứ, chị nói sai, chị mới không muốn làm chuyện đó ấy chứ.”
“Chị gái tốt, đừng giả bộ nữa, chị hãy thành thật nói cho em biết, nếu như đêm nay anh rể nói muốn cùng chị… Khụ khụ, chị có đồng ý không?”