“Được!”, Hạng Tư Thành đột nhiên nói một tiếng, lại lần nữa xông lên.
Khuôn mặt người đó lộ rõ vẻ bất lực, thằng nhóc này thật khác người, nói không đánh rồi lại đột nhiên ra tay, nhưng lúc mình chuẩn bị đánh lại, cậu ta lại một mực tránh.
Lúc Hạng Tư Thành đang suy nghĩ mục đích đến của đối phương, đồng thời người này cũng đang nghĩ xem trong lòng Hạng Tư Thành đang nghĩ gì.
Mà Hạng Tư Thành sau khi tung ra cú đấm đó, không ra tay nữa cũng có đạo lý của anh, cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, người này anh chưa từng gặp qua, ông ta có thủ đoạn gì, Hạng Tư Thành cũng không biết.
Vừa rồi đối phương tung ra ba chiêu trước mặt Hạng Tư Thành, đã cho Hạng Tư Thành hiểu được sơ bộ chiêu thức của người này, vậy trong trận giao đấu tiếp theo, Hạng Tư Thành có thể có chút chuẩn bị.
Đối phương nghe thấy Hạng Tư Thành lần nữa nghênh chiến trong lòng cũng cảm thấy buồn cười, nhưng cơ hội quý giá như vậy, ông ta không muốn bỏ qua, ngộ nhỡ lát nữa thằng nhóc này lại nuốt lời, ông ta phải làm sao chứ?
Một chân quét đến, lần này Hạng Tư Thành không tránh, hai chân hơi dùng lực, dựa vào sức lực phần chân đứng vững trên mặt đất.
Nhưng người trước mặt này lại làm ngược lại, nhìn không giống với người mới học võ, người mới học võ, sẽ không có sức mạnh lớn như vậy, nhưng sao ông ta lại phạm phải một sai lầm không đáng có này?
Đối mặt với những chiêu thức giống nhau, chân đá liên tiếp của đối phương, trong lòng Hạng Tư Thành, không khỏi dấy lên nghi vấn.
Người đó không quan tâm Hạng Tư Thành đang nghĩ gì, bản thân ông ta đã liên tiếp tung ra ba chiêu thức giống nhau, lại không cảm thấy có gì sai.
Nhưng lần này, Hạng Tư Thành lại để ý đến, anh tin người trước mặt này chắc chắn không phải đơn giản như vậy, ẩn giấu phía sau chiêu thức này còn chứa điều nguy hiểm hơn.
Nhìn thấy đối phương giở mánh cũ, Hạng Tư Thành cũng cố ý để lại chỗ sơ hở như vậy cho đối phương, ông tung ra cú đá tương tự, thì tôi cũng tung cú đấm tương tự, vẫn là chiêu thức vừa rồi, giống như đang làm lại.
Nhưng khi cú đấm của Hạng Tư Thành, sắp chạm vào chân đối phương, đối phương liền thu chân lại, sau đó ở góc độ Hạng Tư Thành khó nhận ra, đấm một cú mạnh xuống.
Hạng Tư Thành sao có thể để đối phương đạt được mục đích, anh đã đoán được ý đồ của đối phương, nên sớm đã có chuẩn bị.
Nhưng Hạng Tư Thành nắm được cơ hội như này, sao có thể dễ dàng từ bỏ, anh biết rõ nếu bị Cầm Long Thủ túm được, nếu không giãy ra ngay, sẽ phải đối mặt với sự tiến công dồn dập của đối thủ.
Vì vậy Hạng Tư Thành biết tay của đối phương một khi bị mình nắm chặt sẽ nghĩ biện pháp giãy ra, để không cho đối phương có cơ hội đó, lúc Hạng Tư Thành nắm chặt, lại phát huy toàn bộ nội lực trong cơ thể, nhanh chóng gia tăng sức mạnh cho cánh tay đến mức cao nhất.
Lúc này bàn tay anh như chiếc kìm thép, nếu anh nắm trong tay là ống sắt, thì cũng sẽ bị anh để lại một vết hằn sâu.
Hạng Tư Thành không chút nghi ngờ, cánh tay này nếu bị anh nắm cho phế, đối phương chỉ có thể nhận thua.