“Hóa ra hai người vẫn chưa kết hôn ạ”. “Tại nhìn hai người rất có tướng phu thê đấy ạ”. Cô gái này đúng là biết lấy lòng người quá đi! Lý Hùng đang định đợi lát nữa gọi điện thoại cho giám đốc của họ để tặng thêm cho cô ấy hai mươi nghìn tệ nữa. Lúc này cô gái ấy mới phát hiện ra đầu xe của chiếc xe ở cổng bị đâm biến dạng nên vội giơ tay che miệng mình, thốt lên: “Ôi trời ơi, sao xe lại bị đâm ra bộ dạng như này?” Lý Hùng thản nhiên nói: “Không có gì đâu, chúng tôi thay cái mới là được”. “Á?”, không chỉ có cô gái đó mà ngay cả Hứa Mộc Tình cũng nhìn Lý Hùng với vẻ mặt kinh ngạc. Cô còn tưởng rằng hôm nay họ đến đây sửa xe. Hứa Mộc Tình vội khoát tay, nói: “Không được không được, chúng ta có một chiếc rồi, giờ còn mua cái nữa thì sao được”. “Em cũng phải lái xe mà, đầu chiếc xe này bị đâm ra bộ dạng này, nếu để cảnh sát giao thông nhìn thấy thì sẽ bị bắt lại đấy”. “Vậy thì cứ để ở đây sửa cũng được mà”. Lý Hùng sớm đã đoán ra Hứa Mộc Tình sẽ nói như vậy nên anh quay đầu lại hỏi cô gái kia: “Sửa thì mất bao nhiêu thời gian?” “Ít thì cũng phải hai tuần ạ”. Lý Hùng cười nhìn Hứa Mộc Tình, nói: “Hiện giờ nơi em làm xa như vậy, không có xe thì em đi về kiểu gì?”, nói xong Lý Hùng chỉ tay nói với cô gái kia: “Lấy cho tôi chiếc ở cổng kia, lấy cho tôi cái y như cái này, màu sắc cũng không đổi”. “Á? À vâng ạ…”, cô gái ở phòng kinh doanh nhận lấy thẻ đen mà Lý Hùng tiện tay ném lại, sau đó xoay người chạy về phía quầy. Nhóm nhân viên kinh doanh ở bên cạnh thấy thế thì ngưỡng mộ không ngớt, cách có một ngày mà người ta đã đến mua chiếc xe thứ hai rồi. Đâu có ai mua xe như vậy chứ? Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của đôi vợ chồng trẻ này thì rõ ràng người vợ cảm thấy rất lãng phí nhưng người chồng lại hì hì cười, nhất định muốn mua xe cho vợ mình. Hiện giờ, trong đầu mọi người chỉ có một suy nghĩ: “Có được người chồng như này thật là tốt”. Đặc biệt là Phùng Thúy Lan đứng ở cửa, lúc này cô còn muốn đập đầu vào tường nữa. Dưới những cái nhìn chăm chú của tất cả nhân viên kinh doanh, Lý Hùng lại một lần nữa tùy hứng thay cho Hứa Mộc Tình một chiếc xe mới hoàn toàn. Ngồi trong chiếc xe mới, Hứa Mộc Tình chỉ vào chiếc xe bị đâm nát kia, hỏi: “Vậy chiếc xe này phải làm sao?” “Chẳng phải em nói là để ở đây sửa sao? Sau khi sửa xong rồi thì để mẹ của chúng ta lái”. Những người xung quanh vì câu nói này nên lại đánh giá Lý Hùng cao hơn nữa. Đúng là con rể quốc dân đây rồi! Lý Hùng lái xe đi, đưa Hứa Mộc Tình rời khỏi đại lý xe ô tô. Lúc này, có một người đàn ông mặc đồ âu ngồi trong góc ở bên cạnh. Người này tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình mua xe ban nãy của Lý Hùng. Gã vội lấy điện thoại ra nhấc gọi số của Hứa Thiên Tứ. “Cậu Thiên! Có một chuyện phải báo cáo với cậu…”. “Cái gì?”, lúc Hứa Thiên Tứ nghe thấy Hứa Mộc Tình mua hai chiếc xe Mercedes-Benz thì như nhảy dựng lên. “Hứa Mộc Tình đâu ra mà lắm tiền như vậy?” Chương 20: Quỳ xuống Người đàn ông ở đầu dây bên kia không biết nên trả lời thế nào. Hứa Thiên Tứ đi vài bước tại chỗ, đột nhiên anh ta nhớ đến một điều. Thời gian trước, anh ta và một cô người mẫu vui đùa rất vui vẻ, không chỉ tặng cô ta một chiếc xe thể thao, còn mua cho cô ta mấy túi xách hàng hiệu phiên bản giới hạn. Những số tiền này đều là anh ta dùng tiền biển thủ công quỹ. Nếu đổ lên đầu Hứa Mộc Tình cái tiếng biển thủ công quỹ này thì sao nhỉ? Hì hì! “Con ranh! Lần này xem mày ở lại tập đoàn kiểu gì?” ……………… Lý Hùng và Hứa Mộc Tình lái xe mới về nhà, lúc mở cửa xe ra thì không ngửi thấy mùi thức ăn trong nhà. Liễu Ngọc Phân và Hứa Hiếu Dương ngồi trên ghế sô pha nói với nhau câu được câu chăng. Sắc mặt của Liễu Ngọc Phân rõ ràng có chút tái nhợt. Cảnh tượng bị bọn côn đồ truy đuổi ban nãy đến giờ vẫn còn in đậm trong đầu bà. Còn Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh chốc chốc lại vung nắm đấm lên với kiểu muốn tìm đám côn đồ kia đấu đơn với chúng. Nhìn thấy Lý Hùng vào, Hứa Hạo Nhiên vội đứng lên rồi hỏi Lý Hùng: “Anh rể à! Máy bay trực thăng đó là anh kêu đến à?” “Ừm”, Lý Hùng không hề chối quanh mà trực tiếp gật đầu luôn. Liễu Ngọc Phân vừa nghe thấy máy bay trực thăng là Lý Hùng gọi đến thì trên mặt không khỏi thể hiện ra vẻ mặt xót tiền: "Thuê chiếc máy bay đó mất bao nhiêu tiền à?” “Mẹ à! Máy bay trực thăng là mượn của bạn con đó, không mất tiền”. Nghe câu trả lời của Lý Hùng, Liễu Ngọc Phân, Hứa Hiếu Dương và Hứa Hạo Nhiên nhìn Lý Hùng với vẻ mặt kinh ngạc. Còn Hứa Mộc Tình, trên đường đi cô hỏi mấy lần liền nhưng Lý Hùng vẫn trả lời như thế.