Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 967: "Tôi không có nhiều tiền như vậy đâu”.



"Vậy, phải làm sao đây?" Thang Chiêu Đệ cuống lên! "Em, em sẽ gọi cho cậu hai!" Thang Chiêu Đệ vội vàng gọi cho Mã Hoành: "Cậu hai, bệnh viện nói giờ cần 200.000 tệ luôn!" "Anh có thể đưa tôi trước được không?" "Tôi tìm được Lý Phong rồi, tôi sắp đánh bại được hắn rồi!" Trên điện thoại, giọng nói lạnh lùng của Mã Hoành truyền đến: "Thang Chiêu Đệ, tôi rất thất vọng về cô”. "Nãy trong thư phòng chúng ta đã thỏa thuận xong rồi cơ mà, cô cũng đồng ý rồi, sao bây giờ lại lật lọng như vậy?" "Nếu tất cả mọi người trên thế giới này đều không giữ chữ tín, thì thế giới này sẽ loạn mất”. Thang Chiêu Đệ cuống lên: "Nhưng không có 200.000 này, bệnh viện sẽ không mổ! Không thể chậm trễ hơn nữa! Nếu còn chậm trễ, bà ấy sẽ chết mất!" Giọng Mã Hoành thờ ơ và lạnh lùng. "Dưới trướng tôi có hàng trăm nhân viên. Nếu ai cũng như cô, thì tôi phải làm sao đây?" Chương 389: Điều kiện là làm bạn gái tôi "Thôi, nếu như cô giỏi thì giết thằng Lý Phong cho tôi, tôi sẽ đưa tiền cho cô”. "Nếu cô không thể, thì chứng tỏ rằng cô không đủ năng lực”. "Mẹ anh trai cô chết là do cô!" Mã Hoành nói xong liền tự động cúp máy. Vào lúc này, mắt Thang Chiêu Đệ ngân ngấn nước. Cô ấy như một người cô đơn, chỉ biết đứng đó. Nếu cô ấy là một kẻ nhẫn tâm. Thì lúc này, cô ấy nhất định sẽ vung nắm đấm lên, điên cuồng lao về phía Lý Phong. Nhưng Thang Chiêu Đệ không làm thế. Ngay khi Thang Chiêu Đệ cúi đầu, xoay người rời đi. Thì Vương Tiểu Thất đột nhiên tùy tiện nói một câu: "Này, nếu cô thực sự cần tiền, tôi sẽ cho cô vay. " "Nhưng tôi có một điều kiện, tôi muốn cô làm bạn gái của tôi”. Vương Tiểu Thất chỉ nói chơi thôi. Nói trắng ra, cậu ta chỉ nói đại thôi, được thì được không được thì thôi. Kết quả thì sao? Khi Thang Chiêu Đệ nghe vậy, cô ấy đột ngột quay lại. Đột nhiên! Một cơn gió thổi qua. Thang Chiêu Đệ nhanh chóng chạy đến trước mặt Vương Tiểu Thất. Cô ấy trực tiếp dùng tay kéo cổ áo của Vương Tiểu Thất, nhấc bổng cậu ta lên khỏi mặt đất. Thang Chiêu Đệ không cao. Vóc dáng cũng tương đối nhỏ nhắn. Tuy nhiên, sức mạnh của cô ấy rất lớn. Vương Tiểu Thất trong tay cô ấy, lắc lư từ bên này sang bên kia như một con búp bê. Thang Chiêu Đệ nhìn chằm chằm Vương Tiểu Thất với đôi mắt như thiêu đốt và hỏi: "Thật sao? Anh thực sự sẽ cho tôi vay tiền sao?" Vương Tiểu Thất sửng sốt, vội vàng xua tay nói: "Tôi chỉ đùa thôi”. "Đừng tưởng thật chứ”. "Tôi không có nhiều tiền như vậy đâu”. "Tôi có”. Lý Phong, người đứng bên cạnh, cuối cùng cũng lên tiếng. "Tôi cho cô mượn 500.000, và cô sẽ là bạn gái của người anh em của tôi trong năm ngày”. "Nếu có thể quản chặt cậu ta trong năm ngày này, thì cô không phải trả 500.000 tệ nữa”. “Thật, thật sao?”, Thang Chiêu Đệ có chút hoài nghi. Năm trăm nghìn! Đối với cô ấy, đó là một số tiền quá lớn! "Tôi trước giờ không nói láo”. "Hơn nữa cô có thể không biết rằng thằng nhóc mà cô đang giữ bây giờ có thể kiếm 100.000 nhân dân tệ một tháng”. "Số tiền này chưa bao gồm tiền thưởng cuối năm”. "Nếu cô trở thành vợ của cậu ta, tất cả tiền của cậu ta trong tương lai sẽ là của cô”. Mắt Thang Chiêu Đệ đột nhiên sáng lên. Trên thực tế, khi cô ấy đối đầu với Vương Tiểu Thất vừa rồi, cô ấy không hề ra sát chiêu. Hơn nữa, khi Vương Tiểu Thất đánh nhau với cô ấy, cậu ta cũng không ra tay mà luôn nhường cô ấy.