Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Chương 324: Vu Khống





**********
Chương 324: Vu khống.

Hạ An Nhiên nghe được, hỏi lại một cách kinh ngạc, “Đồ của cô?” Hạ Văn Huyền làm bộ, mở miệng nói giống như đang ban ơn.

Trước đây tội từng xem qua dự án của tiền bối Cát Mĩ Lộ, khá giống với một dự án nghiên cứu của tôi, chỉ là bên trong thiếu chất xúc tác......Chỉ có điều, tôi muốn nói cho tiền bối Cát Mĩ Lệ biết phát hiện của tôi nhưng cô ấy nói với tôi dự án đó bây giờ là do Đoạn Thư phụ trách.”
Sau đó bày ra dáng vẻ hiểu biết lẽ phải.

“ Nếu như đã đến viện nghiên cứu thì tôi sẽ coi viện nghiên cứu như là ngôi nhà của mình, liền muốn đem phát hiện của mình nói cho Đoạn Thư biết để anh ấy không làm mất nhiều thời gian nữa, nhưng lúc tôi đến phòng nghiên cứu tìm Đoạn Thư lại không gặp được anh ấy, chỉ thấy người phụ nữ này ở đó, sau đó liền nói cho cô ta biết tên của 3 loại chất xúc tác này để cô ta chuyển lời lại cho Đoạn Thử.”

Sau khi Hạ Văn Huyện nói xong, vẻ mặt vô cùng buồn bã nhìn Mao Minh Lễ.

Nhưng tôi vừa nãy đứng ở cửa phòng làm việc lại nghe thầy người phụ nữ vô liêm sỉ này lại nói là do cô ta phát hiện, loại người này thật là quá đáng ghét rồi.”
Sau khi Hạ Văn Huyên nói xong, Cát Trì liền lớn tiếng chỉ trích Hạ An Nhiên, “ Hóa ra là cô chiếm đoạt đỗ của Hạ tiểu thư! Thật quá bỉ ổi!”
Cát Mĩ Lộ không ngu, khi nhìn thấy tình huống này cũng tự nhiên thuận theo bày tỏ thái độ.

“Đúng vậy, sau khi Hạ tiểu thư đọc dự án nghiên cứu của tối, có nói rằng có phát hiện muốn nói cho tôi biết, nhưng lúc đó tôi đã nản lòng không muốn đụng tới dự án đỗ nữa......!Nhưng không ngờ rằng, Hạ tiểu thư vì viện nghiên cứu đã chủ động cống hiến nghiên cứu của mình, nhưng lại bị người ta ác độc chiếm đoạt.”
Thế là......!
Ban đầu Hạ An Nhiên đã đảo ngược được tình thế, nhưng lại bị Hạ Văn Huyện đảo ngược lại khiến cổ trở thành người xấu là “ kẻ trộm”.

Hạ An Nhiên có chút bất lực khi đối diện với tình huống này.

Hạ Văn Huyên rõ ràng là đang cố ý chỉnh cô, muốn nhân cơ hội này đuổi cỗ ra khỏi viện nghiên cứu.

Cô thực sự không rõ mình rốt cuộc trêu ghẹo cô ta chỗ nào.

Hạ An Nhiên liếc mắt nhìn Hạ Vặn Huyên một cái, 66 Nếu tôi đã nghe được tên của chất xúc tác đó từ chỗ cô, thì chúng ta có thể đối chứng thời gian một chút không? Xin hỏi cô đến phòng nghiên cứu của chúng tôi tìm Đoạn Thư lúc nào, mã đúng lúc anh ấy không có ở đấy, chỉ có mình tôi?”
Hạ Văn Huyên lộ ra nụ cười đắc ý, “ Hôm kia! Chính là ngày chúng ta mới đến!”

Ban đầu Hạ An Nhiên cho rằng đã bắt được chỗ sơ hở của Hạ Văn Huyền.

Cô tạ mới đến viện nghiên cứu được 3 ngày, theo lý thuyết, không có ai sẽ cho rằng ngày đầu tiên cô tả đến liền phát hiện ra chất xúc tác.

Chỉ cần Hạ Văn Huyền nói sai thời gian thì cũng có thể chứng minh lời nói dối của cô ta.

Nhưng không ngờ rằng, đối phương đã có chuẩn bị từ trước.

Cát Trì đứng ở một bên, trên mặt vụt qua nụ cười đắc ý.

Nhưng anh ta lại nghiêm mặt nói với Mao Minh Lễ, “ Bây giờ sự thật đã được đưa ra ánh sáng, chính là người này có ý đồ chiếm đoạt nghiên cứu của Hạ tiểu thư, mưu toan nhận về phía mình, hình vi vô cùng tồi tệ và cần phải xử lý nghiêm, hơn nữa viện nghiên cứu của chúng ta không thể dung thứ cho một người bẩn thỉu như vậy.”
Ban đầu Cát Trì còn chưa biết làm cách nào để đuổi

Hạ An Nhiên ra khỏi viện nghiên cứu, sau đó lại đi dỗ ngọt cô ta.

Nhưng không ngờ rằng hôm nay cô ta lại chủ động ló đầu ra, đúng là cho anh ta một cơ hội cực kỳ tốt.

Vì vậy, lúc nãy anh ta nhân cơ hội gửi tin nhắn cho Hạ
Văn Huyên kểu cô ta đến “ gây sự” Mao Minh Lễ nhìn một màn trước mắt này......!
Tuy rằng cảm thấy bên trong có vấn đề, nhưng đối mặt với Hạ Văn Huyên cũng chỉ có thể thuận theo.

Thế là, Mao Minh Lễ liền thuận nước đẩy thuyền, “Một người mới chỉ vì làm đẹp cho lý lịch của mình mà làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, thì Viện nghiên cứu của chúng tôi không thể chứa chấp được nữa! Bây giờ tôi sẽ gạch tên cỗ ra khỏi viện nghiên cứu sẽ không bao giờ tuyển dụng cô nữa!”.